Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1120 - Chương 1120 - Thần Kỳ Niệm Lại Phá Phong

Chương 1120 - Thần Kỳ Niệm lại phá phong
Chương 1120 - Thần Kỳ Niệm lại phá phong

Chương 1119: Thần Kỳ Niệm lại phá phong

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hắn vừa suy tư, dưới chân lại có dao động không gian kỳ dị chấn động. Hắn bước ra một bước, như súc địa thành thốn mà đuổi giết theo sau.

Không Thư mang đến cho Quân Tiêu Dao đạo khống chế không gian cao đến cực điểm. Loại năng lực này thêm vào tốc độ thì thật sự tuyệt diệu.

Bên kia, nhìn thấy Quân Tiêu Dao nhanh chóng đuổi theo phía sau, Xích Lăng Không càng sợ hãi.

“Sao có thể, vậy mà vẫn ném không xong?” Nguyên thần của Xích Lăng Không cảm thấy thật tuyệt vọng.

Trong lúc Xích Lăng Không tuyệt vọng đến cực điểm, bỗng nhiên, một tiếng âm luật truyền đến.

Điều này thực kỳ dị.

Rõ ràng thế giới Thần Khư là một Tu La tràng chém giết, một thế giới tàn khốc tràn ngập máu và lửa. Nhưng lại có âm luật đang tràn ngập, vô cùng mỹ diệu, câu lấy tiếng lòng.

Âm luật mỹ diệu này thật sự quá tách biệt với chiến trường này.

“Hừm?”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao chuyển qua, sâu trong vũ trụ nơi xa, một bóng hình xinh đẹp khảy đàn tranh hiện lên.

Đó là một nữ tử chừng hai mươi niên hoa, mặc váy dài thủy tụ. Dáng người nàng ta tinh tế nhẹ nhàng, vô cấu như mỹ ngọc chạm trác.

Hai đôi mày liễu cong cong, mắt đẹp trong trẻo, mũi ngọc rất cao, da thịt tuyết trắng như sương, sáng lên bóng bẩy. Trên cổ tay trắng nõn có cột một sợi tơ hồng.

Nữ tử thật sự rất đẹp, đuôi lông mày khóe mắt còn lộ ra chút quyến rũ trong lúc vô ý.

Nhưng có hai điểm vạch trần thân phận của nàng ta. Trên mái tóc bóng loáng mượt mà của nàng ta thò ra hai cái tai hồ ly, sau mông cũng có chín cái đuôi cáo xù xù.

“Hồ Ly Thú Nhĩ Nương?” Quân Tiêu Dao hơi kinh ngạc.

Hắn không phải lần đầu tiên đụng phải hồ ly tinh. Bạch Mị Nhi Thiên hồ tộc cũng là hồ ly. Ở Cửu Thiên Tiên Vực còn có Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc của Thái Cổ hoàng tộc.

Nhưng hiển nhiên nữ tử trước mặt không phải Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc của Tiên Vực.

Nguyên thần của Xích Lăng Không nhìn thấy nữ tử này thì trong mắt lập tức lộ ra mừng rỡ, hô lớn: “Đồ Sơn Đế Tộc Tam công chúa, xin hãy cứu ta!”

Nghe thấy lời này, ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt lóe.

Đồ Sơn Đế Tộc?

Đây là nhất mạch Đế Tộc bất hủ dị vực.

Nhưng hình như Tam công chúa cũng không có phản ứng quá lớn.

Quân Tiêu Dao giơ tay, trực tiếp muốn tiêu diệt Xích Lăng Không.

Xích Lăng Không thấy thế thì sắc mặt vặn vẹo, quát chói tai một tiếng: “Tam công chúa, ca ca ta từng lên đồ sơn cầu thân, tuy cuối cùng bị từ chối, nhưng tốt xấu gì có chút quan hệ kia mà?”

Tam công chúa kia vẫn thờ ơ.

Phụt!

Quân Tiêu Dao lật úp một chưởng xuống.

Xích Lăng Không ngã xuống trong sự tuyệt vọng. Đến chết gã cũng không thể tưởng được, đều là người của dị vực, Tam công chúa lại có thể thấy chết mà không cứu.

Sau khi chụp chết Xích Lăng Không như đập ruồi, ánh mắt Quân Tiêu Dao lại nhìn về phía Đồ Sơn Đế Tộc Tam công chúa này.

Hắn cũng từng nghe nói đến nhất tộc Đồ Sơn, giống như nhất tộc Thanh Khâu, đó là một trong hai nguồn cội chính của Hồ tộc.

“Xem ra dị vực các ngươi cũng không phải bền chắc như thép.” Quân Tiêu Dao nói.

“Ca ca hắn thật làm người ta chán ghét thôi.” Vị này Tam công chúa mở miệng, tiếng nói thật mềm mại.

Làm Quân Tiêu Dao bất ngờ chính là, bình thường phần lớn Hồ tộc đều yêu diễm quyến rũ, mà Tam công chúa này lại là một dòng nước trong trong đó.

“Vậy công tử chính là Thần Tử Quân gia đỉnh đỉnh đại danh của Tiên Vực, Quân Tiêu Dao.”

“Tiểu nữ tử là Đồ Sơn Tiêu Tiêu của nhất tộc Đồ Sơn.” Đồ Sơn Tiêu Tiêu dịu dàng mà cười, khóe mắt lại lộ ra chút quyến rũ nhẹ nhàng.

“Muốn động thủ thì bản Thần Tử hầu đến cùng.” Quân Tiêu Dao khoanh tay, thản nhiên nói.

Hắn sẽ không vì Đồ Sơn Tiêu Tiêu là nữ tử mà thủ hạ lưu tình với nàng.

“Thỉnh quân nghe một khúc của tiểu nữ tử.”

Đồ Sơn Tiêu Tiêu nhấp môi cười, ngón tay ngọc nhỏ dài khảy lên đàn tranh trước mặt.

Tiếng đàn leng keng như suối lập tức khiến người ta như rơi vào cảnh trong mơ. Cứ như có vô số oanh oanh yến yến vờn quanh bên cạnh khiến người ta trầm luân.

Quân Tiêu Dao thấy thế thì bật cười, bàn về âm luật thì hắn không thua bất cứ kẻ nào. Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng trên hư không, phủi tay lấy ra một cây cổ cầm bảy dây mạ vàng màu đỏ đậm – cũng chính là Phượng Minh Kỳ Sơn cầm.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao lấy ra đàn cổ, Đồ Sơn Tiêu Tiêu lộ ra chút kinh ngạc.

Hay là vị Thần Tử Quân gia Tiên Vực này không chỉ có thiên phú thực lực phi phàm, còn tài năng vô song.

Trên đời có nam tử hoàn mỹ như vậy sao?

Quân Tiêu Dao một thân bạch y, ngồi xếp bằng trong hư không, Phượng Minh Kỳ Sơn cầm được đặt trên đầu gối, nhìn hắn có vẻ vô cùng phong nhã, như hiền giả trong rừng trúc.

“Nếu Tam công chúa có nhã hứng, vậy Quân mỗ cũng dâng lên một khúc.” Quân Tiêu Dao mỉm cười, trong mắt lại mang theo một tia lạnh như băng.

Trải qua sự dạy dỗ của A Cửu, cộng thêm thiên phú của bản thân hắn, có thể nói cầm nghệ của Quân Tiêu Dao là có một không hai trong đương đại, so công kích âm luật thủ đoạn với hắn thì không khác gì lấy trứng chọi đá.

Ngón tay nhỏ dài của Quân Tiêu Dao khảy cầm huyền, từng tiếng đàn khuếch tán ra.

Khi thì như núi cao nước chảy, khi thì như sóng cuộn mãnh liệt. Khi thì như đại trượng phu kim qua thiết mã, khi thì như mưa xuân rào rạt xa xăm.

Quả thực là biển hiện cầm chi đạo vô cùng nhuần nhuyễn!

So ra thì tuy rằng khúc đàn tranh của Đồ Sơn Tiêu Tiêu cũng đạt tới trình độ xuất thần nhập hóa. Nhưng vẫn thua kém Quân Tiêu Dao một bậc.

Ban đầu, Đồ Sơn Tiêu Tiêu còn có thể miễn cưỡng chống cự. Nhưng đến lúc sau, nàng hoàn toàn đang đệm nhạc cho Quân Tiêu Dao.

Tiếng đàn của Quân Tiêu Dao cao vút, tiếng đàn tranh của nàng ta lại uyển chuyển như than nhẹ.

Tiếng đàn của Quân Tiêu Dao lên đến cao trào một đợt lại một đợt, âm đàn tranh của Đồ Sơn Tiêu Tiêu càng thêm trầm thấp, như hao hết sức lực rồi xụi lơ.

Đến cuối cùng, gần như là sân nhà của một mình Quân Tiêu Dao.

Mà tiếng đàn tranh của Đồ Sơn Tiêu Tiêu đã hoàn toàn bị ấn xuống đất chà đạp, chỉ có thể vô lực giãy giụa.

Điều này làm bản nhân Đồ Sơn Tiêu Tiêu cũng hơi thở gấp phì phò. Trên gương mặt tinh xảo trắng như sương tuyết kia cũng hiện lên một vệt đỏ bừng.

Bình Luận (0)
Comment