Chương 1307: Tiết lộ bí mật nhất tộc Hắc Thiên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Mau lui lại!”
Tất cả thiên kiêu Tiên Vực còn lại, vốn đã cách rất xa, bây giờ lại càng rút lui đến nơi xa hơn.
Bọn họ là sợ thật sự.
Cho dù là thiên kiêu bên Dị Vực này, cũng từng người một theo bản năng lui lại.
Tuy rằng bọn họ có sùng bái cuồng nhiệt Quân Tiêu Dao, nhưng một tay kia của Quân Tiêu Dao, quả thực có chút quỷ dị, khiến cho bọn họ đều vô thức nghĩ tới mà sợ.
“Bây giờ, ngươi còn cho rằng thiên tử đại nhân nhất định sẽ đối phó được hắn nữa không?”Biểu cảm trên mặt Quân Khuynh nhan cực kỳ ngưng trọng.
“Cái này…” Quân Ân Hoàng không nói gì.
Thực lực Hỗn Độn Thể Dị Vực thể hiện ra tới quá nghịch thiên, quả thực như là thời đại thiếu niên của thần thoại Hắc Ám Đế.
Tiên Vực bên này, đoán chừng thật tìm không ra mấy người có thể đối phó, cho dù là Quân Biệt Ly cũng không được.
“Nếu như là thần tử đại nhân thì sao…” Quân Khuynh Nhan thì thầm trong lòng, lại nhớ tới bóng dáng vô địch ấy.
Nếu như hắn còn sống thì có lẽ có năng lực lấy sức cá nhân ngăn cản tôn Hỗn Độn Thể vô địch Dị Vực này đúng không.
Nhìn thấy những thiên kiêu xung quanh đây lui lại, Quân Tiêu Dao cười khẽ, cũng không để ý.
Đột phá Chí Tôn Cảnh, thân thể pháp tắc cũng ngưng tụ ra, còn sáng tạo ra thức thứ ba Sáng Thế Kỷ.
Quân Tiêu Dao hết sức hài lòng về uy lực.
Kế tiếp, chỉ còn lại một chuyện cuối cùng.
Quân Tiêu Dao từ không trung hạ xuống, đi tới trước người Tô Hồng Y ngã trong vũng máu.
Tứ chi Tô Hồng Y đã bị chém đứt, chỉ còn lại thân thể, còn giữ lại một hơi.
“Công… công tử… Hồng Y… có phải rất vô dụng hay không?”
Tô Hồng Y bởi vì mất máu, gương mặt xinh đẹp trắng nõn động lòng người hết sức tái nhợt, ý thức mơ màng, tư duy tan rã.
“Sao lại thế được?”
Quân Tiêu Dao cười, cũng không để ý tới vết máu, bế thẳng Tô Hồng Y từ trong vũng máu lên.
Chẳng biết vì sao, Linh Diên nơi xa chứng kiến cảnh này, trong lòng có chút không thoải mái lẫn không tự nhiên khó hiểu.
Quân Tiêu Dao ôm lấy Tô Hồng Y, áo trắng trên người cũng lây dính vết máu.
“Nhất tộc Hắc Thiên nắm giữ lực hiến tế, sẽ ở chỗ này của ngươi, lần nữa thấy ánh mặt trời.”
“Đại Hắc Thiên Thần, nên thức tỉnh…”
Trước đó, Quân Tiêu Dao cảm thấy rất hứng thú về lai lịch của Tô Hồng Y. Nhưng bản thân Tô Hồng Y cũng đã nói, nàng cũng không biết mình đến từ tộc nào.
Từ nhỏ không cha không mẹ, là được thu dưỡng lớn lên.
Có điều Quân Tiêu Dao cũng thấy được, dưới bụng Tô Hồng Y có ấn ký ngôi sao sáu cánh mờ nhạt.
Khi đó hắn liền đoán, có lẽ Tô Hồng Y có quan hệ với Diệt Thế Lục Vương.
Mà bây giờ, trên cái đầu lâu cỡ núi lớn này, cũng có một cái ấn ký ngôi sao sáu cánh mờ nhạt.
Ngoài ra, Quân Tiêu Dao ôm Tô Hồng Y, có thể rõ ràng nhìn đến, ở trong đồng tử đỏ tươi như máu ấy của Tô Hồng Y có hoa Mạn Đà La màu đỏ máu đang nở rộ.
Nếu như nói giữa hai người này không có quan hệ, đánh chết Quân Tiêu Dao cũng không tin.
“Nếu như ta đoán không sai, như vậy hết thảy phải nói đều đã thông suốt, đã có giải thích hợp lý.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Ví dụ như đại tế huyết địa, vì sao lại trùng hợp như vậy, lại vào đêm trước khi đại chiến hai giới mở ra xuất hiện động tĩnh.
Bởi vì thời điểm đó, chính là lúc mà Quân Tiêu Dao sử dụng máu Hỗn Độn, thức tỉnh lực lượng bên trong cơ thể Tô Hồng Y, áp chế lực lượng nguyền rủa này.
Bởi vì lực lượng nguyền rủa bị áp chế, lượng lực của Tô Hồng Y thức tỉnh, cho nên mới dẫn tới cộng hưởng đại tế huyết địa.
Về phần nơi phát ra cỗ lực lượng nguyền rủa bên trong cơ thể Tô Hồng Y, cũng rất dễ giải thích.
Địa Phược Linh trong đại tế huyết địa này, chính là chứng cứ trực tiếp nhất.
Lực nguyền rủa, bắt nguồn từ vạn linh đã từng bị nhất tộc Hắc Thiên hiến tế qua.
Cái loại oán niệm và hận ý ngập trời này, kéo dài không tiêu tan, cuối cùng hóa thành nguyền rủa thật sâu khắc vào trong huyết mạch!
“Tiếp theo, chính là thời điểm nghiệm chứng, ta đoán đúng hay không.”
Quân Tiêu Dao giơ tay lên, hợp chỉ thành kiếm.
Kiếm quang sắc bén đang xuất ra nhập vào.
Thi triển ra Trảm Thiên Quyết!
Kiếm quang kim sắc ngàn trượng, chiếu sáng bầu trời thiên hạ, lực bổ tới đầu bộ xương khô cỡ núi lớn kia!
“Hắn đây là muốn làm gì?”
Xa xa, những thiên kiêu hai giới tạm thời đang quan sát kia đều có chút nghi hoặc khó hiểu.
Bây giờ Quân Tiêu Dao đã lập xuống kỷ lục, danh chấn biên hoang.
Hắn còn muốn làm ra chuyện thiêu thân gì nữa?
Ầm ầm ầm!
Núi xương trắng khổng lồ nháy mắt một phân thành hai.
Theo tới là cánh hoa màu máu đầy trời.
Đó đều là cánh hoa của hoa Mạn Đà La.
Ở trong mưa hoa màu máu bất tận.
Một mặt gương phong cách cổ xưa tối đen bỗng nhiên hiện ra.
Khác với tấm gương bình thường chính là, mặt gương này, thậm chí ngay cả mặt kính vốn nên bóng loáng cũng tối đen như mực, giống như là phong cấm một thứ tồn tại hết sức kinh khủng nào đó.
Mà theo mặt gương này xuất hiện.
Quân Tiêu Dao lập tức cảm giác được, chiến kích Thần Khóc trong không gian pháp khí của hắn đang mạnh mẽ rung lên.
Trước đó, lúc Quân Tiêu Dao xâm nhập đại tế huyết địa, chiến kích Thần Khóc đã từng rung lên.
Phản ứng hiện tại lại càng dữ dội hơn nữa!
“Quả nhiên, ta đoán không sai.”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.
Điều này càng thêm chứng thật ý nghĩ trong lòng hắn.
Bỗng nhiên, Tô Hồng Y trong ngực Quân Tiêu, thân thể chầm chậm bay lơ lửng lên.
“Ta đây là…”
Bản thân Tô Hồng Y cũng rất mờ mịt.
Nàng quay sang nhìn về phía mặt gương đen nhánh kia, không hiểu sao lại có một loại cảm giác quen thuộc mờ ảo.
Ầm ầm!
Ngay lúc tất cả mọi người đều đang hết sức giật mình nghi ngờ khó hiểu, mặt gương tối đen kia đột nhiên rung lên!
Một cái tay ma quái đen kịt thật lớn từ trong mặt kính giãy giụa nhô ra.
Sau đó một cái tay khác thò ra.
Dáng vẻ kia, tựa như là muốn phá vỡ một loại phong ấn ngủ say nào đó.
Tồn tại bên trong tấm gương đó, chậm rãi giãy dụa thoát khỏi, một cỗ uy thế khủng bố tới cực điểm tản ra, khiến cho tất cả mọi người đều cảm giác hít thở không thông.
Đó là một cỗ lực lượng vô thượng!
Cuối cùng, tồn tại bên trong tấm gương kia đã hoàn toàn hiện rõ thân mình.
Rõ ràng là một tôn Ma Thần tám tay!
Nói là Ma Thần, nhưng lại có một loại cảm giác giống như Phật Đà Minh Vương.
Thật giống như là một loại tướng phẫn nộ của Phật Đà.
Thậm chí có thể xưng là Ma Phật tám tay!