Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1220 - Chương 1220 - Đánh Ly Cửu Minh

Chương 1220 - Đánh Ly Cửu Minh
Chương 1220 - Đánh Ly Cửu Minh

Chương 1220: Đánh Ly Cửu Minh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Phải biết, có thể trở thành một trong Thập Đại Thiên Vương đều phải có một chút tài năng.

Cho dù là Đế Tử hay Thất Tiểu Đế đang ngủ say, muốn đối phó với Thập Đại Thiên Vương cũng không thể giải quyết được chỉ với hai ba chiêu đơn giản.

Nhưng hiện giờ, Quân Tiêu Dao chỉ dùng có hai chiêu.

Thậm chí Quân Tiêu Dao còn chưa buồn thi triển ra thần thông gì, đã đánh nổ nhục thân của Kim Triển.

Đây chính là Kim Giáp nhất tộc, lấy phòng ngự mà nổi danh, không phải chủng tộc nhục thân yếu đuối chuyên tu nguyên thần hồn linh gì đâu.

Có nghĩa là gì?

Có nghĩa là nhục thân của hỗn độn thể còn vượt xa tưởng tượng của mọi người!

Não hải của tất cả thiên kiêu ở đây đều trống tuếch.

“Đây chính là hỗn độn thể trong truyền thuyết à…”

Một vị thiên kiêu thất thần lẩm bẩm.

Có câu, tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.

Nghe người khác nói hỗn độn thể lợi hại cỡ nào rồi đấy nhưng trong lòng mọi người chẳng ai có khái niệm cụ thể nào.

Nhưng bây giờ, một màn rung động được trình diễn trước mặt mọi người.

“Không hổ là hỗn độn thể, ánh mắt vị kia thật đúng là…” Mộ lão chậc chậc cảm thán,

Trước đó, mặc dù Chiến Thần Học Phủ đã quyết định muốn đưa thẳng Quân Tiêu Dao vào nội viện.

Nhưng thực ra cũng chưa chắc liệu có cho Quân Tiêu Dao thân phận Chiến Thần không.

Là có một vị Cổ Lão Chuẩn Bất Hủ kiên quyết hết lòng với Quân Tiêu Dao mới khiến cho hắn có được thân phận Chiến Thần dự bị.

Ngay từ đầu, Mộ lão cũng không hiểu quyết định này lắm.

Hiện giờ, xem ra ánh mắt vị Chuẩn Bất Hủ kia hoàn toàn chính xác.

Đôi mắt đẹp của Đồ Sơn Loan Loan lại càng sáng chói rực rỡ!

Nàng chà chà hai tay vào nhau, sắp nhịn không được muốn cùng Quân Tiêu Dao luận bàn nông sâu ngắn dài.

“Hử?” Ly Cửu Minh nhíu mày.

Thiên kiêu Bồ Yêu, Cổ Xi, Song Đầu thần tộc đều căng thẳng chưa từng thấy.

“Làm sao có thể, hỗn độn thể này…”

Kim Triển chỉ còn lại có nguyên thần, sắc mặt cũng run rẩy không thể tin nổi.

“Không thể chủ quan. Ra tay!”

Cổ Xi của Cổ Tộc khàn khàn lạnh lùng nói.

Quân Tiêu Dao đã lên tiếng muốn một mình khiêu chiến tất cả bọn họ.

Không ra tay lại càng khiến người ta cảm thấy Thập Đại Thiên Vương là hạng người có tiếng mà không có miếng.

Cổ Xi ra tay, đèn lồng trên cây gỗ mục trong tay lấp lóe quang hoa.

Một mảng hắc vụ lớn nổi lên.

Nhìn thật kỹ thì thấy có rất nhiều độc trùng.

“Cái đó… Phệ Hồn Văn…”

Rất nhiều thiên kiêu xung quanh đều thối lui.

Loại Phệ Hồn Văn này, một con có thể hút khô linh hồn nguyên thần của một vị Thánh Nhân.

Chớ nói gì là một mảng lớn muỗi phụ trào như hắc vụ.

Thiên kiêu Song Đầu Thần tộc cũng ra tay, pháp trượng trong tay cũng hiển hiện quang hoa của hàng tỷ vạn đạo thần thông.

Song Đầu Thần Tộc am hiểu thần thông đạo pháp, hô phong hoán vũ, sấm sét rền vang, đạo văn hiển hiện giữa thiê hạ đan dệt ra sát quang khủng bố.

Đương nhiên Bồ Yêu cugnx ra tay. Mặc dù hai chiêu giao thủ lúc trước có khiến y nhớ lại một chút ký ức không vui.

Nhớ lại khi ở thế giới Thần Khư, thân ảnh áo trắng kia cũng chỉ dùng hai ba chiêu quét ngang tất cả bọn họ.

“Đây là tâm ma sao?” Bồ Yêu âm thầm thở dài.

Quân Tiêu Dao đã vẫn lạc, không thể xuất hiện lại nữa.

Còn về phân Ly Cửu Minh, y lại không ra tay trước tiên.

Thân là Thiếu chủ Đế tộc, thế nào y cũng phải giữ chút mặt mũi.

Hơn nữa còn là một trong Thập Đại Thiên Vương, chiến lực nằm trong top 3.

Ra tay đồng loạt cùng những người này có vài phần không thỏa đáng.

Khuôn mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình thản như thế, cũng vẫn không thi triển ra thần thông đạo pháp gì.

Thân thể hắn chấn động, đường vân hỗn độn cài lẫn vào nhau.

Hắn không cần bất kỳ thần thông gì, bằng vào thể chất hỗn độn là có thể dễ dàng nghiền ép cùng giai.

Bằng không, hỗn độn thể chất lợi hại chỗ nào chứ?

Đây cũng chính là thể chất đồng nguyên với Thanh Đồng!

Ầm!

Quân Tiêu Dao chộp một tay tới, như lật úp một vùng trời.

Một mảnh sương mù Phệ Hồn Văn bị bọc lại rồi bị tiêu diệt toàn bộ.

Dư chấn của hỗn độn ập ra chấn động tám phương.

Cổ Xi đứng đầu nhận xung kích vội vàng lùi lại, xương cốt cót két rung động, nhục thân toạc ra vết máu.

So với Kim Triển am hiểu luyện thể nhục thân thì Cổ Xi lại càng không chịu nổi.

“Thiên Lôi Cực Nghiệp!”

Thiên kiêu Song Đầu Thần Tộc quát lên chói tai, thiên khung biến sắc, mây đen phun trào.

Từng đạo lôi đình nhốn nháo hóa thành lôi long gào rít lao xuống.

Đâi là đại thuật đỉnh cao, tựa như thiên kiếp, thế thiên hành phạt!

Quân Tiêu Dao thấy thế, ánh mắt càng đạm mạc.

Bản thân y cũng nắm đại thần thông Lôi Đế trong tay, bất kỳ pháp tắc Lôi đạo nào y đều có thể hạ bút thành văn, thoải mái thi triển và hóa giải.

Nhưng công kích trình độ này ấy mà, đến cả hóa giải Quân Tiêu Dao cũng chẳng cần.

Ầm ầm!

Ngàn vạn đạo lôi đình cùng một lúc giáng xuống che khuất cả Quân Tiêu Dao.

Lôi đình như một thác nước rửa sạch mọi thứ nó càn quét qua.

Cả vùng không gian kia cũng như sắp bị lôi đình bổ ra.

“Thành công!”

Trên hai khuôn mặt của thiên kiêu Song ĐầuThần Tộc đều vui sướng.

Nhưng y còn chưa kịp ngoác hết nụ cười.

Thì thất Quân Tiêu Dao chậm rãi ung dung bước ra từ trong thác lôi đình.

Lôi đình kia đủ để chém cường giả cấp Thánh Chủ thành than cốc rồi.

Ấy vậy mà thậm chí vạt áo trắng trên người Quân Tiêu Dao cũng không rách nữa.

Lôi đình nhảy nhốn nháo trên nhục thân mà không thể khiến Quân Tiêu Dao tổn thương mảy may.

Quân Tiêu Dao bước một bước, hạ xuống trước mặt thiên kiêu Song Đầu Thần tộc, rồi búng tay một cái.

Một tia chớp bạo vọt xé rách hư không!

Oanh!

Rõ ràng chỉ là một tia chớp mà lại phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa!

“A!”

Chỉ nghe thiên kiêu Song Đầu Thần Tộc hét lên thảm thiết, toàn thân hóa thành than cốc, rơi xuống đại địa, không rõ sống chết.

Cuối cùng, Quân Tiêu Dao nhìn sang Bồ Yêu.

Đây cũng là một “người quen cũ”

Khi ở thế giới Thần Khư, Quân Tiêu Dao còn chưa đột phá đến Chuẩn Chí Tôn.

Vậy mà Bồ Yêu còn không đánh lại nổi hắn.

Chớ nói chi hiện giờ thực lực của hai người đã khác biệt như ngày với đêm.

“Được rồi… ta…”

Bồ Yêu còn định nói gì đó, Quân Tiêu Dao vẫn tùy ý đánh ra một chưởng.

Bàn tay ngưng tụ từ hỗn độn khí thật đến mức có thể thấy rõ được cả vân tay, như bàn tay của Thần Vương lật úp xuống!

Bình Luận (0)
Comment