Chương 1118: Vô địch chi uy của Quân Tiêu Dao
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tiếng nói trào phúng lạnh lẽo kia vang lên lại trùng khớp với lời nói kiêu ngạo vừa rồi của Xích Lăng Không.
Cả tinh vực như tĩnh mịch trong chớp mắt, rất nhiều người đều không tự chủ được mà dừng động tác.
Đặc biệt là phía dị vực, trên mặt các sinh linh dị vực đều lộ ra kinh hãi, quả thực không thể tin nổi.
Bọn họ nhìn thấy cái gì?
Thiên kiêu Chuẩn Đế tộc bị một kích đánh bị thương nặng!
Tuy rằng Xích Lăng Không này không bằng ca ca Xích Hồng Vũ của gã, nhưng cũng tuyệt đối là nhân vật đứng đầu thế hệ trẻ dị vực. Nếu không cũng không có khả năng diệt sát thiên kiêu cấm kỵ vô thượng Diêm Ma Thiên Tử này.
Nhưng một thiên kiêu dị vực tuyệt đỉnh như vậy lại trực tiếp bị người ta dùng một chiêu đánh cho bị thương nặng.
Ánh mắt mọi người gần như nhất trí mà nhìn về phía cái khe không gian kia.
Một bạch y bóng dáng tiên quang rực sáng vượt giới lao đến.
Đó là Quân Tiêu Dao!
Phía sau hắn, đám người Linh Diên, Mông Chiến cũng theo sát đến.
“Là Thần Tử Quân gia!”
“Thần Tử tới!”
“Quả nhiên, ta đã nói rồi, nhất định là Thần Tử Quân gia ra tay, chỉ có hắn có năng lực này!”
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao hiện thân, sĩ khí phía Tiên Vực phấn chấn.
Trên mặt những tu sĩ đều lộ ra phấn chấn, dù sao trước đó bọn họ cũng bị chèn ép quá uất ức, thậm chí cả thiên kiêu cấm kỵ vô thượng cũng ngã xuống.
Sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao là một liều thuốc trợ tim.
“Ngươi chính là Quân Tiêu Dao!” Khuôn mặt Xích Lăng Không vặn vẹo, dán mắt nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.
Lửa giận trong đôi mắt đỏ rực cứ như có thể đốt sạch thiên địa. Gã vội lấy ra đan dược ăn vào, tinh khí hùng hồn tràn ra mãnh liệt, lúc này mới làm nửa bên thân thể vỡ vụn của gã không đến mức tan rã, hơn nữa bắt đầu khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Quân Tiêu Dao lấy tay đánh về hướng hỏa trạch chi ngục kia, khí huyết kim sắc mênh mông và pháp lực ngập trời tràn ra mãnh liệt, cuồn cuộn như nước!
Hỏa trạch chi ngục trực tiếp bị đánh nát.
Bóng hình xinh đẹp của Quân Khuynh Nhan lộ ra, da thịt tuyết trắng có chút nứt nẻ, khóe miệng ứa ra một vết máu.
Tổng thể mà nói thì không có nguy hiểm tánh mạng, là bởi vì thời gian nàng bị nhốt ngắn ngủi, nếu dài thêm một chút thì chỉ sợ khó mà nói.
“Đa tạ Tiêu Dao tộc huynh cứu giúp.” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thu tay, Quân Khuynh Nhan cũng trịnh trọng hành lễ.
Đồng thời trong đôi mắt xinh đẹp có một tia phức tạp.
Rõ ràng Quân Tiêu Dao không có khúc mắc gì với ẩn mạch bọn họ, nhưng ẩn mạch lại yêu cầu hà khắc với Quân Tiêu Dao như vậy. Quân Khuynh Nhan không khỏi bênh vực Quân Tiêu Dao.
“Không có việc gì, nơi này để ta xử lý.” Quân Tiêu Dao nói, ngược lại nhìn về phía Xích Lăng Không.
Sắc mặt Xích Lăng Không rất khó xem, không chỉ bởi vì Quân Tiêu Dao làm bị thương mình, còn bởi vì vừa nói gã nói câu Quân gia chỉ có như vậy, kết quả Quân Tiêu Dao lại hung hăng đánh mặt gã.
Không chỉ như thế, còn đánh trả lại gấp bội.
“Quân Tiêu Dao, cái chết của Bạch Y Sát Thần, phụ thân ngươi đã ngã xuống trong tay Xích Kiêu Vương đại nhân, càng đừng nói là ngươi!”
Xích Lăng Không lạnh lẽo mà nói, khí huyết thân thể dâng trào, mơ hồ còn có từng đợt từng đợt hắc khí nhè nhẹ - Đó là sức mạnh vật chất hắc ám.
Thân thể Xích Lăng Không cũng khôi phục rất nhanh.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra sự lạnh lẽo và lạnh nhạt cực hạn.
“Trấn thủ dị vực chỉ là một trong những phân thân Tam Thanh của gia phụ, mặc dù là phân thân, ta cũng không cho rằng sẽ thua thứ Xích Kiêu Vương gì đó.”
“Lớn mật!” Xích Lăng Không quát lên chói tai.
Cũng giống như uy vọng của Quân Vô Hối ở Quân gia, Xích Kiêu Vương cũng là Vương của nhất tộc Xích Kiêu, là tượng trưng tinh thần, tất nhiên không thể khinh nhờn.
Vèo!
Xích Lăng Không lại ra tay đánh tới, đôi cánh đỏ sau lưng chấn động, mười vạn kiếm vũ màu đỏ đậm bóc ra, thổi quét về hướng Quân Tiêu Dao.
Mỗi một kiếm vũ đều có thể đánh nát một ngôi sao.
Quân Tiêu Dao tịnh chỉ vì kiếm, từng cây cửu diệp kiếm thảo hiện lên trong hư không.
Phiến lá chấn động, thảo tự kiếm khí thô to như núi cao, chém ngang qua, kiếm quang lóng lánh thiên địa, chiếu sáng cả tinh vũ âm u.
Lần này Quân Tiêu Dao ra tay, khí tức lập tức bị mọi người tra xét ra.
“Này... Thần Tử lại đột phá tới Thánh Chủ cảnh!” Chiến sĩ Tiên Vực cũng có chút dại ra.
Lúc này mới bao lâu mà Quân Tiêu Dao đã đột phá.
“Tiêu Dao tộc huynh đột phá tới Thánh Chủ cảnh rồi...” Quân Khuynh Nhan cũng vừa mừng vừa sợ.
Hiện tại có thể nói Quân Tiêu Dao là bộ mặt của Quân gia.
“Thánh Chủ cảnh...”
Đế Phật Tử chuyển thế cũng nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, đáy lòng sinh ra gợn sóng.
Bản thân hắn ta là đại năng chuyển thế cổ đại, có đôi khi thật sự hoài nghi có phải Quân Tiêu Dao là chuyển thế của Thiên Đế nào hay không?
Tốc độ tu luyện này quá kinh khủng.
So với Tiên Vực kinh ngạc cảm thán, sắc mặt sinh linh dị vực đều cực kỳ khó coi.
Đặc biệt là Xích Lăng Không, gã chỉ cảm thấy một luồng uy áp kiếm đạo hùng hồn đè ép xuống.
Có huyết quang chớp động, nửa bên cánh của gã bị chém xuống.
“Hỏa trạch Phần Thế Ngục!”
Xích Lăng Không đang gào rống, tung ra cực chiêu, sau lưng có biển lửa lan tràn, dị tượng khủng bố chúng sinh kêu rên hiện lên.
Biển lửa vô biên như tấm màn bao phủ về hướng Quân Tiêu Dao.
“Tiêu Dao tộc huynh cẩn thận!” Quân Khuynh Nhan quát lên, trước đó này đã trúng chiêu này.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, vươn ngón tay ra, cắt ra một chữ thập trên hư không.
Trong nháy mắt, hư không rách nát, một chữ thập lớn phá diệt xuất hiện. Đó là bí thuật Loạn Thiên, tinh vực chữ thập giao nhau!
Xèo!
Như trang giấy bị xé rách, biển lửa kia trực tiếp bị xé ra, tinh hỏa văng khắp nơi.
Quân Tiêu Dao nháy mắt thoáng hiện trước người Xích Lăng Không như thuấn di, vô cùng đơn giản mà tát ra một cái.
Bang!
Xích Lăng Không lại bị chụp bay, không biết cả người đã đứt gãy bao nhiêu xương cốt.
“Dừng tay!” Có Chuẩn Chí Tôn nhất tộc Xích Kiêu quát lên chói tai, lấy tay trấn áp về hướng Quân Tiêu Dao.
“Thật sự nghĩ chúng ta không tồn tại sao!” Mông Chiến cũng ra tay.
“Đều xông lên cho ta!” Xích Lăng Không nổi giận.