Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1075 - Chương 1075 - Thần Tử Giá Lâm

Chương 1075 - Thần Tử giá lâm
Chương 1075 - Thần Tử giá lâm

Chương 1075: Thần Tử giá lâm

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao khởi hành từ Táng Đế Tinh, đi đến cuối cổ lộ, Nguyên Thủy Đế Thành.

Trong đó tất nhiên không có gợn sóng gì, đối với Quân Tiêu Dao, cổ lộ chung cực cực kỳ hung hiểm nhiều nhất cũng chỉ là ngắm phong cảnh mà thôi.

Lấy tốc độ của Quân Tiêu Dao, cộng thêm Truyền Tống Trận trên đường thì chỉ cần thời gian một tháng mà thôi.

Quân Tiêu Dao đã tới cuối cổ lộ chung cực, cửa ải thứ một trăm linh tám, Nguyên Thủy Đế Thành!

Nhìn Đế Thành đại khí hào hùng vô cùng cổ xưa, như một khối đại lục trước mặt, trong mắt Quân Tiêu Dao cũng hiện lên một tia dị quang nhàn nhạt.

Hắn có thể cảm giác được sự bất phàm của tòa thành này, trường tồn từ thời xa xưa, trải qua vô số náo động, nhưng vẫn đứng sừng sững ở đó.

Nguyên Thủy Đế Thành không ngã, Tiên Vực sẽ không việc gì.

Nhưng không biết vì sao Quân Tiêu Dao lại mơ hồ cảm thấy dị vực xâm lấn trong đại tranh chi thế này sẽ càng mãnh liệt hơn bất cứ kỷ nguyên xâm lấn nào trước kia.

Nói không chừng lần này, Nguyên Thủy Đế Thành sẽ...

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, lập tức tỉnh táo lại.

Trời sập có người vóc dáng cao đỉnh, cũng không cần hắn nhọc lòng.

Lại nói, Quân gia đứng sừng sững trên Tiên Vực vô số năm, cũng luôn có nội tình thủ đoạn của chính mình, cũng không cần quá mức lo lắng.

Quân Tiêu Dao khoanh tay, bước vào Nguyên Thủy Đế Thành.

“Vị kia là... Thần Tử Quân gia!”

Trong Nguyên Thuỷ Đế Thành, một ít thiên kiêu cảm nhận được một luồng khí tức cường đại đang tiến vào Đế Thành.

Ánh mắt bọn họ hội tụ lại, cả đám vô cùng chấn động.

Rốt cuộc nam nhân kia cũng tới!

Toàn bộ khu vực ngoại bộ của Nguyên Thủy Đế Thành đều sôi trào.

Vèo! Vèo! Vèo!

Trong hư không, có tiếng phá gió vang lên, những thiên kiêu ở đây nghe được tiếng gió nên đều hội tụ đến.

Cho dù thiên kiêu cấm kỵ cũng nhìn về phía Quân Tiêu Dao với ánh mắt mang đầy kinh ngạc cảm thán.

Quân Tiêu Dao mặc bạch y vô cấu, cả người được tiên huy bao phủ, thần tư tú dật, như một vị tiên hành tẩu trong chốn hồng trần.

Không ít thiên kiêu trong Đế Thành đều lần đầu tiên nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong mắt khó nén kinh sắc.

Trong mắt một ít thiên kiêu nữ tính còn có tia sáng kỳ dị soi chiếu.

Hắn như một trích tiên, khí chất quá siêu nhiên, làm người ta nhịn không được quỳ bái.

“Có Thần Tử ở đây, cảm giác đối phó dị vực cũng càng có tự tin.”

“Đúng vậy, ta cũng không tin trong thế hệ trẻ dị vực còn có tồn tại càng lợi hại hơn Thần Tử.” Rất nhiều thiên kiêu nói.

Bởi vậy có thể thấy được, trong vô hình, Quân Tiêu Dao đã trở thành tồn tại tâm phúc, trụ cột của các thiên kiêu Tiên Vực.

Ở thế giới Thần Khư, chỉ cần Quân Tiêu Dao không ngã, bọn họ sẽ có tự tin!

Nơi xa, có phật quang chiếu khắp, một tăng nhân trẻ tuổi tuấn mỹ ngồi xếp bằng trên Bạch Ngọc Long Tượng.

Là Đế Phật Tử chuyển thế!

Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nhìn thoáng qua, trước đó hắn đã gặp qua Phạn Thiên của Tây Thiên Giáo.

Nhưng so ra thì Phạn Thiên vẫn kém hơn Đế Phật Tử chuyển thế trước mắt một chút.

Toàn thân Đế Phật Tử này tràn ngập phật quang cổ xưa, là chuyển thế của vị đại lão Phật môn nào đó, còn thức tỉnh túc tuệ.

Mà phía chân trời một bên khác, có minh khí cuồn cuộn, một bóng dáng mơ hồ đứng sừng sững trong đó.

“Diêm Ma Thiên Tử cũng tới!” Có thiên kiêu kinh ngạc cảm thán.

Thiên kiêu đỉnh cấp nhất mạch Minh Vương này được gọi là “Tử Thần lấy mạng”, có thể thấy được uy thế mạnh đến mức nào.

Trong mắt Quân Tiêu Dao vẫn là lạnh nhạt.

Nhất mạch Minh Vương từng nhúng tay vào trận bất hủ chiến của Quân gia, hắn chỉ có sát ý với nhất mạch này.

Đôi mắt Diêm Ma Thiên Tử lạnh như hàn tinh thiên ngoại, hiển nhiên hắn ta cũng có địch ý với Quân Tiêu Dao.

“Quân Tiêu Dao, chúng ta lại gặp mặt.”

Có tiếng kiếm reo tranh tranh vang lên, một thanh niên hắc y lạnh lùng ngũ quan thanh lãnh đạp kiếm mà đến.

“Diệp Cô Thần.” Vẻ mặt Quân Tiêu Dao dịu lại một chút.

Hắn có ấn tượng không tồi với Diệp Cô Thần, thức kiếm chiêu thần thông vô thượng tự nghĩ ra kia, Vạn Thần Kiếp, làm hắn vẫn còn rất ấn tượng.

Mà hiện tại, hiển nhiên thực lực của Diệp Cô Thần đã khác xưa.

“Chúng ta sẽ có cơ hội tái chiến, chỉ là trước đó, cũng có thể so xem ai giết sinh linh dị vực càng nhiều.” Diệp Cô Thần thản nhiên nói.

“Được.” Quân Tiêu Dao gật đầu.

“Quân công tử!” Một tiếng nói chứa đầy vui sướng vang lên.

Nơi xa, một nam một nữ đã đến, đó là Vũ Hóa Vương và Vũ Vân Thường.

Vũ Vân Thường đi đến trước mặt Quân Tiêu Dao, ngọc diện ửng đỏ, có chút kích động.

“Quân huynh, đã lâu không gặp.” Vũ Hóa Vương cũng mỉm cười.

Nhìn thấy từng vị thiên kiêu cấm kỵ vô thượng hiện thân, tất cả tu sĩ chung quanh đều tấm tắc chậc lưỡi.

Những đại lão trẻ tuổi ngày thường khó gặp đó đều vì Quân Tiêu Dao xuống mà hiện thân chú ý.

Bởi vậy có thể thấy được, Quân Tiêu Dao đã có tầm ảnh hưởng lớn ở thế hệ trẻ của Tiên Vực.

“Xem ra hiện tại mảnh đất thí luyện chung cực còn chưa mở ra.” Quân Tiêu Dao nói.

Nếu mở ra thì các thiên kiêu kia sẽ không còn ở lại đây.

“Ha hả, Quân huynh không tới thì ai có thể vác lên đại kỳ của thế hệ trẻ Tiên Vực chúng ta?” Vũ Hóa Vương như một lão hữu chuyện trò vui vẻ với Quân Tiêu Dao.

“Vũ Hóa đạo huynh thật là phủng sát Quân mỗ.” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.

“Đúng rồi, có chuyện này, ta nghĩ ngươi nên biết.” Vũ Hóa Vương nói.

Tiếp theo, hắn trực tiếp thuật lại chuyện của Ngọc Thiền Quyên cho Quân Tiêu Dao biết.

“Bởi vì ta không có quan hệ gì với Ngọc Thiền Quyên, cho nên không tiện nhúng tay vào, nhưng nghe nói Quân huynh ngươi có chút liên hệ với nàng, vì vậy mới nói cho ngươi.” Vũ Hóa Vương đạo.

Quân Tiêu Dao cười.

Người quen thuộc hắn sẽ rõ nụ cười này có nghĩa là gì.

Tuy rằng Quân Tiêu Dao không thu Ngọc Thiền Quyên làm tùy tùng, nhưng dù sao trước đó Ngọc Thiền Quyên cũng do hắn cứu.

Huống chi Thái Âm Ngọc Thố cũng bị bắt đi.

Cho dù là vì manh sủng Thái Âm Ngọc Thố này, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không vờ như không thấy.

Dù sao cảm giác vuốt thỏ cũng rất không tồi.

“Gia tộc hậu duệ của Thủ Quan Giả sao, cũng rất có dũng khí.” Trong giọng nói của Quân Tiêu Dao mang theo ý nghiền ngẫm.

Vũ Hóa Vương lại nhíu mày, báo cho: “Quân huynh, thân phận của nhất mạch Thủ Quan Giả có chút đặc thù, không thể đánh giết giống như đối đãi những người khác, bằng không sẽ bị phê bình rất dữ dội.”

Bình Luận (0)
Comment