Chương 1277: Thần thông Thần Ma Đại Lực
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nếu có được Thần Ma Nghĩ, hiến cho đại nhân...”
Tâm tư của Nhật Thánh Hộ và Nguyệt Thánh Hộ đều bắt đầu lay động.
Nếu Hỗn Độn Thể đại nhân của bọn họ có được Thần Ma Nghĩ, hẳn còn vui hơn khi chiếm được Ngọc Thiền Quyên. Càng đừng nói nếu có thể thu một Thần Ma Nghĩ làm tùy tùng, vậy ngày sau tuyệt đối sẽ trở thành một chiến phó vô địch.
Đương nhiên, những di lão biên quan Tiên Vực sẽ không để Thần Ma Nghĩ trở thành tôi tớ của ai. Bởi vì nhất tộc này cống hiến quá lớn, nếu đám di lão kia biết nhất tộc này còn có hậu duệ thì nhất định sẽ cực kỳ hưng phấn và dâng trào.
Hiển nhiên nhắm vào Thần Ma Nghĩ không chỉ một mình Nhật Thánh Hộ và Nguyệt Thánh Hộ, đôi mắt Cơ Thanh Y lập loè, nhưng nàng không lộ ra cái gì.
Hô hấp của Thiên Tàm Tử có chút dồn dập, cuối cùng hắn ta cũng biết vì sao mình có cảm ứng này.
Nghiêm khắc mà nói, Thiên Tàm, Thần Ma Nghĩ và Thiên Mộng Mê Điệp đều thuộc về cùng một chủng loại, cho nên có mộ cảm ứng cơ duyên vi diệu.
“Nếu ta có được thần thông Thần Ma Đại Lực của Thần Ma Nghĩ, nói không chừng có thể chiếu rọi pháp tắc này, giúp ta lột xác thêm một bước, trở thành Thập Biến Thần Tàm!”
Lấy tâm tính của Thiên Tàm Tử mà cũng không nhịn được có chút dâng trào.
Mà Nhan Như Mộng cũng đã rõ, Thần Ma Nghĩ và bản thể của nàng, Thiên Mộng Mê Điệp, đều thuộc về một tộc đàn, cho nên mới có cảm ứng vi diệu này.
“Như Mộng, cơ duyên này rất thích hợp với ngươi, nếu ngươi có được tinh túy của Thần Ma Nghĩ tộc thì nhất định sẽ có lột xác.” Ngọc Thiền Quyên nói.
Trong khoảng thời gian ở chung, các nàng đã trở thành tỷ muội tốt của nhau.
“Nhưng mà...” Nhan Như Mộng nhìn thoáng qua Thiên Tàm Tử, cơ duyên này cũng không dễ lấy được.
Trong nhất thời, không khí rơi vào yên lặng quỷ dị.
Vẫn là Cơ Thanh Y đánh vỡ trầm mặc.
“Không nghĩ tới có thể phát hiện Thần Ma Nghĩ ở nơi đây, xem ra Tử Kim Cổ Thành này là di tàng do tổ tiên Thần Ma Nghĩ tộc lưu lại.”
“Thần Ma Nghĩ có tác dụng rất lớn với ta.” Thiên Tàm Tử rất trực tiếp, lập tức mở miệng nói.
Hắn là thiên kiêu cấp Chủng Tử, nhân vật chí tôn trầm miên của Thần Tàm Cốc. Ở đây tu vi của hắn ta cao nhất.
Cơ Thanh Y và Nhật Thánh Hộ, Nguyệt Thánh Hộ đều ở Chuẩn Chí Tôn Cảnh.
Đương nhiên, cảnh giới và thực lực của Cơ Thanh Y có tương đương hay không thì chỉ có một mình nàng ta biết.
Mà tình cảnh của đám người Long Cát công chúa đang rơi vào hoàn cảnh xấu nhất.
Nhưng ba nữ tử cũng thực thông minh, biết cái gì có tư cách lấy, cái gì không có tư cách lấy.
“Chúng ta không tham Thần Ma Nghĩ này, đi đến nơi khác trong cổ thành tìm kiếm một chút.” Long Cát công chúa nhàn nhạt nói.
Tuy rằng nàng ta có được truyền thừa của Cửu Chỉ Thánh Long Đế, nhưng dù sao cũng còn non trẻ, căn cơ quá yếu. So với thiên kiêu cấm kỵ vô thượng đương đại còn có chút chênh lệch, càng đừng nói là nhân vật cấp Chủng Tử.
Nhan Như Mộng cũng không nói gì thêm.
Tuy rằng nàng cũng rất muốn có Thần Ma Nghĩ, nhưng nàng biết mình không có khả năng tranh thắng được Thiên Tàm Tử.
Nhưng một giọng nói lạnh lùng lại làm trái tim ba nữ tử chợt trầm xuống.
“Chậm đã, Ngọc Thiền Quyên, trước đó ở Tiên Viện, ta từng cho ngươi một lựa chọn, hiện tại lại cho ngươi một cơ hội.” Kẻ mở miệng là Nhật Thánh Hộ.
Gương mặt Ngọc Thiền Quyên vô cùng lạnh lẽo. Là Quân Tiêu Dao cứu vớt nàng ra khỏi bóng đêm, thân thể và linh hồn của nàng đều thuộc về Quân Tiêu Dao.
Mặc dù Quân Tiêu Dao thật sự ngã xuống, cả đời Ngọc Thiền Quyên cũng sẽ không có quan hệ gì với bất cứ nam nhân nào khác, chỉ dùng hết toàn lực trợ giúp Quân gia và Quân Đế Đình.
Nhật Thánh Hộ bảo nàng đi theo Hỗn Độn Thể không khỏi buồn cười đến cực điểm.
“Đã nói rồi, ta sẽ không lặp lại nữa.” Ngọc Thiền Quyên hờ hững nói.
Nhật Thánh Hộ bật cười, cũng không để ý, ngược lại nhìn về phía Thiên Tàm Tử và nói:
“Thiên Tàm Tử các hạ, chắc ngài cũng nghe nói qua, Quân Tiêu Dao kia từng khiến Nguyên Tàm Đạo Tử ngã xuống.”
“Còn trấn áp Thần Tàm công chúa của Thần Tàm Cốc, trở thành nha hoàn của thần nữ Khương gia - Khương Thánh Y.”
“Ngài không tính hoàn lại món nợ này sao?”
“Hạng vô sỉ!”
Nhan Như Mộng nghe thấy lời này thì nhướng mày liễu lên, trợn mắt.
Nhật Thánh Hộ muốn lôi kéo Thiên Tàm Tử cùng nhằm vào các nàng.
Quả nhiên, vẻ mặt Thiên Tàm Tử hơi biến hóa, cũng không phải hắn thật sự bị Nhật Thánh Hộ xúi giục, thân là thiên kiêu cấp Chủng Tử, không có kẻ nào có tâm tính dễ dao động như vậy cả.
Chỉ là, Thiên Tàm Tử nghĩ tới bản thể của Nhan Như Mộng là Thiên Mộng Mê Điệp. Nếu có được nàng ta cộng thêm Thần Ma Nghĩ thì khả năng hắn lột xác thành Thập Biến Thần Tàm sẽ đạt tới bảy tám phần.
Dù sao Thiên Mộng Mê Điệp cũng là tồn tại sánh vai với các sinh linh chí cường như Thái Cổ Hoàng Điệp, Liệt Thiên Ma Điệp.
Sở dĩ Nhan Như Mộng còn chưa quá mạnh, chỉ là vì huyết mạch thức tỉnh tương đối trễ mà thôi, còn dựa vào Quân Tiêu Dao hỗ trợ mới thức tỉnh.
Nghĩ đến đây, Thiên Tàm Tử lại nhìn quét qua Nhan Như Mộng một cái. Dung nhan như mỹ ngọc không tỳ vết, hồn nhiên thiên thành, mặt mày tinh xảo tuyệt lệ.
Dưới một bộ váy hống, đôi chân thon dài tròn trịa cực kỳ hút tình.
Nữ tử có giá trị nhan sắc, huyết mạch, thiên phú tuyệt vời như vậy thì nhận làm lão bà cũng không lỗ.
“Nhan Như Mộng, ngươi có thể tìm hiểu bí mật của Thần Ma Nghĩ này, ta có thể chia sẻ với ngươi.” Thiên Tàm Tử nói.
“Không cần.” Nhan Như Mộng quyết đoán từ chối.
Ánh mắt Thiên Tàm Tử đánh giá nàng khiến nàng cực kỳ phản cảm.
“Ta có ý tốt, ngươi cũng không thể từ chối.” Thiên Tàm Tử bước lên nửa bước.
Nhật Thánh Hộ thấy thế cũng cười lạnh một tiếng, cùng Nguyệt Thánh Hộ tiến lên trước một bước.
Trái lại Cơ Thanh Y vẫn im lặng không biểu lộ gì, sống chết mặc bây.
“Các ngươi làm như vậy, không sợ các thế lực Quân gia, Quân Đế Đình, Yêu Thần Cung hay sao?” Mái tóc đen của Long Cát công chúa tung bay, mắt phượng lãnh khốc.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao biến mất, nhưng thế lực sau lưng hắn chưa biến mất.
“Cần gì cố chấp đi theo một người đã trở thành quá khứ chứ, nếu ta xuất thế trước thì Quân Tiêu Dao kia chưa chắc nổi danh như vậy.”
Thiên Tàm Tử vươn tay, muốn trấn áp Nhan Như Mộng.
Nhật Thánh Hộ và Nguyệt Thánh Hộ cũng ra tay, muốn bắt lấy Ngọc Thiền Quyên.
“Làm càn, so sánh với chủ nhân, ngươi tính cái gì!” Long Cát công chúa lạnh mặt quát lớn.
“Long Cát công chúa, ta thấy ngươi đã bị mà quỷ ám ảnh, mất hết mặt mũi của Thái Cổ Hoàng Tộc!” Thiên Tàm Tử đạm mạc nói, tiếp tục giơ tay trấn áp.