Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1354 - Chương 1354 - Hứa Hẹn Của Cửu Vĩ Vương Đát Phi

Chương 1354 - Hứa hẹn của Cửu Vĩ Vương Đát Phi
Chương 1354 - Hứa hẹn của Cửu Vĩ Vương Đát Phi

Chương 1354: Hứa hẹn của Cửu Vĩ Vương Đát Phi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Được, chúng ta sẽ không ép buộc công tử.” Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt nói.

Chủ yếu là, cũng không ép nổi.

Quân Tiêu Dao quá mạnh, căn bản đầy không ngã.

Quân Tiêu Dao mỉm cười, đứng dậy rời khỏi tẩm cung.

Nhìn theo bóng lưng Quân Tiêu Dao, Đồ Sơn Đào Đào tỏ vẻ đáng tiếc, nói: “Đại tỷ, chúng ta cứ thật sự từ bỏ như vậy sao?”

“Các tỷ muội, các muội nói sao?” Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt nhìn bốn muội muội.

“Cả đời này, ngoài công tử, không còn ai khác.” Đồ Sơn Loan Loan kiên định nói.

“Muội cũng vậy.” Đồ Sơn Thuần Thuần hồn nhiên nói.

“Đã từng, quả thực ta đã từng gặp được một nam nhân ưu tú giống hắn như đúc, người kia tên Quân Tiêu Dao, tiếc là hắn không còn nữa.”

“Hiện tại, đoán chừng sẽ không có nam nhân nào xuất sắc hơn hắn.” Đồ Sơn Tiêu Tiêu nói.

“Ta cũng như các tỷ muội.” Đồ Sơn Đào Đào nói.

“Được, năm tỷ muội chúng ta đã nhất trí, vậy thì phải quấn chặt lấy, không thể thả miếng thịt tươi này đi được, xem ai thắng ai!” Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt liếm liếm cái lưỡi thơm tho.

Cả đời này năm tỷ muội các nàng sẽ không có nam nhân khác, chắc chắn sẽ ăn Quân Tiêu Dao.

Cách ba tháng, rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng đi ra từ tẩm cung.

Cuối cùng cuộc sống mệt nhọc ba tháng không thấy ánh mặt trời cũng kết thúc, Quân Tiêu Dao thở phào nhẹ nhõm một hơi, rốt cuộc cũng giải quyết vấn đề năm con hồ ly.

Nhưng hắn còn không biết chính là, năm con hồ ly đã ăn chắc hắn rồi.

Vèo!

Trước mặt là từng làn gió thơm, một mỹ phụ đẫy đà xinh đẹp xuất hiện trước người Quân Tiêu Dao – Đó chính là Đồ Sơn Minh Phi.

“Con rể, cảm giác thế nào?” Đồ Sơn Minh Phi rất tò mò.

Suốt ba tháng, cả bà cũng đã chờ không kiên nhẫn.

“Mệt.” Quân Tiêu Dao vô cùng đơn giản mà phun ra một chữ.

Cả ba tháng đều đang tìm hiểu, cải tiến Tình Mộng Tiên Kinh, có thể không mệt sao?

“Thật vất vả cho con rể, dù sao lượng công việc cũng rất lớn.”

Tưởng tượng đến năm nữ nhi như lang như hổ nhà mình, cho dù là Đồ Sơn Minh Phi cũng lộ ra vẻ mặt xin lỗi. Nhìn coi dày vò người ta thành bộ dáng gì rồi.

“Đúng vậy, dù sao cũng phải làm việc không biết ngày đêm, căn bản không có khắc nào ngừng lại.” Quân Tiêu Dao thở dài một tiếng và nói.

“Tại sao lại như vậy, chẳng lẽ không cho ngươi thời gian nghỉ ngơi luôn sao?” Đồ Sơn Minh Phi hơi há môi đỏ ra, có chút ngạc nhiên.

Năm nữ nhi nhà mình cũng thật quá đáng, không cho người ta dừng lại một khắc nào luôn à.

“Không nghỉ ngơi được, nghỉ một chút là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.” Quân Tiêu Dao nghiêm túc nói.

Nếu cải tiến tiên kinh bị quấy rầy, thậm chí cắt ngang, muốn làm tiếp sẽ càng thêm khó khăn.

“Kiếm củi ba năm thiêu một giờ, ý của ngươi là...” Đồ Sơn Minh Phi hoang mang.

“May mắn không phụ lòng, đã có kết quả.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

Ba tháng cũng coi như cải tiến xong Tình Mộng Tiên Kinh.

“Cái gì, nhanh như vậy đã có kết quả, mới có ba tháng mà?” Đồ Sơn Minh Phi vô cùng kinh ngạc.

Mang thai nhanh như vậy sao?

“Đó là đương nhiên, các nàng lập tức ra tới, có thể nói rõ với Minh Phi tiền bối.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.

Đồ Sơn Ngũ Mỹ đều tu luyện qua tiên kinh bản cải tiến, không có vấn đề gì cả.

“Ta... Ta phải yên tĩnh một chút.” Đồ Sơn Minh Phi giơ tay ngọc che trán lại, cảm giác có chút không chân thật.

Nhanh như vậy mà mình đã phải làm bà ngoại rồi sao?

Thương pháp của con rể nhà mình cũng quá chuẩn rồi.

Không bao lâu, năm vị giai nhân Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt đều đi ra từ tẩm cung.

Đồ Sơn Minh Phi tiến lên, ánh mắt nhìn chằm chằm năm nữ nhi, trong sự quan tâm lại mang theo chút trách cứ.

“Các con đấy, thật là, không cho người ta nghỉ một chút gì sao?”

“Chỉ có trâu mệt chết, không có ruộng bị cày hư.”

“Còn nữa, các con thật sự có mang rồi sao?”

Nghe Đồ Sơn Minh Phi nói thế, Ngũ Mỹ đều ngơ ngác, chậm rãi hiện ra một dấu “?”

“Cháu trai, vi nương sắp được ôm cháu trai rồi đúng không?” Đồ Sơn Minh Phi vội vàng hỏi.

Đây chính là cháu trai có được huyết mạch Hỗn Độn Thể, bà không vội mới là lạ.

Nghe vậy Ngũ Mỹ lập tức bừng tỉnh, gương mặt đỏ rực như lửa.

“Nương, rốt cuộc nương đang nói cái gì vậy?!” Ngũ Mỹ đều hết chỗ nói rồi, sau đó họ vội giải thích.

Đồ Sơn Minh Phi dừng lại, gương mặt cũng đỏ ửng lên, thì ra là mình hiểu sai gây ra trò cười này.

Bà và Quân Tiêu Dao hoàn toàn là đang ông nói gà bà nói vịt.

Ba tháng nay, Quân Tiêu Dao căn bản không đẩy ngã năm vị giai nhân, chỉ là lúc quan tưởng Tình Mộng Tiên Kinh có hơi đẩy một chút.

Đẩy, nhưng không hoàn toàn ngã.

Kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng giao Tình Mộng Tiên Kinh bản cải tiến cho Đồ Sơn Minh Phi. Đồ Sơn Minh Phi lập tức kinh ngạc trầm trồ.

“Sao có thể, còn có loại biến hóa này sao?” Đồ Sơn Minh Phi hoàn toàn kinh ngạc.

Đây là chuyện mà một vị chí tôn có thể làm được sao? Con rể nhà mình thật là nhân vật thần tiên.

“Có Tình Mộng Tiên Kinh bản cải tiến này, tin chắc ngày sau Đồ Sơn Đế Tộc có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích của công pháp, hoàn toàn tự do.” Quân Tiêu Dao cười cười.

“Chuyện này rất quan trọng, ta cần báo với vương thượng.” Đồ Sơn Minh Phi trịnh trọng mà lấy ra một ngọc giản rồi bắt đầu đưa tin.

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì đáy mắt cũng hơi lóe lên.

Có lẽ Vương mà Đồ Sơn Minh Phi nhắc tới chính là Bất Hủ Chi Vương của Đồ Sơn Đế Tộc.

Quân Tiêu Dao đã dự kiến trước nên không động tay chân trong tiên kinh, bằng không kết quả khó đoán trước được.

Bất Hủ Chi Vương cũng không phải luôn nán lại ở tổ địa, phần lớn thời gian họ luôn ở động thiên phúc địa nào đó. Cho dù là tộc nhân, trong tình huống bình thường cũng không dám tùy tiện đi quấy rầy.

Nhưng chuyện này có quan hệ quá lớn, Đồ Sơn Minh Phi cần phải báo ngay

Không bao lâu sau, trong hư không bỗng có một sợi tơ hồng rơi xuống, quấn quanh cổ tay Quân Tiêu Dao.

Thấy tình cảnh này, Đồ Sơn Minh Phi và Ngũ Mỹ đều chấn kinh, nhịn không được nói: “Đó là...”

Lúc này, trong hư không, một giọng nữ quyến rũ lại cao lãnh vang vọng bên tai Quân Tiêu Dao.

“Tiểu hữu, việc này xem như Đồ Sơn ta nợ ngươi một ân tình.”

“Ngày sau, nếu ngươi gặp được phiền toái gì, cứ kéo sợi tơ hồng này, bổn vương nguyện ý trợ giúp ngươi vô điều kiện một lần.”

“Ra mắt vương thượng!” Đồ Sơn Minh Phi và Ngũ Mỹ nghe giọng nói này thì đều quỳ xuống.

Bình Luận (0)
Comment