Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1327 - Chương 1327 - Một Cái Búng Tay Có Thể Chôn Vùi Trăm Vạn Sinh Linh!

Chương 1327 - Một cái búng tay có thể chôn vùi trăm vạn sinh linh!
Chương 1327 - Một cái búng tay có thể chôn vùi trăm vạn sinh linh!

Chương 1327: Một cái búng tay có thể chôn vùi trăm vạn sinh linh!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đối với Phệ Thần Trùng, phương thức tiến hóa nhanh nhất, chính là thôn phệ các loại thể chất huyết mạch.

Hỗn Độn Thể, không thể nghi ngờ chính là thượng thuốc đại bổ trân quý nhất.

Dù là một giọt máu Hỗn Độn, cũng có giá trị hơn rất nhiều so với mấy trăm vạn sinh linh Nô tộc kia.

Đáng tiếc Phệ Thần Đế Tử cũng chỉ có thể tạm thời nghĩ như vậy mà thôi.

Hắn ta còn chưa có tư cách đi giết Hỗn Độn Thể.

Thời gian bảy ngày trôi qua rất nhanh.

Đại quân năm mạch Vương tộc có chỗ dựa sau lưng là Phệ Thần Đế Tử, bắt đầu trùng trùng điệp điệp dũng mãnh lao tới căn cứ Vận Mệnh Đồng Minh của Nô tộc.

Mà phía bên Nô tộc, cũng đang cầu khẩn bảy ngày sau, cũng chuẩn bị liều chết chiến đấu một trận.

Ngay khi đại chiến sắp bộc phát.

Trong Truyền Tống Trận ở Thiên Mộ đại châu, Quân Tiêu Dao và Lạc Tương linh cùng nhau xuất hiện.

Quân Tiêu Dao có thể khống chế Thác Bạt Vũ, lập tức liền phát hiện một chút tin tức.

"Năm mạch Vương tộc vây công, hoá ra là phía sau còn có người."

"Để cho ta nhìn xem, ai có lá gan đó, dám cản trở kế hoạch của ta?"

Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy và lạnh lẽo, nhìn về phía chiến trường huyên náo ở phía xa.

Trên một vùng đồng bằng hoang vu rộng lớn tại một đại châu ở Thiên Mộ, một trận đại chiến chấn động thế gian sắp sửa diễn ra.

Đưa mắt nhìn ra xa có thể thấy những sinh linh lít nha lít nhít trải rộng khắp đồng bằng giống như một bầy kiến.

Bên phía Ngũ Mạch Vương Tộc kia thì không có nhiều sinh linh lắm, chỉ khoảng hai trăm nghìn người, nhưng trên mặt ai nấy đều nở một nụ cười lạnh lùng tàn khốc. Đó chính là biểu cảm tàn nhẫn khi nhìn thấy con mồi. Đối với bọn họ mà nói, trận đại chiến này chỉ là một cuộc giết chóc mà thôi.

Ở bên phía Vận Mệnh Đồng Minh của nô tộc, tuy số lượng sinh linh đông hơn quân đội của Ngũ Mạch Vương Tộc gấp mười lần, nhưng có rất nhiều sinh linh ôm tâm trạng thấp thỏm lo lắng. Thậm chí tộc trưởng của các tộc cũng mang vẻ mặt trắng bệch như tờ giấy, sốt sắng bất an.

Ngoài mặt trông có vẻ như là quân đội của vận Mệnh Đồng Minh đang bao vây phân nửa quân đội của Ngũ Mạch Vương Tộc, nhưng trên thực tế lại là quân đội của Ngũ Mạch Vương Tộc đã bao vây quân đội Vận Mệnh Đồng Minh, bởi vì chiến lực giữa đôi bên vốn không cùng một cấp bậc.

Bên phí Ngũ Mạch Vương Tộc có năm bóng người đáp xuống từ trên không, chính là thiên kiêu của Ngũ Mạch Vương Tộc, trong đó có Huyết Linh Thánh Nữ.

Nàng ta lướt mắt nhìn Vận Mệnh Đồng Minh, trong mắt hiện lên nét mỉa mai và khinh thường. Trong mắt nàng ta, hàng trăm hàng vạn sinh nô tộc cũng chỉ là cá nằm trên thớt mà thôi.

Thế nhưng nàng ta vẫn lạnh lùng quát lên: “Thánh Hùng của các ngươi ở đâu rồi, bảo hắn ra đi!”

Ở bên phía Vận Mệnh Đồng Minh, Thác Bạt Vũ và Thác Bạt Lan bước ra.

Thác Bạt Vũ cau mày nhìn quân đội của Ngũ Mạch Vương Tộc.

“Bảy ngày trôi qua, suy nghĩ thế nào rồi?” Huyết Linh Thánh Nữ hỏi với vẻ thờ ơ.

“Không thể nào.” Thác Bạt Vũ nói chắc như đinh đóng cột.

Cậu ta cũng đoán được phần nào, cho dù bọn họ buông tay chịu trói, chắc có lẽ cũng chẳng thể có kết cục tốt.

“Ôi chao, sự nhân từ của Đế Tử đại nhân đúng là dư thừa.” Huyết Linh Thánh Nữ thở dài.

“Nói sớm để giết hết một lượt luôn không phải tốt hơn sao.” Thiên kiêu Đao Tí Tu La tộc hừ lạnh, sát ý tuôn ra khắp bốn phía.

Nghe thấy những lời bọn họ nói, Thác Bạt Vũ và một vài tộc trưởng híp mắt lại.

Đế Tử?

Bọn họ biết rõ cách xưng hô này đại biểu cho thứ gì. Đó chính là cách xưng hô dành cho thiên kiêu tuyệt đỉnh của Bất Hủ Đế Tộc! Nhân vật lớn đứng sau Ngũ Mạch Vương Tộc này chính là một Đế Tử!

Điều này khiến các tộc trưởng của nô tộc biến sắc. Trong mắt bọn họ, Bất Hủ Đế Tộc chẳng khác gì thần linh cả.

Nhìn thấy phản ứng của đám người này, trong mắt Huyết Linh Thánh Nữ lộ vẻ hí hửng, bèn nói: “Ngươi thà chết đứng còn hơn sống quỳ nhưng không có nghĩa là những người khác cũng giống như vậy. Bây giờ ta cho các ngươi thêm một cơ hội.”

Huyết Linh Thánh Nữ cười ma mị, trông cứ như đang xem kịch hay.

Không thể không nói bọn họ rất mưu mô, chiến tranh sắp bắt đầu rồi mà vẫn không quên châm ngòi ly gián.

Thác Bạt Vũ nghe thế thì không nói tiếng nào. Sẵn dịp này cậu ta cũng có thể kiểm tra xem ai trung thành tuyệt đối với thần vận mệnh và sáng thế, còn ai là kẻ đục nước béo cò.

Tộc trưởng Kỳ Lam tộc đột ngột lên tiếng: “Ta nguyện đầu hàng!”

“Kỳ Lam tộc trưởng, ngươi!” Thác Bạt Lan trừng mắt.

“Tỷ, đừng nói gì nữa.” Thác Bạt Vũ khoát tay áo, lạnh lùng nhìn tộc trưởng Kỳ Lam tộc.

Ông ta dẫn đầu toàn bộ Kỳ Lam tộc đầu hàng, hiển nhiên bọn họ đã thương lượng xong từ lâu.

“Điểu Nhân tộc ta cũng bằng lòng đầu hàng.” Lại có tộc trưởng kêu lên.

Sau đó lần lượt có thêm các tộc trưởng nô tộc khác đầu hàng. Cuối cùng đã có trên một trăm nô tộc, hàng triệu sinh linh nô tộc đầu hàng! Sức mạnh của Vận Mệnh Đồng Minh lại tiếp tục suy yếu ngay lập tức.

“Ha ha, thú vị, tín ngưỡng của các ngươi yếu quá rồi đấy. Thần vận mệnh và sáng thế gì chứ, bây giờ xem ra đúng là một tên hề được sùng bái.” Huyết Linh Thánh Nữ bật cười mỉa mai.

“Không được sỉ nhục thần!”

Thác Bạt Vũ cau mày, trong mắt toát lên vẻ rét lạnh. Thần vận mệnh và sáng thế chính là người đã thay đổi số phận của cậu ta, biến cậu ta từ một thiếu niên nô tộc trở thành một Thánh Hùng được hàng vạn người ngưỡng mộ giống như lúc này. Cậu ta không cho phép bất kỳ kẻ nào sỉ nhục thần vận mệnh và sáng thế.

“Giết!”

Thác Bạt Vũ vừa ra lệnh, những quân đội nô tộc còn lại rống lên rồi cùng xông ra. Tín ngưỡng của bọn họ kiên định không hề dao động, thậm chí còn vượt lên trên sinh tử, bởi thế bọn họ không hề sợ hãi chút nào.

“Đám sâu bọ nực cười, châu chấu đá xe. Nhiệm vụ của Đế Tử đại nhân nhất định phải hoàn thành.” Huyết Linh Thánh Nữ híp mắt.

Chỉ cần có thể lấy lòng Phệ Thần Đế Tử, dù chỉ có thể trở thành thị thiếp cũng đã mang đến lợi ích khổng lồ cho nàng ta, thậm chí cả Huyết Linh Vương Tộc cũng được thơm lây.

Bình Luận (0)
Comment