Chương 1090: Tất cả kẻ địch đều đến
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khi hắn đoạt hôn, tự cho là đã cứu được Thiên Nữ Diên, sau đó mới nhận ra Thiên Nữ Diên vẫn còn chuyện giấu giếm.
Chỉ sợ Linh Diên đang khống chế mạch máu sinh tử của nàng.
Linh Diên bảo nàng chết thì nàng sẽ phải chết. Nàng căn bản không trốn thoát được trói buộc của Linh Diên, thật đáng buồn đến cỡ nào?
“Yên tâm, ta sẽ cứu ngươi ra, đây là hứa hẹn của ta đối với ngươi.” Quân Tiêu Dao hiếm thấy mà có chút nghiêm túc.
Hắn rất ít hứa hẹn cái gì, nhưng một khi hứa thì tuyệt đối không đổi ý.
Thiên Nữ Diên cười.
Nụ cười thực đẹp, thanh lệ hồn nhiên.
Chỉ cần có một câu của Quân Tiêu Dao là đủ rồi.
Nàng đã thấy đủ, mặc dù có lẽ không có cơ hội này.
Giữa sân, rất nhiều thiên kiêu nhìn Quân Tiêu Dao và Thiên Nữ Diên, sau đó lại nhìn về phía Cổ Đế Tử mặt không cảm xúc.
Bỗng nhiên cảm thấy trên đầu Cổ Đế Tử thật xanh mượt.
“Đủ rồi.” Cổ Đế Tử bước ra một bước.
Làm một nữ nhân thiếu chút nữa liên hôn với hắn, giờ phút này thể hiện tình cảm thắm thiết với Quân Tiêu Dao là như thế nào?
Đây làm hắn xanh đến mức sáng lên.
Nếu không phải Linh Diên ngăn cản, Cổ Đế Tử thật sự sẽ hung hăng tra tấn Thiên Nữ Diên.
“Quân Tiêu Dao, bổn cung dẫn Diên đến không phải để các ngươi đoàn tụ.” Linh Diên nói.
Ngụ ý là dẫn Thiên Nữ Diên tới để chính mắt chứng kiến Quân Tiêu Dao bị tiêu diệt. Như vậy thì nghiệt duyên vạn cổ trong lòng nàng có thể bị cắt đứt, dấu ấn chữ Quân trong đùi đáng sỉ nhục kia cũng được xóa bỏ.
Quân Tiêu Dao chưa nói cái gì, sau này nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ nghĩ cách giúp Thiên Nữ Diên tự do.
Trừ chín truyền nhân của Tiên Thống ra, phía sau còn có một đám thiên kiêu Tiên Đình đi theo bọn họ đến.
Quân Tiêu Dao chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.
Trong đám thiên kiêu Tiên Đình kia, hắn mơ hồ nhận ra một khí tức quen thuộc.
Là Tru Tiên Đạo Huyền Nguyệt!
Quân Tiêu Dao biết Huyền Nguyệt chính là người của dị vực.
Nàng muốn tiến vào Nguyên Thủy Đế Thành thì chắc chắn sẽ gặp chút phiền phức.
Mà hiện tại, Huyền Nguyệt lại nấp trong đám người thiên kiêu Tiên Đình.
Hiển nhiên là trò của Cổ Đế Tử và Linh Diên.
Chỉ dựa vào điểm này, Quân Tiêu Dao đã nghĩ ra có lẽ Nghịch Quân Thất Hoàng đã chạm mặt với nhau, thậm chí còn đạt thành kế hoạch liên thủ nào đó.
Nhưng như vậy càng tốt, vừa vặn trùng khớp với ý muốn của Quân Tiêu Dao.
Bởi vì trong kế hoạch của hắn, Nghịch Quân Thất Hoàng là một thứ không thể thiếu.
Quân Tiêu Dao không chọc thủng ngay trước mặt mọi người, hắn cảm thấy hẳn có thể nhìn thấy Thất Hoàng cùng hiện thân ở thế giới Thần Khư.
Kế tiếp, đám người Vũ Hóa Vương, Vũ Vân Thường cũng đến, còn có đám người Đế Phật Tử chuyển thế, Diêm Ma Thiên Tử, Diệp Cô Thần, Quân Ân Hoàng, Quân Khuynh Nhan.
Sau đó Long Dao Nhi, truyền nhân của Nhân Tiên Giáo - Quý Đạo Nhất và Cơ Thanh Y cũng tới.
Bọn họ xuất hiện cũng gây nên một đợt oanh động.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao đảo qua đám người Quý Đạo Nhất, Cơ Thanh Y, Long Dao Nhi.
Hắn sớm đã nghe nói đến truyền nhân của Nhân Tiên Giáo - Quý Đạo Nhất vị này, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt.
Nhưng trước đó bọn họ cũng đã kết oán.
Hiện tại xem ra, Quý Đạo Nhất cũng có địch ý rất lớn với hắn.
Còn Cơ Thanh Y đeo khăn che mặt, không biểu lộ ra bất cứ cảm xúc thù địch gì.
Xưa nay Quân Tiêu Dao luôn mang theo một tia cảnh giác với nàng ta, nàng không phải nhân vật đơn giản.
Còn Long Dao Nhi, có thể nói khiến thiên kiêu toàn trường đều có chút kinh ngạc.
Mái tóc tím của nàng ta xỏa tung, mắt phượng lộng lẫy, ngực no đủ, eo thon nhỏ tinh tế, đôi chân dài trắng trẻo sáng bóng.
Gương mặt loli đáng yêu ban đầu cũng trở nên khuynh quốc khuynh thành, đẹp đến cực điểm.
Sự biến hóa từ loli đến ngự tỷ này thật sự khiến người ta có chút ngạc nhiên.
Quân Tiêu Dao lại vẫn giữ bình tĩnh, không có gợn sóng gì.
Tuy rằng thực lực của Long Dao Nhi hơn xa trước kia, nhưng từ trước đến nay Quân Tiêu Dao không có hứng thú quá lớn với thủ hạ bại tướng.
“Xem ra ngươi đã quen mất cảnh báo trước đó của bản Thần Tử đối với ngươi.” Quân Tiêu Dao nhìn về phía Long Dao Nhi.
Trước đó hắn nói qua, nếu Long Dao Nhi còn dám trêu chọc hắn thì sẽ để nàng thật sự nếm thử mùi vị biến thành chó cái là cái gì.
Long Dao Nhi nghe vậy thì ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi không xóa đi được. Dù sao Quân Tiêu Dao đã để lại trong lòng nàng bóng ma rất lớn.
Nhưng nghĩ đến thực lực của mình tiến bộ, còn có kế hoạch của Cổ Đế Tử, lòng nàng ta lại khôi phục trấn định.
“Quân Tiêu Dao, Long Dao Nhi ta sẽ đường đường chính chính mà đấu với ngươi một trận, bằng không tuyệt đối không cam tâm!” Mái tóc tím của Long Dao Nhi tung bay, mày liễu dựng lên, chém đinh chặt sắt mà nói.
“Ngu xuẩn.” Quân Tiêu Dao không hề để ý tới.
Còn không phải cao lên một chút, ngực to lên một chút à? Thế mà đã trở nên tự tin như vậy sao?
“Được rồi, đã đến lúc rồi, cho dù là một ít thiên kiêu còn chưa tới, lúc sau cũng có thể trực tiếp đi vào.” Ba Tứ Gia tằng hắng giọng rồi mở miệng nói.
Ở giữa quảng trường có một đại trận truyền tống vô cùng cổ xưa, giờ phút này hiện lên ánh sáng mênh mông.
Trận văn các màu bay múa, một luồng khí tức hoang dã cổ xưa khuếch tán ra.
Rất nhiều thiên kiêu ở đây đều lộ ra chút khẩn trương, cho dù bọn họ đã trải qua gian nan hiểm trở trên cổ lộ chung cực, bước từng bước một đi tới Nguyên Thủy Đế Thành, nhưng thứ lần này bọn họ phải đối mặt chính là sinh linh dị vực.
Đó là một đám tồn tại vô cùng hiếu chiến, chiến lực cực mạnh.
Nếu không có thủ đoạn đặc thù thì tu sĩ gần như không thể đánh bại được sinh linh dị vực cùng cảnh giới, sẽ bị nghiền áp tất cả mọi phương diện.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mỗi lần dị vực xâm lấn, đều sẽ tạo thành khó phá hư mang tính hủy diệt có thể cứu vãn cho Tiên Vực.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả thiên kiêu đều cảm thấy khẩn trương.
Vẻ mặt cả đám thiên kiêu cấp bậc cấm kỵ vô thượng đều rất bình đạm, là do họ rất tự tin về thực lực của chính mình, cho dù gặp thiên kiêu vương tộc dị vực, bọn họ cũng không e dè, có tự tin có thể đối phó.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao càng bình đạm như nước.
Nếu nói chiến lực của sinh linh dị vực nghịch thiên, vậy thực lực của Quân Tiêu Dao chính là cấp bậc lỗ hổng Thiên Đạo, vạn cổ vô song.
Mà các chiến sĩ đội ngũ thủ quan đều lộ ra vẻ mặt kiên nghị, bọn họ sớm đã không để ý sinh tử.
“Đi!” Ba Tứ Gia hét lớn một tiếng.
Tiếng kèn thê lương vang lên.
Ánh sáng mãnh liệt của trận pháp bao phủ toàn bộ quảng trường.