Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1259 - Chương 1259 - Đánh Cược Nhận Một Chiêu Của Chuẩn Bất Hủ

Chương 1259 - Đánh cược nhận một chiêu của Chuẩn Bất Hủ
Chương 1259 - Đánh cược nhận một chiêu của Chuẩn Bất Hủ

Chương 1259: Đánh cược nhận một chiêu của Chuẩn Bất Hủ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao mỉm cười, thần tú tuấn dật.

Tim đập Lạc Tương Linh lỡ một nhịp.

Theo lý thuyết, Chuẩn Bất Hủ đã có thể khống chế cảm xúc của mình một cách tự nhiên.

Nhưng đôi má tuyết trắng của Lạc Tương Linh vẫn không tự chủ được mà hiện lên chút ửng hồng.

Mọi người chung quanh thấy cảnh này đều choáng váng.

Con mẹ nó, sao biết tán tỉnh quá vậy?

“Quá soái!”

“Ô ô, thật hâm mộ Lạc Vương.” Rất nhiều nữ tử đều ganh tỵ.

Còn nam tử thì rất cảm thán.

“Nếu ta có một phần mười EQ của Hỗn Độn Thể thì còn độc thân đến bây giờ sao”

Các nữ tử Đồ Sơn Oản Oản, Đồ Sơn Thuần Thuần thấy thế cũng ganh tỵ, biến thành chanh tinh. Các nàng cũng muốn được Quân Tiêu Dao nắm tay như vậy.

Quân Tiêu Dao kéo Lạc Tương Linh ra phía sau mình, sau đó trực tiếp đối mặt với cường giả Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc phía trên vòm trời kia.

“Xem ra ngươi còn có chút trách nhiệm.” Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc lạnh lùng nói.

“Không biết Chuẩn Bất Hủ đại nhân của Ma Cật Đế Tộc có dám đánh cược với ta hay không?” Quân Tiêu Dao ung dung cười, nói.

“Cái gì?” Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc lãnh đạm nói.

Trước mặt lão, Quân Tiêu Dao không bằng cả một con kiến, lão cũng không sợ Quân Tiêu Dao chơi thủ đoạn gì.

“Ta nguyện nhận nhất chiêu của ngươi, sau một chiêu thì, sinh tử do mệnh!”

Lời nói của Quân Tiêu Dao như tuyên truyền giác ngộ, vang vọng khắp cả thiên địa!

Tất cả mọi người choáng váng.

Một chuẩn chí tôn muốn đón một chiêu của Chuẩn Bất Hủ.

Hành động này có khác gì chịu chết chứ?

“Tiêu Dao, đừng...” Lạc Tương Linh cũng hơi thất sắc.

Nàng cũng là Chuẩn Bất Hủ, biết rõ một cảnh giới có nghĩa là gì, có được sức mạnh như thế nào.

Có thể nói, cho dù là Hỗn Độn Đạo Tôn, cũng không có tư cách nói ra lời này trước mặt Chuẩn Bất Hủ.

Mà Quân Tiêu Dao thì sao?

Chỉ là một chuẩn chí tôn mà thôi.

Đừng nói một chiêu, Chuẩn Bất Hủ thổi một hơi cũng không biết có thể diệt sát chuẩn chí tôn bao nhiêu lần.

Hành động này của Quân Tiêu Dao quả thực còn vớ vẩn hơn lấy trứng chọi đá.

“Thật là buồn cười...” Phù Phong Vương lẩm bẩm nói, ánh mắt lộ ra một tia chê cười lạnh lẽo.

Ông ta cũng là Chuẩn Bất Hủ, tất nhiên hiểu rõ Quân Tiêu Dao đưa ra khiêu chiến này là ngu xuẩn đến cỡ nào.

“Hả?” Cả Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc cũng kinh ngạc, lão không rõ sao Quân Tiêu Dao lại có lá gan nói ra lời này.

“Sự tự tin của ngươi đến từ Bất Hủ thần bí sau lưng ngươi à?” Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc lạnh lùng nói.

Thế nhân đều biết hình như sau lưng Hỗn Độn Thể có một Bất Hủ thần bí.

Nếu không có vị Bất Hủ nào thì các Bất Hủ Đế Tộc đã sớm đã nhắm vào Hỗn Độn Thể.

“Lần đánh cược này chỉ liên quan đến ngươi và ta, không liên quan đến ai khác.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

“Được.”

Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc cũng thực sảng khoái, không chút dây dưa.

Quân Tiêu Dao tiêu sái dứt khoát như vậy cũng làm lão có chút thưởng thức. Nhưng nếu Quân Tiêu Dao giết Ma Cật Đế Tử, vậy thì không có khả năng hòa hoãn vs Ma Cật Đế Tộc nữa.

Ầm ầm ầm!

Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc trực tiếp thò một bàn tay ra. Tuy rằng hiện giờ vị Chuẩn Bất Hủ này chỉ là một hư ảnh, nhưng uy năng thủ đoạn thi triển ra cũng đủ để hủy thiên diệt địa.

Năm ngón tay như trụ chống trời cứ như bao bọc cả nhật nguyệt sao trời vào trong đó.

Đây là một đại thần thông đỉnh cấp của Ma Cật Đế Tộc, Phúc Thiên Thủ.

Khi cường giả thi triển ra, được coi là có thể lật ngược cả trời xanh, thâu tóm nó trong lòng bàn tay!

Hư không không chịu nổi gánh nặng, phát ra tiếng rắc vỡ vụn vỡ rồi tan nát. Cả tòa Chiến Thần Sơn đều chấn động, phù văn hiện lên.

Có thể nhìn ra uy lực của chiêu này mạnh đến mức nào.

Mà Quân Tiêu Dao vẫn mặc một bộ bạch y tung bay phần phật, một tay cầm Thần Khấp Chiến Kích, mái tóc bạc ba ngàn trượng, phất phới trong hư không.

Khí chất tuyệt đỉnh như bạch y thần vương giáng thế!

Vèo!

Quân Tiêu Dao chém ra Thần Khấp Chiến Kích trong tay, trảm thẳng vào bàn tay khổng lồ lật úp trời xanh kia!

Cảnh tượng này rất giống Yêu tộc đại thánh trong truyền thuyết thần thoại phản kháng Phật Tổ.

“Tiêu Dao!”

“Công tử!”

“Tiên sinh!”

Vẻ mặt của các nữ tử Lạc Tương Linh, Đồ Sơn Oản Oản, Đồ Sơn Thuần Thuần, Tô Hồng Y, Phi Tình Tuyết đều thay đổi.

Các kiêu tử cấp Thiên Vương như Bỉ Ngạn Vương Tử, Ly Cửu Minh, Bồ Yêu cũng dán mắt nhìn chằm chằm.

Có thể nói Quân Tiêu Dao là ác mộng của bọn họ. Nếu cơn ác mộng này kết thúc vào hôm nay thì tất nhiên là kết quả tốt nhất.

“Còn có gì bất ngờ xảy ra được kia chứ?” Phù Phong Vương thấy thế thì khẽ lắc đầu. Chuẩn chí tôn đối kháng Chuẩn Bất Hủ, quả thực còn buồn cười hơn châu chấu đá xe.

Mấy vạn ánh mắt tập trung lại, thiên địa mất đi cả âm thanh.

Phanh!

Đi kèm với một tiếng vang nặng nề, cả người Quân Tiêu Dao bị bàn tay khổng lồ che trời bắt lấy, bóp chặt trong tay.

“Tiêu Dao!”

Dung nhan tuyệt sắc của Lạc Tương Linh tái nhợt, nhịn không được muốn ra tay.

“Lạc Vương, đây là lựa chọn của bản thân hắn.” Phù Phong Vương lập tức ngăn cản.

Sắc mặt của những nữ tử Đồ Sơn Oản Oản cũng tái nhợt.

Mộ lão siết chặt nắm đấm.

Hiện giờ Quân Tiêu Dao đã rút ra Thần Khấp Chiến Kích, ở khía cạnh nào đó thì hắn được xem là người của Chiến Thần Học Phủ. Bởi vì Chiến Thần Học Phủ là do chiến thần đầu tiên sáng lập nên.

“Hỗn Độn Thể, chết trong tay bổn vương cũng coi như quang vinh vô thượng.” Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc nhàn nhạt nói.

Nhưng...

“Hả?” Chuẩn Bất Hủ của Ma Cật Đế Tộc bỗng cảm giác được có gì đó không thích hợp.

Ầm ầm ầm!

Trên vòm trời, mây đen tiếp cận, tầng mây quay cuồng.

Sấm sét ầm ầm, lôi đình vô cùng thô to như nộ long rít gào!

Trong mảnh thiên địa đang rung chuyển ấy, một ấn ký ngôi sao sáu cánh hắc ám thật lớn hiện lên trên trời cao dị vực.

Ngôi sao sáu cánh hắc ám chậm rãi quay tròn mang theo một luồng khí tức cổ xưa, thần bí, hắc ám, cuồn cuộn, bá tuyệt!

“Đây... Đây là...”

Mấy vạn sinh linh dị vực ở đây đều trừng lớn đôi mắt, tư duy có chút đình trệ.

Bình Luận (0)
Comment