Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1319 - Chương 1319 - Hắc Hồ Diệt Thế Mười Đuôi

Chương 1319 - Hắc Hồ diệt thế mười đuôi
Chương 1319 - Hắc Hồ diệt thế mười đuôi

Chương 1319: Hắc Hồ diệt thế mười đuôi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà bây giờ, trong khu vực Phong Ma Trủng, lại xuất hiện một thân ảnh vốn không nên xuất hiện ở chỗ này.

Đó là một thanh niên có diện mạo thanh tú, nước da hơi đen.

Chính là Vân Tiểu Hắc.

Sau khi rời khỏi Đồ Sơn Oản Oản, gã cũng không trở về Đồ Sơn đế tộc nữa.

Bởi vì không có Đồ Sơn Oản Oản, ngay cả tư cách bước vào Đồ Sơn gã cũng không có.

"Trong cơ thể của ta, nhất định có bí mật nào đó, ta muốn tìm ra bí mật đó."

"Ta muốn tiểu thư Oản Oản biết rằng, ta không không hề thua kém Hỗn Độn Thể đó!"

Vân Tiểu Hắc cắn chặt hàm răng lẩm bẩm.

Gã từ Minh Hà đại châu trở lại Yêu Man đại châu, cũng trải qua vô số hung hiểm.

Nhưng đều vượt qua từng cái một.

Bởi vì trong lòng Vân Tiểu Hắc có chấp niệm.

Gã không thể trơ mắt nhìn nữ thần đã cứu vớt mình, biến thành đồ chơi dưới hông nam nhân khác được.

Có trời mới biết, trong thời gian ở Chiến Thần học phủ.

Mỗi ngày gã đưa Đồ Sơn Oản Oản đến nơi ở của Quân Tiêu Dao.

Tâm trạng đó quả thực tê tâm liệt phế.

Giống như bản thân gã biến thành nô bộc đội mũ xanh vậy.

Mặc dù gã cũng chỉ là một mã phu bên cạnh Đồ Sơn Oản Oản.

Vân Tiểu Hắc càng xâm nhập vào Phong Ma Trủng.

Gã càng có thể cảm giác được từ nơi sâu xa, có thứ gì đó đang gọi mình.

"Trở về, nhanh trở về..."

Bên trong Phong Ma Trủng thực sự rất nguy hiểm.

Hoặc là tàn trận quỷ dị, hoặc là ma vật hung hiểm.

Nhưng điều kỳ dị là.

Dưới sự dẫn dắt của bóng tối Vân Tiểu Hắc có thể trực tiếp vượt qua những tàn trận quỷ dị đó.

Còn những ma vật kia, trong đó thậm chí có cả tồn tại cấp bậc Chí Tôn.

Nhưng sau khi nhìn thấy Vân Tiểu Hắc, cũng hốt hoảng chạy trốn, hay là cúi người run rẩy, căn bản không dám mạo phạm.

Vân Tiểu Hắc lộ ra nét vui mừng.

"Ta quả nhiên là thiên mệnh chi tử!"

Vân Tiểu Hắc siết chặt nắm tay, rất kích động.

Gã dường như đã tưởng tượng ra vẻ mặt kinh ngạc và sùng bái của Sơn Oản Oản khi nhìn thấy mình.

Đồ Sơn Oản Oản thượng võ, thích nam tử mạnh mẽ.

Cho đến bây giờ, cũng chỉ có Quân Tiêu là người có thể hoàn toàn chinh phục được nàng.

Vân Tiểu Hắc nghĩ tới đây, trong mắt lộ ra tia lạnh lẽo.

Gã tiếp tục tiến vào sâu hơn.

Vài ngày sau, thực sự tiến vào chỗ sâu trong Phong Ma Trủng.

Nơi đó có một ngôi mộ lớn, có cửa vào.

Nơi này đã là nơi cực sâu rồi.

Vân Tiểu Hắc tiến vào bên trong.

Thình lình phát hiện ở trong đó, có rất nhiều Phù đồ bích hoạ.

"Đây là..."

Vân Tiểu Hắc nhìn thấy một bức bích hoạ trong đó.

Chính là một đoàn Hồ tộc, đang cúi đầu trước một Hắc Hồ đang đứng sừng sững trên đỉnh núi.

Mà phía sau con Hắc Hồ kia có mười cái đuôi!

"Đây là..."

Vân Tiểu Hắc chấn kinh.

Hắc Hồ không phải là chủng tộc đê tiện nhất, hèn mọn nhất trong Đồ Sơn Hồ tộc sao?

Từ trước đến nay vẫn luôn nhận sự kỳ thị từ các Hồ tộc khác.

Hơn nữa mười cái đuôi kia là như thế nào?

Trong Đồ Sơn Hồ tộc, huyết mạch cao quý nhất cũng chỉ là chín đuôi mà thôi.

Ngay lập tức hô hấp của Vân Tiểu Hắc trở lên dồn dập.

Gã phát hiện ra, đôi mắt của Hắc Hồ đó rất giống với đôi mắt ẩn chứa sức mạnh huỷ diệt như trong tiềm thức của gã.

Đôi mắt ẩn chứa sức mạnh huỷ diệt đó vẫn luôn nhìn gã chăm chú.

Vân Tiểu Hắc còn phát hiện, vết bớt ở trên bụng mình, bắt đầu trở nên bỏng rát lên.

Giống như là ấn ký Lục Mang Tinh.

Vân Tiểu Hắc cố gắng ngăn lại sự kích động trong lòng, xâm nhập vào chỗ sâu trong ngôi mộ lớn.

Cuối cùng, tại nơi sâu nhất trong ngôi mộ, gã nhìn thấy.

Có một pho tượng Hắc Hồ cực lớn.

Mà trong miệng pho tượng Hắc Hồ đó ngậm một luân bàn đen nhánh.

Phía trên có khắc đường vân, giống như là mười chiếc đuôi cáo.

Một nguồn sức mạnh vô thượng đang cuộn trào.

Ầm!

Luân bàn đen nhánh kia phóng thích ra vô tận ánh sáng đen huỷ diệt.

Vân Tiểu Hắc ngay lập tức bị nhấn chìm.

Gã cảm giác cơ thể mình giống như là bị phân giải.

Mỗi một tế bào đều được nạp đầy năng lượng.

Cùng lúc đó, trong ý thức của gã.

Đôi mắt ẩn chứa sức mạnh huỷ diệt cũng xuất hiện một lần nữa.

Lần này nó hoàn toàn hiện hình rồi, chính là một Hắc Hồ toàn thân đen nhánh, lạc ấn hủy diệt ma văn, sau lưng mọc lên mười chiếc đuôi.

Mười cái đuôi vô cùng mênh mông dường như che được cả mặt trời!

"Ngươi... Rốt cục ngươi là ai?" Vân Tiểu Hắc hỏi.

"Ta là ai, ha ha..."

Hắc Hồ mười đuôi mở miệng nói tiếng người.

"Ta chính là ngươi!"

Ầm!

Một nháy mắt, ánh mắt của Vân Tiểu Hắc và Hắc Hồ mười đuôi đối mặt với nhau.

Rất nhiều ký ức, tràn vào trong đầu của gã.

Hắc Hồ diệt thế mười đuôi!

Tồn tại cấm kỵ dị hoá trong huyết mạch Đồ Sơn Hồ tộc!

Đã từng là một trong Lục Vương Diệt Thế!

Có trong tay cấm khí diệt thế, diệt thiên bàn mười đuôi!

"Ta... Ta là Hắc Hồ diệt thế mười đuôi sao?"

Ngay cả bản thân Vân Tiểu Hắc cũng cảm thấy có chút không thể nào tin được.

Đây chính là Lục Vương Diệt Thế trong thần thoại tận thế a.

Mà gã chẳng qua chỉ là một tiểu nhân vật ti tiện thấp kém thôi.

Hai người này, rõ ràng là không có mối liên hệ nào với nhau cả.

Nhưng bây giờ, vận mệnh lại an bài như vậy.

Sau thời khắc kinh ngạc ngắn ngủi.

Vân Tiểu Hắc lập tức vui mừng!

Gã có thể cảm giác được, sức mạnh huyết mạch của mình đang thức tỉnh.

Sau mỗi một nhịp thở, thực lực đều đang tăng vọt.

Đây cũng không phải là sức mạnh có được do tu luyện, mà là sức mạnh thuộc về gã vốn đã tồn tại trong diệt thiên bàn mười đuôi!

"Ha ha, quá tốt rồi, bây giờ cuối cùng thì ta có thể xứng với Oản Oản tiểu thư rồi!"

Vân Tiểu Hắc kích động, không ngừng thét gào.

"Không, không chỉ dừng lại ở đó, dựa vào thân phận và sức mạnh huyết mạch của mình, đừng nói một người, cho dù là cả năm người đẹp bọn họ cũng không phải là không thể!" Ánh mắt Vân Tiểu loé ra tia sáng.

Con người một khi đã có thực lực, thì sẽ bắt đầu bành trướng.

Thân phận càng hèn mọn, thì khi có thực lực sẽ càng bành trướng.

Vân Tiểu Hắc chính là một kẻ điển hình.

Gã không chỉ muốn một mình Đồ Sơn Oản Oản.

Mà cả năm người gã đều muốn!

Ầm ầm!

Toàn bộ Phong Ma Trủng đều đang chấn động.

Bình Luận (0)
Comment