Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1359 - Chương 1359 - Lạc Tương Linh Âm Thầm Quan Sát, Giận Dỗi

Chương 1359 - Lạc Tương Linh âm thầm quan sát, giận dỗi
Chương 1359 - Lạc Tương Linh âm thầm quan sát, giận dỗi

Chương 1359: Lạc Tương Linh âm thầm quan sát, giận dỗi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Năm con hồ ly thế nào cũng được. Dù sao các nàng muốn đẩy Quân Tiêu Dao cũng đẩy không ngã.

Mà Lạc Tương Linh thì khác, nàng chính là một Chuẩn Bất Hủ!

Nếu nàng ta thật sự ra tay thì Quân Tiêu Dao không có sức phản kháng.

“Thôi, đến lúc đó trở về Chiến Thần Học Phủ an ủi nàng một chút.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.

Hắn thề, về sau không bao giờ tùy tiện ôm đùi a di xinh đẹp. Ra ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng phải trả lại.

Không bao lâu sau, Quân Tiêu Dao đã về tới Chiến Thần Học Phủ.

Hắn trở về lại gây nên oanh động thật lớn.

Ở Thiên Mộ đại châu, hắn diệt sát một trong những Bảy Tiểu Đế - Phệ Thần Đế Tử.

Ở đại hội chiêu thân, hắn đánh xong Xích Hồng Vũ, thậm chí cả một trong những Lục Vương - Thập Vĩ Diệt Thế Hắc Hồ cũng không phải đối thủ của Quân Tiêu Dao.

Năm vị công chúa Đồ Sơn cùng dắt tơ hồng với hắn. Điều kỳ quái nhất chính là, cả tơ hồng của Đồ Sơn Minh Phi cũng dắt lên. Cuối cùng qua chừng ba tháng, hắn mới đi ra từ tẩm cung.

Mỗi một sự kiện trong đó đều đủ để gây nên oanh động. Càng đừng nói những việc này cùng tập trung trên người Quân Tiêu Dao.

“Chiến thần đại nhân, mẫu mực của chúng ta!”

“Sát đế tử, ngược vương giả, giành được mỹ nhân, Tiêu Dao đại nhân chính là tấm gương và tín ngưỡng của chúng ta!”

Có thể nói tất cả đệ tử Chiến Thần Học Phủ đều biến thành người hâm mộ cuồng nhiệt của Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao học cùng học phủ với bọn họ là sự kiêu ngạo và tự hào của họ.

Còn có một ít nữ đệ tử đã biến thành người hâm mộ não tàn của Quân Tiêu Dao, họ không ngừng thét chói tai, nói cái gì mà ca ca ngủ ta, ta sẽ biết đau lòng ca ca linh tinh.

Nghe những lời này, Quân Tiêu Dao chỉ cười cho qua.

“A, Tiêu Dao đại nhân cười với ta!”

“Im miệng, con khốn, đại nhân là đang cười với ta!”

Nhìn phản ứng này, Quân Tiêu Dao bỗng có một ý tưởng mới, vừa vặn Vận Mệnh Thần Giáo đang chiêu mộ tín đồ.

Dựa vào nhân khí của hắn ở dị vực, làm thần tượng thì không phải tín đồ sẽ cuồn cuộn dâng lên.

Còn chuyện coi người hâm mộ là rau hẹ?

Làm ơn, thần tượng nào không phải coi người hâm mộ nhà mình là rau hẹ mà thu hoạch?

Đương nhiên, đây chỉ là ý tưởng ngẫu nhiên của Quân Tiêu Dao.

Sau đó Tô Hồng Y biết được Quân Tiêu Dao đã trở lại, tiến đến nghênh đón Quân Tiêu Dao. Đối với chuyện Quân Tiêu Dao đi đón dâu, Tô Hồng Y không có ý kiến gì.

Thân phận của nàng là tuỳ tùng của Quân Tiêu Dao.

Nàng không có tư cách bình luận mọi hành động của chủ nhân, thậm chí cả tư cách ghen cũng không có.

Quân Tiêu Dao chính là trời, là chủ nhân mà nàng thề sống chết đi theo.

“Mọi chuyện ở học phủ đều ổn đúng không, Lạc Vương đâu?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Hắn muốn đi tìm Lạc Vương để an ủi một chút. Cho dù là sủng vật cũng phải thường xuyên vuốt ve một chút đúng không?

“Hồi chủ nhân, không lâu trước đây Lạc Vương tuyên bố muốn bế quan, tạm thời không gặp kẻ nào.” Tô Hồng Y kính cẩn nói.

“À?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.

Đây là giận dỗi, hay là ghen tị thật?

Quân Tiêu Dao không đi tìm nữa. Làm liếm cẩu là không có khả năng, đời này đều không thể.

“Đúng lúc, thời gian kế tiếp cứ dùng để tìm hiểu Hồn Thư, nhưng trước đó còn phải đi tìm Huyền Nguyệt.”

Quân Tiêu Dao đi tới gác mái nhà mình, đẩy cửa ra thì thấy một thiếu nữ dáng người tinh tế, mặc váy tơ màu đen đang ngồi xếp bằng trong đó.

Ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, mặt mày như họa, khóe mắt có một nốt ruồi huyết lệ, càng tăng thêm vài phần nhu nhược động lòng người.

Dưới cái cổ tuyết trắng thiên nga là xương quai xanh tinh xảo như cánh bướm, ấn ký bỉ ngạn hoa màu đỏ tươi trên đó trông thật quỷ mị yêu dã.

Không phải Huyền Nguyệt thì là người nào.

“Thương thế của ngươi tốt rồi chưa?” Quân Tiêu Dao ôn hòa nói.

Huyền Nguyệt ngây ngẩn cả người, đây là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao nói chuyện với nàng ta bằng thái độ dịu dàng như vậy. Bởi vì trước kia nàng từng làm Khương Thánh Y bị thương, cho nên Quân Tiêu Dao luôn rất lãnh đạm với nàng.

“Ừ, còn phải đa tạ tinh huyết hỗn độn của ngươi, bằng không vết thương của ta không có khả năng lành nhanh như vậy.” Huyền Nguyệt nói nhỏ.

“Vậy là tốt rồi.” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười, cũng đã tới lúc nên để Huyền Nguyệt phát huy tác dụng.

Nhìn nụ cười tuấn lãng thần tú như thiên nhân của Quân Tiêu Dao, Huyền Nguyệt nhất thời có chút hoảng hốt.

Đây là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao cười với nàng. Cười rất đẹp, như ánh mặt trời loá mắt, còn đột nhiên cho người ta một cảm giác yên ổn.

Huyền Nguyệt có thân thế đau thương, chịu đủ tra tấn, không khỏi có chút đắm chìm trong sự yên ổn ấm áp này.

“Thế nào, lại nghĩ tới ca ca của ngươi?”

Nhìn thấy Huyền Nguyệt ngơ ngác mà nhìn chăm chú vào mình, ý cười trên mặt Quân Tiêu Dao chậm rãi ẩn đi. Hắn nghĩ lầm Huyền Nguyệt lại coi mình trở thành ca ca đã qua đời.

Hắn cũng không phải là vật thay thế của ai, nhưng ngoài dự kiến chính là, Huyền Nguyệt đột nhiên lắc lắc đầu.

“Không phải, ta đang nhìn ngươi.”

Quân Tiêu Dao sửng sốt, cô nàng này cũng học được tán nam nhân từ khi nào?

“Xem ra ngươi đã dần dần thoát khỏi quá khứ.” Quân Tiêu Dao nói.

Huyền Nguyệt nhăn mày, trầm mặc một lúc lâu rồi mới nói.

“Trước đó sau khi nói chuyện với ngươi xong, ta cũng đã suy nghĩ cẩn thận.”

“Ta vẫn luôn bị vây khốn trong chấp niệm vô căn cứ, tìm kiếm một người có khả năng không tồn tại.”

“Đây là lừa mình dối người.”

Huyền Nguyệt lộ ra một nụ cười chua xót, biết rõ rất có thể tổ chức Bỉ Ngạn và tên nữ nhân tên Hoa Liên kia đang lừa gạt nàng.

Nhưng nàng cũng cam nguyện bị lừa, vì một hứa hẹn luân hồi hư vô mờ mịt.

“Suy nghĩ cẩn thận là được, nhân sinh đã có tám chín phần không như ý.”

“Phương thức tốt nhất để nhớ lại ca ca ngươi chính là nhìn về phía trước, sống cho thật tốt.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

Huyền Nguyệt ngây dại.

Lời Quân Tiêu Dao nói như có một sức mạnh khó hiểu, nàng vẫn luôn bị hồi ức trói buộc, chưa bao giờ tự do, càng chưa từng nghĩ tới nhân sinh của mình.

Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao bảo nàng nhìn về phía trước, tức là muốn nàng nắm cuộc đời mình trong lòng bàn tay.

Bình Luận (0)
Comment