Chương 1379: Loạn Ma Hải vương giả xuất thế
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao lại rất bình tĩnh, cảm xúc thanh thản.
Sau khi trải qua chuyện của Lạc Tương Linh, hắn đã không muốn tùy tiện đi tán mấy lão a di xinh đẹp như vậy.
Bởi vì quá nhiều phiền toái, một Lạc Tương Linh đã phiền như vậy thì đừng nói là Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu thực lực càng mạnh, tuổi tác càng xa xăm.
Nói câu không dễ nghe, Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu làm tổ nãi nãi của Quân Tiêu Dao cũng đủ. Cho nên khi ôm vị “Tổ nãi nãi” xinh đẹp này, tâm Quân Tiêu Dao như nước lặng.
Như đã trôi qua vạn năm, lại giống như chỉ mới một chớp mắt, Quân Tiêu Dao buông lỏng tay ra.
Tuy rằng thân thể Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu yểu điệu trơn trượt, nhưng Quân Tiêu Dao lại không có chút lưu luyến nào.
Trong lòng Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu lập tức hụt hẫng, như mất đi cái gì. Nhưng dù sao nàng cũng là bất hủ, rất nhanh cũng bình tĩnh lại.
“Cáo từ.” Quân Tiêu Dao rời đi.
Nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao, ánh mắt Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu thâm thúy, mơ hồ còn có một tia phức tạp cùng quyến luyến nhàn nhạt.
“Ngươi lại sẽ gây ra phong ba gì trong thế giới này?”
Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu mơ hồ cảm giác, sở dĩ Quân Tiêu Dao che giấu tung tích, có khả năng là muốn làm một vụ lớn ở dị vực.
Đến lúc đó, tất nhiên hắn sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm. Đến lúc đó, Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu cũng không biết có vì một mình hắn mà hi sinh toàn bộ nhất tộc Bỉ Ngạn hay không.
Bên này, Quân Tiêu Dao cũng rời khỏi cung điện.
Huyền Nguyệt chờ ở bên ngoài.
“Lúc sau, nói không chừng còn có ngày gặp lại.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng.
Hắn có dự cảm, phong ba tương lai sắp tiến đến.
Hẳn Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu sẽ không làm như không thấy mới đúng. Cứ như vậy, trừ một vị bất hủ thần bí Quân Tiêu Dao bịa đặt ra thì Thần Ngao Vương, Cửu Vĩ Vương cộng thêm Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu, có tất cả ba vị cường giả Bất Hủ Chi Vương chống lưng cho hắn.
Trong đó tu vi của Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu hư hư thực thực nằm trên cả bất hủ bình thường, Quân Tiêu Dao nhất thời cũng không thể phán đoán.
Nhưng dù thế nào, hiện tại Quân Tiêu Dao cũng coi như có bối cảnh thâm hậu.
Sau đó, hắn và Huyền Nguyệt rời khỏi vực sâu không đáy, trở về nhất tộc Bỉ Ngạn.
Khi Quân Tiêu Dao trở lại nhất tộc Bỉ Ngạn, rất nhiều người của nhất tộc Bỉ Ngạn tộc đều kinh ngạc đến cực điểm.
“Công tử, ngươi gặp được vô thượng không?” Mộng Nô Nhi nghe tin thì đến.
Một nữ tử xinh đẹp muôn vàn bước đến, làm Quân Tiêu Dao hơi cảm thấy bất ngờ - Đó là Thần Nhạc.
“Thật sự gặp qua.” Quân Tiêu Dao nói.
Ai ai cũng khiếp sợ, không phải ai cũng có tư cách nhìn thấy Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu.
“Quả nhiên công tử có duyên với nhất tộc Bỉ Ngạn chúng ta.” Mộng Nô Nhi tới gần Quân Tiêu Dao, hơi mỉm cười, thần thái cực kỳ thân mật.
“Hả?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.
Trước kia tuy rằng nàng rất tôn kính mình, nhưng cũng không thân mật như vậy mới đúng?
“Nhất Vương Điện, cuối cùng ngài cũng xuất hiện, Nô Nô đã đợi thật lâu rồi.”
Thần Nhạc uốn éo eo liễu, cũng đi tới bên cạnh Quân Tiêu Dao, vươn tay kéo cánh tay Quân Tiêu Dao lại.
Quân Tiêu Dao bừng tỉnh. Hình như Mộng Nô Nhi và Thần Nhạc đang âm thầm đấu sức.
“Tới tìm ta có chuyện gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Loạn Ma Hải, ấn ký ngôi sao hắc ám sáu cánh tái hiện.” Thần Nhạc nói.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao sáng ngời, điều này có nghĩa là lại có một vương giả diệt thế xuất thế!
Quân Tiêu Dao cũng biết một vài chuyện về Loạn Ma Hải, hắn biết nó nằm ở chỗ giao giới giữa mười đại châu dị vực và vùng đất Bất Khả Ngôn.
Tình huống cụ thể thế nào thì Quân Tiêu Dao không rõ ràng lắm.
“Ngươi biết tình huống của Loạn Ma Hải?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Khanh khách, Nhất Vương Điện nói đùa rồi, tổ địa của nhất tộc Y Tà nằm ở Loạn Ma Hải.” Thần Nhạc cười nói.
“Thì ra là thế.” Quân Tiêu Dao đã hiểu.
Ở Loạn Ma Hải cũng có chủng tộc dị vực tồn tại. Hắn đã hiểu vì sao Thần Nhạc lại biết được nhiều bí ẩn như vậy.
Gần quan thì được ban lộc.
Nhất tộc Y Tà tới gần vùng đất Bất Khả Ngôn, tất nhiên có thể biết được rất nhiều tin tức bí ẩn.
“Vậy được rồi, rời đi nơi đây trước.” Quân Tiêu Dao nói.
“Công tử không nán lại một thời gian sao, tiểu nữ tử cũng muốn luận đạo với công tử một phen.” Mộng Nô Nhi lên tiếng mời.
“Muội muội, có lẽ ngươi không có cơ hội này, thời gian của đại nhân rất quý giá.” Thần Nhạc lộ ra bộ dáng đắc ý.
Mộng Nô Nhi âm thầm nghiến răng.
Quân Tiêu Dao nhìn thấy rõ hết.
Mộng Nô Nhi như tiên tử tuyệt tục trên bầu trời.
Thần Nhạc như yêu cơ xinh đẹp mị hoặc.
Quả thật là phong cách hoàn toàn bất đồng, khó trách sẽ âm thầm phân cao thấp.
“Đa tạ Mộng Nô Nhi cô nương cho mời, tại hạ còn có chuyện quan trọng, tạm thời từ biệt.” Quân Tiêu Dao từ chối.
“Vậy thật là đáng tiếc, nhưng nếu công tử có thể gặp mặt vô thượng của tộc ta, vậy cánh cửa của nhất mạch Bỉ Ngạn sẽ vĩnh viễn rộng mở vì công tử.” Mộng Nô Nhi chân thành nói.
Nhưng Thần Nhạc lại nói xen mồm: “Vậy cánh cửa của ngươi có mở ra vì đại nhân không?”
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Mộng Nô Nhi băng thanh ngọc khiết cũng hơi đỏ lên, âm thầm xấu hổ buồn bực.
Sao nàng không biết Thần Nhạc đang nói bậy.
Nhìn thấy ánh mắt châm biếm của Thần Nhạc, nàng không cam lòng yếu thế mà trả lời: “Chỉ cần công tử không chê, tất nhiên tiểu nữ tử cũng nguyện ý rộng mở.”
“Mộng cô nương, cáo từ.” Quân Tiêu Dao chắp tay, trực tiếp rời đi.
Hắn không muốn lại sinh ra liên hệ gì với nữ nhân.
Huyền Nguyệt theo sát phía sau.
“Cáo từ.” Thần Nhạc hớn hở cười, nghênh ngang mà đi.
Nhìn theo bóng dáng Thần Nhạc, Mộng Nô Nhi hừ lạnh và nói: “Nữ nhân này...”