Chương 1135: Dùng sức mạnh của một người
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau đó, sáu người đồng thời xuất thủ, hình thành pháp lực thủy triều, đủ để bao phủ cả một vùng thiên địa này.
Khí huyết Quân Tiêu Dao hóa trường long, phóng lên tận trời.
Sức mạnh Thế Giới Tu Di gia trì, huy vũ Đại Hoang Kích, giống như là một kích có thể bổ ra một viên Sinh Mệnh Cổ Tinh.
Ngay khi cuộc chiến bộc phát đến cực điểm.
Bỗng nhiên, một quang ảnh mang theo Đế uy, đột nhiên đâm về phía sau lưng Quân Tiêu Dao.
Đó là một cây trường mâu, giống như là được ngưng tụ từ hào quang chói mắt, vây quanh Trật Tự Thần Liên.
Cảnh tượng đột ngột này, làm cho người không kịp phản ứng.
Thất Thải Thánh Long Giáp, đều bị cây quang mâu kiaxuyên thủng.
Thân thể Quân Tiêu Dao chấn động, thần sắc lại không thay đổi.
Chỉ là...
Mang theo sự tiếc nuối nhàn nhạt, thở dài một cái.
"Quả nhiên, thứ gọi là bằng hữu, vẫn rất xa xỉ a..."
Quân Tiêu Dao chậm rãi nghiêng đầu, nhìn bóng người tuấn mỹ tóc bạc sau lưng.
Cảnh tượng đột nhiên xuất hiện này, khiến toàn trường chìm trong tĩnh mịch.
Cảnh tượng nằm ngoài dự đoán của mọi người đã xảy ra rồi.
Một người không nên ra tay với Quân Tiêu Dao nhất cuối cùng đã ra tay với Quân Tiêu Dao rồi.
"Chuyện này. . ."
Đám người Quân Lăng Thương, Quân Mạc Tiếu, ánh mắt đều lóe sáng.
Điều này cũng nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Không chỉ bọn họ, ngay cả Cổ Đế tử và nhóm người Thất Hoàng đều có chút kinh ngạc.
Bởi vì lúc trước khi Thất Hoàng mật hội, bọn họ cũng không đoán ra thân phận của người áo đen cuối cùng.
Mà bây giờ, thân phận của người cuối cùng trong Thất Hoàng Nghịch Quân cuối cùng đã được sáng tỏ.
Đó chính là Vũ Hóa Thần Triều Vũ Hóa Vương!
"Không... Không phải như vậy, tuyệt đối không phải như vậy, tại sao ca ca lại là một trong Thất Hoàng được?"
Nếu nói trong tất cả những người có mặt ở đây, ai là người chịu đả kích lớn nhất, vậy thì không ai qua được Vũ Vân Thường.
Dung nhan quốc sắc thiên hương của nàng trở lên trắng bệch, mất đi tất cả huyết sắc.
Thân thể không cách nào chống đỡ được, con ngươi đang không ngừng run rẩy.
Hai người này, một người là người mà nàng kính yêu nhất, ca ca mà nàng sùng bái từ nhỏ.
Một người là nam tử khiến trái tim nhỏ bé của nàng biết lần tiên rung động.
Tại sao, tại sao lại xuất hiện cục diện này?
Vũ Vân Thường không cách nào chấp nhận được!
Vũ Hóa Vương, tóc bạc phất phới, phong thần tuấn lãng, gương mặt tuấn mỹ đến mức khiế cho người ta có cảm giác không chân thật.
Hắn ta là một trong số ít nhân vật ở Tiên Vực, tiếp cận được Quân Tiêu Dao ở phương diện dung nhan.
Đương nhiên, thực lực của hắn ta cũng thâm sâu khó đoán.
Cây quang mâu kia, xen lẫn Trật Tự Thần Liên, có lông vũ tuyết trắng phất phới.
Kia là Vũ Hóa Thần Triều Đế binh, Vũ Hóa Thần Mâu lạc ấn.
Nghe đồn nếu bị Vũ Hóa Thần Mâu thực thụ đâm trúng, bất kỳ người nào đều sẽ vũ hóa vãng sinh, chỉ lưu lại lông vũ.
Hiện tại Vũ Hóa Vương đang cầm, tuy chỉ là Vũ Hóa Thần Mâu Đế binh lạc ấn, nhưng uy lực cũng đủ cường đại.
Điều khiến Vũ Hóa Vương có chút kinh ngạc chính là.
Vũ Hóa Thần Mâu lạc ấn của hắn ta, vậy mà không cách nào xuyên thủng thân thể Quân Tiêu Dao.
Hơn nữa, nhìn biểu lộ của Quân Tiêu Dao, tựa hồ lại không quá kinh ngạc.
"Ngươi đã sớm biết rồi?" Vũ Hóa Vương hỏi.
"Biết thì sao, mà không biết thì sao, có gì khác nhau sao?" Quân Tiêu Dao cười cười.
Nụ cười kia, cũng không biết là trào phúng, hay là có ý gì.
Có một số việc, trong lòng Quân Tiêu Dao biết rõ.
Chỉ là, hắn không muốn nói ra.
Dù sao Quân Tiêu Dao, đứng ở vị trí quá cao rồi.
Người có tư cách có thể trở thành bạn của hắn, lại quá ít.
"Thật ra, khi ở Táng Đế Tinh, lúc mà đám người Kim Ô Thập Thái tử muốn vây quét ngươi, ta đã chuẩn bị ra tay rồi."
"Nhưng sau khi nhìn thấy ngươi nghiền ép bọn họ một cách dễ dàng, ta cảm thấy, trước tiên phải hiểu ngươi đã, có lẽ làm bằng hữu là một lựa chọn khá tốt." Vũ Hóa Vương thản nhiên nói.
"Thật đáng tiếc..." Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
"Đáng tiếc cái gì?" Vũ Hóa Vương nói.
"Nếu như ngươi cứ thế ẩn giấu đi, thật ra ta có thể giả bộ như không biết, dù sao thứ gọi là bằng hữu quả thực rất xa xỉ a..."
"Nhưng..."
"Quân Tiêu Dao ta, càng chán ghét việc bị phản bội hơn."
Quân Tiêu Dao Thánh thể chấn động, pháp lực cuồng mãnh gợn sóng chấn động hiện ra.
Vũ Hóa Vương bị đẩy lui, trong mắt mang theo nét ngưng trọng.
"Không... Ca ca, đừng ra tay!" Vũ Vân Thường đang cầu khẩn.
Nàng hoàn toàn không mong nhìn thấy cục diện như vậy.
"Vân Thường, rất nhiều chuyện, không phải bản thân mình có thể quyết định được, nếu không tranh đấu thì sẽ bị đào thải." Vũ Hóa Vương cũng không hối hận với quyết định của mình.
Không có người nào, nguyện ý bị mai táng mà không có tiếng tăm gì.
Trong thế giới đại tranh này, chỉ có buông tay đánh cược một lần, mới có khả năng quật khởi được!
Cổ Đế Tử, Linh Diên, Quý Đạo Nhất, Long Dao Nhi, Huyền Nguyệt, Quân Ân Hoàng, Vũ Hóa Vương.
Bảy vị thiên kiêu thực lực đỉnh cấp nhất, giờ phút này cùng nhau xuất thủ!
Sự áp bách đó, không cần nói cũng biết.
Cho dù là Bồ Yêu, cũng sẽ biến sắc.
"Đều tới cả đi, để bản thần tử nhìn xem, bảy quân cờ mà thượng thiên an bài, rốt cục có mấy phần bản lĩnh?"
Quân Tiêu Dao thân mang Thất Thải Thánh Long Giáp, cầm trong tay Đại Hoang Kích.
Sau lưng hắn, có dị tượng Tiên Vương Lâm Cửu Thiên hiển hóa.
Sau đó, âm dương luân chuyển, Âm Dương Sinh Tử Đồ hiển hiện!
Hỗn Độn Khí đang tràn ngập, từng đóa Thanh Liên nở rộ, Hỗn Độn Chủng Thanh Liên!
Chung quanh, hàng vạn hư ảnh Thánh nhân hiển hiện, Vạn Thánh Triều Bái!
Tứ Đại Thánh thể dị tượng, cùng nhau thi triển ra!
Giờ phú này, Quân Tiêu Dao dùng sức mạnh của một người, chống lại thiên mệnh Thất Hoàng!
"Quân Tiêu Dao, một mình ngươi, sao có thể lật trời!" Giọng nói Cổ Đế Tử hạo đãng.
Sau lưng dị tượng Phục Hi Diễn Bát Quái nổi lên.
Linh Diên thầm cắm răng ngà, sau lưng cũng có tiên mang dậy sóng, có dị tượng hiển hiện.
Đó là một nữ tiên mơ hồ, Chích Thủ Bổ Thiên Khuyết!
Dị tượng Oa Hoàng Thánh thể dị, Nữ Oa Bổ Thiên!
Ngoài ra, Quý Đạo Nhất cũng hét dài một tiếng, phát tiết khuất nhục hận ý trong lòng.
Sau lưng hắn ta, có hư ảnh nhân tiên hiển hiện, trùng trùng điệp điệp, giống như là từ tiên giới hạ phàm đến!
Đám người còn lại Long Dao Nhi, cũng có dị tượng át chủ bài của riêng mình.