Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1399 - Chương 1399 - Cửu Đại Thiên Thư Là Thời Thư

Chương 1399 - Cửu đại thiên thư là thời thư
Chương 1399 - Cửu đại thiên thư là thời thư

Chương 1399: Cửu đại thiên thư là thời thư

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ngươi chính là huynh trưởng của Chúc Hoàng, Vương thứ hai, Chúc Dạ.”

Quân Tiêu Dao lên tiếng, ngữ khí không mặn không nhạt.

Hắn nhìn về phía Chúc Dạ, lông mày khẽ nhíu lại.

Hắn đã nhận ra, tựa hồ trên người Chúc Dạ có một loại khí tức không tầm thường.

Một loại khí tức mà hắn vô cùng quen thuộc.

Khí tức của Thiên Thư!

Chỉ là, điều khiến Quân Tiêu Dao cau mày là…

Đó chính xác là khí tức của Thiên Thư, rồi lại mơ hồ có chút không đúng.

Chúc Dạ không để ý đến Thần Lạc và Tô Hồng Y, ánh mắt nhìn thẳng về phía Quân Tiêu Dao.

“Nghe nói trên người ngươi có Hồn Thư, một trong Cửu Đại Thiên Thư?”

“Thế nào? Ngươi cũng có?”

Quân Tiêu Dao khẽ nhướng mày.

Hắn không chỉ có Hồn Thư mà còn có Thể Thư, Không Thư, Bảo Thư, Sinh Thư.

Đương nhiên, Quân Tiêu Dao sẽ không ngu dốt đến mức nói ra những thứ này.

“Ta quả thực khá là hứng thú với người mang Hồn Thư.” Chúc Dạ nối.

“Ta cũng khá là hứng thú với Thiên Thư trên người ngươi. Nếu ta đoán không lầm thì thứ ngươi có được hẳn là Thời Thư, một trong Cửu Đại Thiên Thư.”

Giống như Không Thư là cực hạn không gian chi đạo.

Thời Thư chính là cực hạn thời gian chi đạo.

Cái này cũng phù hợp với thần thông bản mệnh của nhất mạch Chúc Cửu Âm.

Cũng khó trách mới nãy Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được, khả năng chưởng khống lực lượng thời gian của Chúc Dạ không phải là thứ mà Chúc Hoàng có thể so sánh.

Ngoại trừ thiên phú thì còn có liên quan đến sự ảo diệu của Thời Thư mà Chúc Dạ lĩnh ngộ.

“Như vậy đi, nếu ngươi giao Hồn Thư cho ra thì ta sẽ không so đo việc ngươi giết bào đệ của ta nữa, được không?” Chúc Dạ cười lạnh nói.

Thứ đồ vật như thân tình, ở trước mặt lợi ích thì chẳng đáng một đồng.

Quân Tiêu Dao cũng nở nụ cười.

“Chìa khóa ta phối, ngươi xứng sao?”

“Ngươi…” Trong mắt Chúc Dạ lóe lên lãnh mang.

Hắn biết Quân Tiêu Dao là đang châm chọc hắn.

“Ngươi đã trêu chọc Nại Lạc, thế nhưng hắn lại là Ma Ảm Quân Chủ thống lĩnh Lục Vương.”

“Hiện tại xem ra, ngươi cũng muốn đối địch với ta rồi?” Chúc Dạ hờ hững nói.

“Không bàn đến việc Nại Lạc có thực sự là Ma Ảm Quân Chủ hay không, cho dù đúng là thì đối với ta mà nói lại tính là gì chứ?”

“Mà ngươi… lại tính là gì chứ?”

Quân Tiêu Dao ngữ khí tùy ý càng khiến đôi mắt Chúc Dạ rét lạnh hơn.

“Xem ra ngươi cũng không có hứng thú với người mang Thời Thư là ta.”

Nếu không phải thực lực của Quân Tiêu Dao khiến hắn phải kiêng kỵ.

Hơn nữa còn có Tô Hồng Y và Thần Lạc tại bên người hắn.

Chúc Dã đã trực tiếp cướp đoạt từ sớm rồi.

“Ngươi nghĩ rằng ta không biết, Thời Thư kia của ngươi không phải là Thời Thư thực sự à.” Ngữ khí Quân Tiêu Dao mang theo vẻ châm chọc.

Thân thể hắn chứa năm quyển Thiên Thư, đã sớm ít nhiều hiểu rõ Thiên Thư.

Mặc dù trên người Chúc Dạ có khí tức của Thiên Thư nhưng luôn có cảm giác không giống với Thiên Thư thực sự.

Sắc mặt Chúc Dạ khẽ biến, thế nhưng vẫn cười lạnh nói: “Không phải là thật thì sao? Chí ít cũng là do tổ tiên tộc ta ghi chép lại.”

“Hơn nữa, ngươi không muốn biết tăm tích của Thời Thư thực sự sao?”

“Tăm tích thật sự, ta tự khắc biết, chỉ cần…”

Lời Quân Tiêu Dao còn chưa dứt đã trực tiếp che đậy một tay, cường thế trấn áp về phía Chúc Dạ.

Vương thứ nhất và Vương thứ hai, chuẩn bị chiến đấu!

“Thật can đảm!”

Chúc Dạ đứng thẳng, đáy mắt cũng hiện lên hàn mang.

Dù gì hắn cũng là nhất mạch đế tử Chúc Cửu Âm, Diệt Thế Chi Vương thứ hai.

Thật không ngờ Quân Tiêu Dao lại không để hắn vào trong mắt, phảng phất như con kiến tiện tay một cái là có thể trấn áp.

Điều này khiến cho tâm tình Chúc Dạ cực kỳ khó chịu.

Hắn cũng xuất thủ rồi.

Không thể không nói, Chúc Dạ và Chúc Hoàng không tồn tại cùng một đẳng cấp.

Chúc Dạ đưa tay ra giữa, nắm tay ngũ chỉ, pháp lực khủng bố chấn động.

“Không chỉ có một đạo cách!”

Cảm nhận được khí tức của Chúc Dạ, Thần Lạc và Tô Hồng Y cùng biến sắc.

Số lượng pháp tắc liên quan đến chiến lực của một vị Chí Tôn.

Đây cũng là lý do vì sao Chí Tôn sở hữu Cửu Đạo Pháp Tắc có thể được xưng là Cực Cảnh Chí Tôn.

Mà Chúc Dạ vừa ra tay thì không chỉ có một loại pháp tắc chi lực chấn động.

Càng kì dị hơn là.

Hai loại pháp tắc chi lực vừa vặn lại tương phản với nhau.

Song quyền của Chúc Dạ đều đã xuất hiện.

Một quyền phát sáng mịt mờ như là thủ niết thái dương chi hạch, tản mát ra hào quang nóng cháy không gì sánh được.

Một quyền khác đánh ra, toàn bộ những nơi đi qua tựa như bị chấn chìm giữa màn đêm, một mảnh đen nghịt, giơ tay không thấy được năm ngón.

“Quang Minh pháp tắc và Hắc Ám pháp tắc.”

Quân Tiêu Dao liếc mắt một cái liền nhìn ra.

Chúc Dạ chưởng khống hai loại pháp tắc đối lập Quang Minh và Hắc Ám.

Điều này khiến Quân Tiêu Dao lập tức nghĩ tới truyền thuyết của nhất mạch Chúc Cửu Âm.

Nghe đông Chúc Cửu Âm mở mắt tức là ban ngày, nhắm mắt tức là ban đêm.

Cũng vừa lúc phù hợp với Quang Minh và Hắc Ám pháp tắc.

Mà giờ khắc này, vốn là pháp tắc đối lập, ở trong tay Chúc Dạ lại hài hòa không gì sánh được, uy lực bội chồng trấn áp về phía Quân Tiêu Dao.

“Chỉ thế thôi sao?”

Quân Tiêu Dao bình thản nói.

Vẫn may Chúc Dạ không có ngưng tụ ra thời gian pháp tắc.

Nói cách khác, dù cho là Quân Tiêu Dao đối phó thì cũng phải tốn rất nhiều sức lực.

Dù sao loại đồ vật như thời gian quá huyền ảo rồi.

Quân Tiêu Dao thôi động nhục thân pháp tắc, mỗi một tấc cốt nhục đều giống như đang giải phóng lực lượng vô cùng vô tận.

Quân Tiêu Dao đi, chính là đạo lộ dốc hết toàn lực.

Tuy Nguyên Thần Lực của hắn cũng yêu nghiệt nhưng hắn vẫn ưa thích khoái cảm từng cú đấm nghiền ép da thịt.

Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền, không gian trước mắt đều bị xé thành hai mảnh như Hỗn Độn Thần Ma khai thiên tích địa.

Khai Thiên Thần Ma Quyền!

Ầm!

Hai người đụng vào nhau, pháp tắc rung động tản ra tứ phía.

Trật tự xích thần của bầu trời vạn dặm xung quanh đều bị bẻ gãy, bị toái diệt dưới loại trùng kích này.

Bình Luận (0)
Comment