Chương 1223: Chí tôn thì sao? Vẫn giết như thường
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đại La Kiếm Thai chặt đứt một cánh tay của lão bộc!
“Đó là sức mạnh gì vậy?” Lão bộc hoảng sợ ra mặt.
Lão cảm nhận được sức mạnh của ba loại thuộc tính khác nhau trên Đại La Kiếm Thai.
Huyết dịch bay như bão.
Chí tôn chi huyết như thiên thạch rơi xuống đất, ném ra từng cái hố sâu.
Một vị Chí tôn bị một Chuẩn Chí tôn đánh cho bị thương, chém đứt cả cánh tay!
Vô số sinh linh dị vực nhìn thấy cảnh tượng này thì rung động đến mức cả linh hồn và nguyên thần đều run rẩy!
Nếu không phải họ tận mắt nhìn thấy, sẽ không thể tin nổi cảnh tượng này!
Dù sao thì Chí tôn thất cảnh cũng không phải Thông thánh cửu giai.
Mặc dù Thông thánh cửu giai khiêu chiến vượt cấp rất khó khăn, nhưng cũng không thiếu một số thiên kiêu có thể làm được.
Nhưng ở Chí tôn thất cảnh, muốn khiêu chiến vượt cấp thì còn khó hơn cả lên trời.
Cho dù là thiên kiêu tuyệt thế cũng khó mà làm được.
Chớ nói chi là, Chuẩn Chí tôn và Chí tôn khác nhau về bản chất.
“Tiểu bối, làm càn!”
Lão bộc này nổi giận rồi.
Thân là Chí tôn lại bị một Chuẩn Chí tôn đánh cho bị thương.
Lão bành trướng khí tức, tế ra cực chiêu, đồng thời còn có một cỗ sức mạnh pháp tắc hiện lên.
Chí tôn và Chuẩn Chí tôn khác nhau ở chỗ có thể khống chế một đạo pháp tắc hoàn chỉnh hay không.
Bên dưới Chí tôn, tất cả tu sĩ đều tu luyện pháp lực.
Nhưng từ Chí tôn trở lên thì không chỉ đơn thuần là so đấu pháp lực nữa.
Khống chế sức mạnh pháp tắt mới là quan trọng nhất.
Oanh!
Khí tức pháp tắc vừa ra, khí tức của lão bộc lập tức liên tục tăng lên, nghiền ép áp sát Quân Tiêu Dao.
“Đỗ lão, đến điểm là dừng.”
Ly Cửu Minh đằng sau thấy vậy cũng hô lên.
Cũng không phải y thông cảm cho Quân Tiêu Dao.
Mà là nếu nhỡ Quân Tiêu Dao xảy ra điều gì ngoài ý muốn, vị Cổ Lão vô thượng trong Chiến Thần học phủ kia nhất định sẽ không tha cho y.
Mặc dù sau lưng y có Minh Chiếu Đế tộc làm chỗ dựa.
Nhưng hiển nhiên, y không làm gì nổi Chiến Thần học phủ.
“Yên tâm,, Thiếu chủ, lão hủ biết phân tấc, chỉ giáo dục tên hậu sinh không coi ai ra gì này một chút thôi.” Đỗ lão lạnh lùng nói.
“Giáo dục bổn công tử? Ngươi?”
Quân Tiêu Dao thả ra một câu hỏi, ánh mắt chợt thả hàn mang.
Hắn bước một bước, sau lưng sương mù hỗn độn cuồn cuộn.
Dường như thiên địa quay về nguyên sơ, triều tịch hỗn độn bành trướng.
Trong hỗn độn này, một tôn hình bóng Hồng Hoang thần chỉ còn khổng lồ hơn cả Vũ Trụ Tinh Hà chống ra càn khôn hỗn độn!
Chính là dị tượng của thể chất hỗn độn, Hỗn Độn Khai Thiên!
Ầm ầm!
Khí thiên địa nơi này gần như sôi trào, uy áp cuồn cuộn quét ra.
Tất cả mọi người đều cảm thấy một loại áp lực ngạt thở.
Càng có người đang run rẩy, dưới dị tượng này, căn bản không ai ngóc lên nổi tí chiến ý nào.
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao không chỉ có sức mạnh hỗn độn đang sôi trào.
Chí Tôn Thần Huyết sau Chí Tôn Cốt Niết Bàn cũng đang sôi trào trong mạch máu, chảy khắp toàn thân.
Thần huyết này sáng óng ánh, chí thần chí thánh, khiến cho khí tức của Quân Tiêu Dao liên tục tăng cao, toàn thân đốt lên thần diễm.
Chí tôn thuật thứ tư được thi triển!
Thuộc tính tăng vọt về mọi phương diện!
“Giết!”
Quân Tiêu Dao rít lên, chí tôn thuật thứ tư kích thích thực lực của hắn tăng vọt, lại được gia trì thêm dị tượng Hỗn Độn Khai Thiên.
Đại La Kiếm Thai cũng mang theo uy lực cuồn cuộn mà chém xuống.
Oanh!
Dị tượng khai thiên được Chí Tôn thuật gia trì đánh bay Đỗ lão, đánh cho lão phải phun máu.
Pháp tắc mà lão tế ra đã bị nghiền ép vỡ vụn.
Đỗ lão quả thực là Chí tôn không sai.
Nhưng Chí tôn cũng có mạnh có yếu.
Đỗ lão cũng không phải loại Chí tôn từ yêu nghiệt tuyệt thế tu luyện thành, đương nhiên thực lực cũng không tính là đỉnh cao trong lớp Chí tôn.
Thân hình hai người giao nhau.
Bước chân của Quân Tiêu Dao ngừng lại.
Thần diễm trên thân tán đi, dị tượng cũng tiêu tán.
“Chí tôn thì sao?”
Quân Tiêu Dao nhàn nhạt hỏi một câu, thu lại Đại La Kiếm Thai.
Bên kia, sau một chút đình trệ ngắn ngủi, nhục thân của Đỗ lão bỗng nổi lên trăm ngàn vết kiếm.
Cuối cùng, nhục thân đổ sụp ầm ầm, nguyên thần tán diệt!
Sức mạnh pháp tắc vừa ngưng tụ lại cũng vỡ nát, hóa thành vô số điểm sáng, quay lại thiên địa.
Tất cả mọi người ở đây đều ngây dại, yết hầu như bị chặn lại không phát ra được âm thanh nào.
“Chết rồi, hỗn độn thể lấy tu vi Chuẩn Chí tôn giết một vị Chí tôn, một vị Chí tôn thật sự!” Có sinh linh không thể tin nổi mà hô lớn.
“Chuẩn Chí tôn nghịch sát Chí tôn, tư chất cỡ nào đây?”
Ngay cả Mộ lão cũng mộng.
Ông ta còn chuẩn bị nhúng tay vào đấy.
Kết quả thì, khá lắm, ngay cả Chí tôn cũng bị hỗn độn thể giết gọn chỉ với hai ba chiêu.
“Đỗ lão!”
Ly Cửu Minh rung động đến mức con ngươi run lên.
Với thực lực của mình, dù y có nghiền ép hết tiềm năng mà dốc hết toàn lực, có lẽ cũng chỉ có thể khiến Chí tôn bị thương thôi, nhưng cũng không thể giết được một vị Chí tôn thật sự.
“Rốt cuộc ngươi là quái vật từ nơi nào nứt ra vậy?” Ly Cửu Minh khó mà giữ được sự bình tĩnh của Thiếu chủ Đế tộc.
Trong lòng y có hơi hoảng sợ, cũng có hơi hối hận.
Biết trước vậy thì không nên vì một nữ nhân có cũng được không có cũng được mà đi chọc tên yêu nghiệt này.
Ban đầu Ly Cửu Minh còn muốn xem Quân Tiêu Dao như đá mài đao.
Khá lắm, bây giờ y lại trở thành đá mài đao.
Không…
Có lẽ y còn không có cả tư cách làm đá mài đao.
Bởi vì căn bản Quân Tiêu Dao còn không thèm để y vào trong mắt.
Có thể khiến cho Quân Tiêu Dao xem như đá mài đao, ít nhất cũng phải cấp Thất Tiểu Đế.
Tỷ như Hắc Ám Tự Liệt đã bị Quân Tiêu Dao giết trong Thiên Mộ, loại nhân vật này mới có tư cách được Quân Tiêu Dao coi là đá mài đao.
Tất cả thiên kiêu ở đây vẫn chưa hết rung động trong lòng.
Dù sao, những gì nhìn thấy hôm nay đã thay đổi nhận thức của bọn họ.
Đánh bại đối thủ cùng cấp bặc thì thôi đi.
Lại còn có thể chém giết được Chí tôn.
“Hỗn độn thể, tuyệt thế vô song.”
Chính Mộ lão cũng phải cảm khái, đồng thời cũng hơi mừng rỡ.
Chiến Thần học phủ có thể chiêu mộ được mầm mống tốt thế này.
Lão cũng có thể có một chút thiện giao với hỗn độn thể.
“Tứ tỷ, thấy chưa? Ta đã nói tiên sinh không sao…”
Đồ Sơn Thuần Thuần kiêu ngạo nghểnh cao bộ ngực phẳng lỳ đầy vênh váo đắc ý.