Chương 1337: Đồ Sơn Minh Phi
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bởi vì, nếu càng nàng không tìm được đạo lữ cho mình sẽ khó mà thực hiện thuế biến Tình Mộng Tiên Kinh, càng không có khả năng đột phá cảnh giới cao hơn, đạt tới tầm cao mới.
“Các nữ nhi, có để ý không đấy? Chung thân đại sự của các con không thể kéo dài được nữa.” Dnmp thúc giục.
Nếu không phải cả năm đứa nữ nhi đều không tìm được lương tế, Đồ Sơn Minh Phi cũng sẽ không vội vã như thế.
Nhưng mà, Đại Công chúa Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt nhìn rất nhiều thiên kiêu trong màn hình ánh sáng kia chỉ buồn bực ngán ngẩm cậy móng tay.
Nhị Công chúa Đồ Sơn Đào Đào cũng chẳng tập trung.
Tam Công chúa Đồ Sơn Tiêu Tiêu thì hai mắt sáng lấp lóe, không biết đang nghĩ gì.
Tứ Công chúa Đồ Sơn Loan Loan và Đồ Sơn Thuần Thuần đều có vẻ thấp thỏm không yên lòng.
Căn bản họ không nhìn màn hình, mà hình như đang nghĩ đâu đâu ấy, mặt mũi tràn đầy chán nản.
Nhìn năm đứa con gái có vẻ hoàn toàn không có tí hứng thú nào, Đồ Sơn Minh Phi nâng tay ngọc đỡ trán, không biết phải làm sao.
“Vì sao tiên sinh còn chưa đến?” Tâm tình Đồ Sơn Thuần Thuần rất sa sút.
Quân Tiêu Dao đã đồng ý với nàng sẽ đến đại hội chiêu thân mà.
Cho dù không phải hắn tới để tham gia chiêu thần, chỉ cần đến và gặp được một lần thôi, Đồ Sơn Thuần Thuần đã rất thỏa mãn rồi.
Còn cả Đồ Sơn Tiêu Tiêu, trong lòng nàng cũng nghĩ vậy.
“Hai con bé kia kìa, chỉ e quả tim đã bay đi đâu rồi ấy, nào có ở đại hội chiêu thân?” Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt liếc nhìn hai người Đồ Sơn Tiêu Tiêu.
Nhìn năm đứa con gái, Đồ Sơn Minh Phi chống nạnh vươn bộ ngực nở nang, nói: “Vi nương mặc kệ, hôm nay năm đứa các con nhất định phải tìm được đối tượng.”
“Nếu các con không tìm được đối tượng, thực lực sẽ không thể tiến bộ được, tương lai Đồ Sơn còn phải dựa vào các con.”
“Mẫu thân, vậy cũng phải xem bọn con có nhìn trung ai không đã chứ.” Đồ Sơn Tiêu Tiêu cãi lại.
“Ta thấy Đế tử An Lam Đế tử kia cũng không tệ, còn cả Xích Hồng Vũ của Xích Kiêu Nhất tộc kia nữa, hôm nay y cũng có thể nói là xứng với các con.”
Đồ Sơn Minh Phi nhìn thoáng qua màn hình.
Quả thực hai người An Lam Đế tử và Xích Hồng Vũ có biểu hiện tốt nhất.
Nếu là trước kia, nhất định Đồ Sơn Minh Phi sẽ chướng mắt với Xích Hồng Vũ, nhưng bây giờ cũng có thể tạm chấp nhận được.
Xích Hồng Vũ xem thường.
Hoàn toàn chính xác, Xích Hồng Vũ đã nghịch tập.
Nhưng trong mắt các nàng thì cũng chỉ thế thôi.
Một bên kia, mấy người Xích Hồng Vũ đã rất nhẹ nhàng đột phá cửa thứ hai vạn thú trận.
Sau đó là cửa thứ ba, tú cầu chiến.
Đây là cửa ải cuối cùng.
Quy tắc cũng rất đơn giản.
Một lôi đài cực lớn trôi nổi giữa không trung.
Trên đó có hai mươi cái tú cầu.
Thiên kiêu nào cướp được tú cầu thì có tư cách được Đồ Sơn ngũ mỹ lựa chọn, làm vị hôn phu của các nàng.
Không có nhiều thiên kiêu có thể vượt được đến cửa thứ ba.
Nhưng cũng có đến mấy trăm vị.
Những thiên kiêu này, thân phận thấp nhất cũng đều đến từ Vương tộc đỉnh cấấp.
Cạnh tranh cũng coi như kịch liệt.
“Hừ, ai dám tranh chấp với ngươi ta?”
Xích Hồng Vũ lạnh lùng, ánh mắt như điện.
Các thiên kiêu xung quanh đều tránh xa xa.
Y rất thuận lợi đoạt được tú cầu.
Còn cả bọn An Lam Đế tử cũng đoạt đưược.
Bên ngooài, vô số quần chúng đều đang xem lễ.
Bọn họ cũng chẳng nghĩ gì về nhân tuyệt được chọn ra.
“Để xem hôm nay An Lam Đế tử có thể ôm đc mỹ nhân về nhà như mong muốn không.” Bqtn tự lẩm bẩm.
Rất nhanh, hai mươi vị lấy được tú cầu đã xuất hiện.
“Chúc mừng các vị có đc tư cách trở thành nữ tế của Đồ Sơn nhất tộc ta.” Trưởng lão Đồ Sơn Nhất tộc cười tủm tỉm nói.
Hai mươi người này đi tới trước cung điện trong mây.
Bên dưới hàng tram ngàn sinh linh các tộc đều đang chăm chú nhìn với ánh mắt hâm mộ.
“Hôm nay không biết ai có thể ôm đc mỹ nhân về?” Rất nhiều người tò mò.
Giữa không trung, hoa bay như mưa.
Năm vị tuyệt thế giai nhân hiện thân, khiến cho thiên địa cũng ảm đạm phai mờ.
Xích Hồng Vũ thấy vậy, năm ngón tay bất giác siết chặt lại một chút.
Thời điểm rửa sạch sỉ nhục đã đến.
Y rất tự tin mình sẽ đc chọn.
Bởi vì, Đồ Sơn ngũ mỹ không được chọn!
Nhân vật đột xuất thật sự chỉ có mấy người ít ỏi như y và An Lam Đế tử.
An Lam Đế tử chỉ nhàn nhạt. Y tham gia đơn thuần chỉ để giải trí, có thể ôm đc mỹ nhân về nhà đương nhiên là tốt nhất.
“Chư vị, các vị đều là nhân vật tuyệt thế ngàn dặm mới tìm đc một. Hy vọng các ngươi sẽ thật lòng đối đãi với nữ nhi của ta.”
Đồ Sơn Minh Phi cũng hiện thân.
Vũ mị tuyệt lệ, nở nang tinh tế.
Đường cong kia cũng không thua Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt là bao.
Quả thực là thành thục sung mãn đến mức có thể nhỏ ra nước.
“Khá lắm. Tuyệt!” Có vị thiên kiêu họ Tào nhìn Đồ Sơn Minh Phi mà nuốt nước bọt.
Bên này, Xích Hồng Vũ khẽ mỉm cười nói: “Minh Phi Thần tôn nói vậy là khách khí rồi, chúng ta tới đây tham gia đại hội chiêu thân đương nhiên là vì ôm lòng ngưỡng mộ với năm vị giai nhân.”
“Ừm, vậy là tốt rồi.” Đồ Sơn Minh Phi hơi gật đầu.
Xích Hồng Vũ ngầm hiểu bà ta có ý gì.
Sau đó, còn có thể so cái gì nữa? Không phải là lễ hỏi sao?
Xích Hồng Vũ phất tay áo một cái, các loại kỳ trân dị bảo xuất hiện.
Rất nhiều đồ đều là do y góp nhặt hồi lâu, hoặc nhờ kỳ ngộ mà đạt đưược.
Thậm chí còn có cả chí bảo Chuẩn Đế binh mà Xích Kiêu Vương ban cho, y đều dâng ra hết.
An Lam Đế tử thấy vậy cũng lấy ra lễ hỏi của mình.
Đây cũng là một vòng so đấu.
Cho dù là trong Chuẩn Đế tộc, Đế tộc, thiên kiêu cũng chia ra nhiều loại khác nhau.
Chỉ có thiên kiêu được quan tâm nhất, mới có vốn liếng hung hậu nhất.
Nhìn số lễ hỏi khiến người ta hoa mắt kia, rất nhiều thiên kiêu bên dưới đều sợ hãi thán phục.
Đây là cách Chuẩn Đế tộc và Đế tộc tiêu tiền đấy.
Đồ Sơn Minh Phi hơi gật đầu. Số lễ hỏi này cũng đc.
Nhưng thái độ của năm vị Công chúa vẫn rất bình thản.
“Các nữ nhi, bắt đầu thôi động Tình Mộng Tiên Kinh đi, xem dây đỏ nhân duyên có thể buộc lên người hữu duyên chăng.” Đồ Sơn Minh Phi nói.
Đồ Sơn Loan Loan và Đồ Sơn Thuần Thuần đều thầm thở dài.
Đặc biệt là Đồ Sơn Loan Loan. Nàng biết thực ra sợi dây nhân duyên của mình thực ra đã sớm bện lấy một người rồi.