Chương 1437: Ánh rạng đông trong bóng đêm!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đây là cậy vào của ngươi sao, không khỏi có chút buồn cười.” Ách Hoạ chung cực lại vươn ra một ngón tay.
Vô số sức mạnh máu đen đang hội tụ, hóa thành chùm tia sáng đen nhánh hủy thiên diệt địa, vạn vật đều điêu tàn, mất đi dưới hắc quang này.
Rống!
Hai mắt ác niệm thần linh bắn vụt ra hào quang huyết sắc, giống như cuồng bạo!
Nó không có lý trí, cũng không có tư duy, chỉ biết sinh linh trước mặt đang khiêu khích, ra tay với nó.
Khí hỗn độn cuồn cuộn mênh mông, hồn lực ác niệm khủng bố thổi quét vũ trụ, vô số đại tinh rách nát.
Trong hư không, một cái khe lớn ngàn vạn dặm đang lan tràn!
Ác niệm thần linh giận dữ, chư thế cũng như muốn tan biến!
Cảnh tượng này khiến không ít tu sĩ Tiên Vực phải nheo mắt, cũng may khi đó ở thế giới Thần Khư, Quân Tiêu Dao dùng thân trấn phong ác niệm thần linh, nếu không thì hậu quả không thể tưởng tượng.
Nghĩ đến đây, vô số tu sĩ càng thêm tôn kính kính ngưỡng Quân Tiêu Dao, thậm chí cả tu sĩ thế hệ trước cũng như thế.
Anh hùng không hỏi tuổi tác!
Niên thiếu cũng xuất hiện anh hùng!
Mà Quân Tiêu Dao ở Vô Thiên Ám Giới có chút kinh ngạc phát hiện, sức mạnh trong nội vũ trụ của mình lại đang tăng vọt.
Chỉ là nguồn gốc của sức mạnh này không phải là Vận Mệnh Thần Giáo hoặc là chục tỷ tín chúng dị vực, mà là phát ra từ Tiên Vực!
“Xem ra, làm anh hùng cũng có chỗ tốt của anh hùng.” Quân Tiêu Dao không khỏi âm thầm cười khổ.
Người vốn không muốn làm anh hùng nhất, cuối cùng lại trở thành anh hùng, chỉ có thể nói tạo hóa trêu người.
“Nhưng hiện tại, trò chơi còn chưa kết thúc...”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thực ngưng trọng, tuy rằng hiện tại ác niệm thần linh tạm thời chặn được Ách Hoạ chung cực, nhưng hắn cũng không chọn cách thoát đi.
Bởi vì Quân Tiêu Dao biết, chỉ cần còn ở Vô Thiên Ám Giới thì Ách Hoạ chung cực không có khả năng để hắn bình yên rời đi.
Quân Tiêu Dao, Ách Hoạ chung cực, trong hai bên chỉ có thể tồn tại một người!
“Ngón thứ ba.” Giọng điệu của Ách Hoạ chung cực vô cùng đạm mạc, tiếp tục vươn một ngón tay.
Ngón tay này khiến máu đen vô tận hội tụ trong vũ trụ, vô số phù văn quỷ dị ghi khắc đầy mảnh vũ trụ này.
Đây là một loại sức mạnh đại phá diệt, máu đen xâm nhập vạn giới, ăn mòn tất cả!
Mạnh như ác niệm thần linh mà cũng điên cuồng gào rống dưới một ngón tay này, có chút bất lực. Cuối cùng đi kèm với một tiếng nổ vang, ác niệm thần linh trực tiếp tan biến, vô số hồn lực tứ tán, ma âm gào rống làm vỡ nát vũ trụ vô biên!
Ba ngón tay!
Chỉ là ba ngón tay mà đã diệt sát ác niệm thần linh do Thần Thoại Đế lưu lại!
Giờ khắc này, cổ họng của tất cả sinh linh Tiên Vực đều ứa ra hàn khí.
Ác niệm thần linh có thể mang đến cho Tiên Vực huyết kiếp vô tận, lại bị ba ngón tay của Ách Hoạ chung cực làm mai một!
Đến bây giờ tất cả tu sĩ Tiên Vực mới hiểu được, rốt cuộc cái gọi là Ách Hoạ chung cực dị vực này là tồn tại khủng bố đến cỡ nào?
“Kế tiếp là ngươi.” Ách Hoạ chung cực vô cảm vô tình.
Một chưởng của lão tung về hướng Quân Tiêu Dao, như vũ trụ hắc ám đổ ập xuống.
Thế giới hắc ám vô tận cùng sương đen ngập trời bao vây lấy Quân Tiêu Dao.
Đây là một loại nghiền áp không hề có sức phản kháng, quả thực giống như đối mặt với khúc nhạc cuối cùng khi thế giới tan biến, chỉ có thể lựa chọn tử vong tuyệt vọng!
Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn mặt không đổi sắc.
Trong từ điển của hắn không có từ cam chịu này!
Hắn muốn buông tay liều mạng lần cuối!
Mà đúng lúc này!
Chợt có Phạn xướng chi âm thần linh vang lên, ánh sáng hoàng hôn chiếu rọi!
Như ánh sáng tảng sáng đánh úp lại, xua tan hắc ám nặng nề này!
Một bóng dáng bạch y vĩ ngạn và thon dài chắn trước người Quân Tiêu Dao!
Là Thần Vương Vô Hối!
Trong quầng sáng biên hoang, khi mọi người nhìn thấy Ách Hoạ chung cực dùng ba ngón tay làm mai một ác niệm thần linh, tất cả sinh linh đều lông tơ dựng ngược, vô cùng sợ hãi, chấn động đến linh hồn dại ra.
Đặc biệt là sinh linh phe Tiên Vực, họ thật sự không thể tin được Ách Hoạ chung cực dị vực lại cường đại như vậy!
Mà càng làm họ hít thở không thông chính là, Ách Hoạ chung cực tiếp tục dùng một ngón tay điểm về hướng Quân Tiêu Dao.
“Thần Tử đại nhân!”
“Công tử!”
“Tiêu Dao!”
Phe Tiên Vực, tất cả những người có liên quan đến Quân Tiêu Dao đều sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt hoảng hốt, đang kêu gọi.
Quân Tiêu Dao có thể chiến thắng được cả trời cao, chẳng lẽ thật sự sẽ ngã xuống trong tay Ách Hoạ chung cực dị vực?
Rất nhiều lão nhân khẩn trương đến gần như hít thở không thông, nếu Quân Tiêu Dao thật sự ngã xuống thì không chỉ là tổn thất của riêng Quân gia, mà còn là tổn thất của toàn bộ Tiên Vực!
Bởi vì phe Tiên Vực sẽ tổn thất một tồn tại vô thượng trấn áp chư giới ngày sau!
“Tiêu Dao ca ca!” Tiếng nói của Khương Lạc Ly như đỗ quyên thê lương than thở, trái tim giống như muốn ngừng đập.
Ngay khi vô số những ánh mắt hai thế giới lên đến hàng trăm triệu nhìn chằm chằm cảnh tượng trong quầng sáng, một quang hoa vô cùng lộng lẫy bỗng hiện lên trong vũ trụ tối tăm nặng nề.
Ban ngàn Thần quốc hiện lên trong hư không, như có ban ngàn thần linh đang ngồi xếp bằng Phạn xướng.
Trong hư không, một mảnh ánh sáng mờ nhạt hiện lên, như đi tới hoàng hôn chư thần. Thần văn cổ xưa lạc ấn trên hư không.
Sức mạnh hùng hồn ngăn cản một ngón tay của Ách Hoạ chung cực, đồng thời một bóng dáng vĩ ngạn thẳng tắp, như tấm lưng chống trời hiện lên trước người Quân Tiêu Dao!
Trầm mặc mà lại kiên định, giống như tấm chắn kiên cố nhất thế gian!
Cho dù là lấy tâm tính của Quân Tiêu Dao, cũng phải ngây ngẩn cả người vào thời khắc này, tư duy có chút đình trệ.
Tuy rằng hắn đã lường trước được phụ thân hắn có khả năng sẽ hiện thân, dù sao chuyện này cũng là một cái bẫy của Quân gia.
Nhưng hiện tại, khi thật sự nhìn thấy bóng dáng này, Quân Tiêu Dao nhất thời không nói gì, cũng không biết nên nói cái gì.
Tâm tình phức tạp, ngũ vị tạp trần.
Bắt đầu từ lúc sinh ra, hắn chưa từng gặp mặt phụ thân. Hiện tại người lại chắn trước mặt hắn, cản trở Ách Họa chi kiếp!