Chương 1432: Khen thưởng mười sao
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đánh dấu khen thưởng mười sao, Tam Thế Đồng Quan!” Tiếng nói máy móc của hệ thống truyền ra.
Quân Tiêu Dao lập tức nhận ra trong nội vũ trụ của mình hiện ra một cổ quan thanh đồng cổ xưa dày nặng.
Cả cổ quan tài điêu khắc những đồ đằng như nhật nguyệt sao trời, cỏ cây trùng cá, tiền dân hiến tế, mang theo khí tức cổ xưa, tang thương, nguyên thủy.
Cổ quan này cứ bình bình thản thản mà lơ lửng trong nội vũ trụ của Quân Tiêu Dao, không có dao động quá hùng mạnh nào tỏa ra.
Quân Tiêu Dao lại cảm giác cấp bậc của cổ quan này đã vượt qua đế binh.
“Tiên Khí?” Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm trong lòng.
Nếu không phải Tiên Khí thì sao có thể đạt tới cấp bậc khen thưởng mười sao?
Nhưng nếu nói là Tiên Khí, vậy Tam Thế Đồng Quan này lại không tỏa ra khí tức quá kinh người, cũng không có dị tượng tiên quang lượn lờ nào xuất hiện.
“Nhất Vương Điện?” Nhìn thấy Quân Tiêu Dao sững sờ tại chỗ, hình như có chút xuất thần, Thần Nhạc thử hỏi.
Quân Tiêu Dao tỉnh táo lại, nói: “Không có việc gì, đi tới đi.”
Tuy rằng hiện tại Quân Tiêu Dao không biết Tam Thế Đồng Quan có tác dụng gì, nhưng nếu là khen thưởng mười sao thì nhất định có giá trị này, Quân Tiêu Dao cũng không rối rắm nữa.
Mọi người bước từng bước một về phía trước.
Phía trước là một mảnh phế tích cổ xưa tan hoang, quả thực như là phế tích đạo tràng của cổ thần ngày xưa.
Mà phía sau phế tích lại là vũ trụ thăm thẳm khó lường bao la.
Khó có thể tưởng tượng, ở vùng đất Bất Khả Ngôn sâu trong Vô Thiên Ám Giới lại là cảnh tượng vũ trụ bị tàn phá như vậy.
Vô số sao trời mất đi, hóa thành hài cốt lạnh như băng, đình trệ trong mảnh vũ trụ hắc ám này từ thuở xa xưa, còn có các loại hài cốt không biết tên lơ lửng trong hư không. Những kiếm khí còn sót lại kia như những con cá rải rác trong vũ trụ.
“Nơi này chính là chỗ sâu nhất trong Vô Thiên Ám Giới, Ách Họa vĩ đại ở đâu?”
Ma Hầu La nhìn quét tứ phương, trong mắt mang theo kích động, đồng thời cũng có chút hoang mang.
Bởi vì rất ít người biết Ách Họa chính xác là cái gì, cho nên cũng không rõ rốt cuộc đó là loại tồn tại ra sao.
Quân Tiêu Dao cũng đang dùng cảm quan tra xét. Nhưng trong mơ hồ, hắn lại cảm giác được trong một áp lực kinh khủng vô hình có một ánh mắt đang âm thầm nhìn chăm chú tất cả.
Trong lúc mọi người ở đây nghi hoặc thì cấm khí diệt thế bọn họ mang trên người bỗng có phản ứng.
Sáu cấm khí diệt thế gồm Thần Khấp Chiến Kích, Ma Đao Thiên Khốc, Đại Hắc Thiên Chi Kính, Vạn Ma Tháp, Chúc Long Đăng, Thập Vĩ Diệt Thiên Bàn, lơ lửng lên không trung, như sáu chiếc chìa khóa rơi vào phế tích sâu trong vũ trụ.
Ầm ầm ầm!
Như một cánh cửa cổ xưa mở ra, mảnh vũ trụ không gian hắc ám khổng lồ vô biên kia lại chấn động, vặn vẹo!
Vô số tinh thể và hài cốt lập tức bị chấn nát thành bột mịn!
Trong phút chốc, trời rung đất chuyển, khung trời chấn động!
Lực chấn động này truyền ra Vô Thiên Ám Giới, truyền ra vùng đất Bất Khả Ngôn, thổi quét về phía mười đại châu dị vực, thậm chí truyền tới biên hoang, vượt qua biên quan.
Chư thiên vạn giới như run rẩy lên vì sức mạnh này!
Tất cả đều hình như tuyên cáo Ách Hoạ chung cực dị vực sắp sửa buông xuống!
“Đây là chuyện gì!?” Ở biên hoang, vô số sinh linh đều khiếp sợ.
Đặc biệt là sinh linh phe Tiên Vực, họ cảm giác được một thứ sức mạnh vô song thổi quét đến từ dị vực, chấn động vạn giới mênh mông!
Phe dị vực, rất nhiều sinh linh cũng hơi ngơ ra. Nhưng một ít đồ cổ như nghĩ tới cái gì, trên mặt lập tức hiện ra chấn động và mừng rỡ.
“Chẳng lẽ là Ách Họa thức tỉnh?”
Ách Hoạ chung cực xem như bí mật ở Tiên Vực, chỉ có cường giả cao tầng biết được. Nhưng ở dị vực, rất nhiều vương tộc trở lên đều biết.
Có thể nói đó là huyền bí chung cực của dị vực, cũng là vũ lực chung cực.
“Không ổn, chẳng lẽ là...”
Phe Tiên Vực, đại trưởng lão Cửu Thiên Tiên Viện tham dự chiến đấu lập tức biến sắc.
“Khí tức này, quả nhiên đã mở ra...”
Sắc mặt các cổ tổ Quân gia Quân Thái Huyền, Quân Thái A cũng có chút ngưng trọng.
“Cuối cùng cũng thức tỉnh, tận thế của Tiên Vực sắp sửa tiến đến!”
Có Bất Hủ Chi Vương dị vực cao giọng cười to, giọng nói chấn động cả càn khôn.
Cũng có Vương của Chung Cực Đế Tộc còn chưa ra tay, giơ tay thôi thì thần năng cuồn cuộn, pháp tắc đan chéo, hóa thành quầng sáng thật lớn, muốn hiện hóa ra cảnh tượng trong Vô Thiên Ám Giới.
Tuy rằng Vô Thiên Ám Giới rất thần bí, nhưng cũng có Vương của Chung Cực Đế Tộc từng tiến vào, có được cơ duyên trong đó. Cũng chỉ có những tồn tại đó mới có năng lực chiếu rọi hiện hóa ra cảnh tượng trong Vô Thiên Ám Giới.
Ở phe Tiên Vực, cho dù là tồn tại mạnh đến mấy cũng không có khả năng nhìn trộm Vô Thiên Ám Giới. Bởi vì quy tắc tự động của Ám Giới chỉ cho phép những Vương của Chung Cực Đế Tộc chiếu rọi ra.
Trong hư không, quầng sáng mênh mông hiện lên, chiếu rọi ra phế tích và vũ trụ tàn phá tràn ngập sương đen.
Ở biên hoang và biên quan, rất nhiều sinh linh không khỏi đình chỉ chiến đấu, ngẩng đầu nhìn lên quầng sáng cuồn cuộn kia. Bọn họ mơ hồ cảm thấy có chuyện động trời đã xảy ra.
Đặc biệt là sinh linh phe Tiên Vực, cả đám đều cảm thấy không yên, có dự cảm bất an.
Mà phe dị vực, rất nhiều sinh linh biết nội tình đều lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt. Còn có sinh linh dị vực đang rống to, bảo Tiên Vực chứng kiến Ách Họa hủy diệt vĩ đại buông xuống.
Giờ khắc này, thiên địa tĩnh mịch!
Giờ khắc này, mọi âm thanh đều im lặng!
Thậm chí bóng dáng Lục Vương trong quầng sáng cũng không được bao nhiêu người chú ý. Bởi vì so với Lục Vương, tất cả mọi người càng để ý sâu trong hắc ám rốt cuộc có cái gì?
Đông!
Đông!
Như tiếng bước chân, lại như tiếng tim đập.