Chương 1257: Bổn vương che chở cho Ngọc Tiêu Dao!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao có thể chém giết trước một tên cũng có lời.
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt đi đến trước người Ma Cật Đế Tử.
Trên Thần Khấp Chiến Kích, rất nhiều đường máu đang hiện lên, đâm vào thân thể đã lụi tàn của Ma Cật Đế Tử, hút khô tinh hoa trong đó
Quân Tiêu Dao chậm rãi rút Thần Khấp Chiến Kích ra rồi nhẹ nhàng chấn động, huyết nhục bị đánh tan nát.
Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên đỉnh Chiến Thần Sơn, đưa mắt nhìn chung quanh.
Đám người Bỉ Ngạn Vương Tử, Ly Cửu Minh, Bồ Yêu hơi cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt của Quân Tiêu Dao.
Những đệ tử Chiến Thần Học Phủ còn lại cũng lũ lượt cúi đầu.
Còn các nữ tử Đồ Sơn Oản Oản, Đồ Sơn Thuần Thuần, Tô Hồng Y lộ ra đôi mắt sáng ngời, dâng trào kinh diễm và khuynh mộ.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao chỉ cần dùng một ánh mắt là có thể đàn áp toàn trường, Mộ lão cũng thở dài.
Hỗn Độn Thể mới thành lập đại thế!
“Ta, bất cứ kẻ nào cũng có quyền khiêu chiến ta, nhưng...”
“Ta không thể bảo đảm các ngươi có thể giữ được mạng!”
Giọng nói của Quân Tiêu Dao rất khẽ, nhưng lại truyền khắp thiên địa mênh mông.
Mọi người nghe thấy lời này, đầu tiên là cả kinh, sau đó thì kính sợ thán phục!
Dị vực sùng bái cường giả, vũ lực tối thượng.
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao thật sự đã chinh phục toàn trường!
Có thể đoán ra, trải qua trận chiến này, thanh danh của Quân Tiêu Dao sẽ leo lên đỉnh cao dị vực!
Sợ là quang huy của những người còn lại trong Thất Tiểu Đế cũng trở nên hơi ảm đạm trước mặt Quân Tiêu Dao.
Mà nếu để bọn họ biết người mình sùng bái lại thuộc về Tiên Vực, đến lúc đó nhất định sẽ điên đảo tam quan của tất cả sinh linh dị vực.
Đương nhiên, đó là câu chuyện của sau này.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao tay cầm Thần Khấp Chiến Kích, mái tóc bạc phất phới, khí chất tuyệt đại.
Hắn cũng không chút thả lỏng, bởi vì hắn biết mọi chuyện còn chưa kết thúc.
Bởi vì Ma Cật Đế Tử đánh giá sai thực lực của hắn, cũng đánh giá sai sức mạnh của Thần Khấp Chiến Kích, vì thế mới uổng mạng.
Nhưng Ma Cật Đế Tộc sau lưng hắn ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy.
“Tiểu hữu vẫn quá xúc động...” Mộ lão nhăn chặt mày lại.
Biểu hiện của Quân Tiêu Dao khiến người ta kinh diễm, nhưng hành động của hắn lại có chút xúc động.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa chấn động, phong vân đột biến.
Sát khí cái thế đang dâng trào.
Đó là do đại nhân vật của Ma Cật Đế Tộc đang tức giận. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Đế Tử nhà mình lại bị một chiêu hạ gục trong nháy mắt.
Bởi vì quá đột ngột, cho nên căn bản không có chút phòng bị nào.
“Nhãi ranh, tìm đường chết!”
Trong hư không vô tận, một bóng dáng mơ hồ hiện lên, tản mát ra khí tức Chuẩn Bất Hủ, khủng bố vô biên.
Đó là một Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc đang chiếu xạ trên hư không trung, phát ra tức giận ngập trời.
Ai ngờ ngờ được một trận chiến trên Chiến Thần Sơn có thể làm Ma Cật Đế Tử toi mạng?
Một bàn tay to giáng xuống, phù văn vô tận như thác nước buông xuống, đè sụp hư không, làm không gian hỗn loạn.
Chuẩn Bất Hủ giận dữ, thiên địa rung chuyển!
“Đại nhân chậm đã, nơi này là Chiến Thần Học Phủ!” Mộ lão nheo mắt, kinh hô.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao giết Ma Cật Đế Tử, nhưng hắn là Hỗn Độn Thể, còn là Chuẩn Chiến Thần do Chiến Thần Học Phủ sách phong.
Càng đừng nói hiện tại, Quân Tiêu Dao đã rút ra Thần Khấp Chiến Kích, có thể nói là người thừa kế của chiến thần đầu tiên.
Nếu bị Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc đánh chết, tổn thất đó thật sự không thể đánh giá.
Đối mặt với uy áp ngập trời của Chuẩn Bất Hủ, mái tóc bạc của Quân Tiêu Dao phiêu phiêu, bạch y tung bay, cầm Thần Khấp Chiến Kích trong tay, vẻ mặt bình tĩnh như nước.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao quả quyết, đánh chết Ma Cật Đế Tử như thế, trừ việc hắn là Thất Tiểu Đế ra thì còn có một nguyên nhân khác, đó chính là Quân Tiêu Dao đang đánh cược.
Đánh cược Lạc Tương Linh sẽ có phản ứng ra sao, có nguyện ý chống lưng, ra tay vì hắn hay không.
Ầm vang!
Bàn tay pháp tắc của Chuẩn Bất Hủ giáng thẳng xuống.
Đúng lúc này, trong hư không, hàng tỉ phù văn như sóng gió mãnh liệt mà đến, cuồn cuộn như nước, va chạm với bàn tay pháp tắc.
“Hừm?” Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc phát ra tiếng hừ lạnh.
Phía chân trời, một bóng hình xinh đẹp khuynh thế tuyệt lệ hiện lên.
Áo choàng đơn giản, váy dài như sương khói. Vạt áo phiêu phiêu, ba ngàn sợi tóc đen bay bay theo gió.
Ngũ quan tinh xảo tuyệt đẹp, xảo đoạt thiên công.
Da thịt tái tuyết khinh sương, bóng loáng trắng trong như dương chi ngọc.
Dáng người cao gầy, eo thon nhỏ tinh tế, cặp đùi thẳng tắp mà thon dài dưới làn váy.
Nhìn nàng ta giống như xuất thủy Lạc Thần, nữ thần sông Lạc.
Quanh thân có quang vũ bay tán loạn, phụ trợ tạo nên một cảnh tượng tuyệt đẹp.
Tất cả nam thiên kiêu ở đây đều nhìn đến ngây người.
“Là Lạc Vương!”
“Vị này chính là Lạc Vương sao, quá đẹp.”
Rất nhiều người kinh ngạc cảm thán, đều nhìn đến ngây ngốc.
Đừng nói là những nam thiên kiêu đó, cho dù là nữ tử, trong mắt cũng nhịn không được xuất hiện kinh diễm.
Rất nhiều người đều là lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Tương Linh.
Dù sao nàng có tiếng là kín tiếng, rất ít đi ra khỏi Tử Trúc Lâm.
Nhìn thấy Lạc Tương Linh đi tới, Mộ lão cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ít nhất Lạc Tương Linh sẽ không trơ mắt nhìn Quân Tiêu Dao xảy ra chuyện.
Dù sao quan hệ giữa bọn họ...
“Lạc Vương, ngươi làm vậy có ý gì?” Trong hư không, hình chiếu của Chuẩn Bất Hủ Ma Cật Đế Tộc lạnh nhạt hỏi.
Đôi mắt Lạc Tương Linh rất lấp lánh, nhưng chỉ giới hạn khi đang nhìn Quân Tiêu Dao mà thôi. Giờ phút này, nàng ngẩng đầu, chiếc cổ thiên nga tuyết trắng như chi như ngọc, đôi mắt lại như gió đông lạnh thấu xương.
“Bổn vương che chở cho Ngọc Tiêu Dao,!”
Rõ ràng là tiếng nói êm tai như suối chảy thác kêu, lại nói ra những lời còn khí phách hơn cả đấng nam nhi
Tất cả sinh linh chung quanh Chiến Thần Sơn đều mở to hai mắt, miệng há to đến mức có thể nhét cả quả trứng gà vào.
Đừng nhìn ngày thường Lạc Tương Linh giao lưu với Quân Tiêu Dao không có chút nào tự cao tự đại gì của cường giả. Nhưng nếu nàng thật sự nghiêm túc thì đó chính là nữ vương, nữ cường nhân chân chính.
“Cảm giác có chút hâm mộ là thế nào?” Có thiên kiêu chua chát mà nói.
“Có Lạc Vương che chở, còn tu luyện cái rắm gì.”
“Lạc Vương đại nhân, ta cũng không muốn nỗ lực...”
Cảm giác được rất nhiều ánh mắt cực kỳ hâm mộ đang rơi lên mình người, đáy mắt Quân Tiêu Dao có một tia thoải mái.
Xem ra công lược trong khoảng thời gian này của mình vẫn hữu dụng.
Không bàn về chuyện Lạc Tương Linh có tình cảm gì đối với hắn. Ít nhất, cho dù đối mặt với Chuẩn Bất Hủ Đế Tộc, Lạc Tương Linh cũng chịu đứng ra vì hắn.
Vậy là đủ rồi.