Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1484 - Chương 1484 - Lại Trở Về, Khí Phách Không Ai Bì Nổi

Chương 1484 - Lại trở về, khí phách không ai bì nổi
Chương 1484 - Lại trở về, khí phách không ai bì nổi

Chương 1484: Lại trở về, khí phách không ai bì nổi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đúng lúc này, trong đàn sinh linh của Thánh Linh Đảo, con Tử Kim Thánh Kỳ Lân đứng ở cuối cùng bước ra. Toàn thân nó lập loè thần hoa màu tím, vô cùng lộng lẫy bắt mắt, tiên quang rực sáng.

“Thần Ngân Tử Kim!”

Nhìn thấy Tử Kim Thánh Kỳ Lân kia, hô hấp của những cường giả thuộc Hạo Dương Thánh Địa, Thái Huyền Môn, Thanh Hà Động Thiên đều trở nên dồn dập.

Cả con Tử Kim Thánh Kỳ Lân đều được cấu thành từ Thần Ngân Tử Kim. Đây là một thánh linh lột xác ra từ Thần Ngân Tử Kim, khí tức của nó càng kinh người, rõ ràng đã đạt tới Đạo Tôn viên mãn, thậm chí chỉ cách chuẩn đế một bước.

“Hình như con Tử Kim Thánh Kỳ Lân này là thánh linh thú cộng sinh của phụ thân Tiểu Thạch Hoàng, vị Thánh Linh Đảo Đại Thành kia!”

Cái gọi là thánh linh thú cộng sinh, là một ít thánh linh hình thành cộng sinh bên cạnh những Thánh Linh Thạch Thai chí cường. Chúng được thánh thai tẩm bổ lâu dài nên thiên tư thực lực cũng không yếu.

“Giao ra Cửu Khiếu Thánh Linh Thạch Thai, bằng không hôm nay Dao Trì thánh địa khó tránh khỏi long trời lở đất!” Giọng điệu của Tử Kim Thánh Kỳ Lân vô cùng hờ hững.

Nó đi theo Đại Thành Thánh Linh rất lâu, sớm đã hình thành tính cách cao cao tại thượng, vênh mặt hất hàm sai khiến. Lần này nó đích thân xuất mã để lấy được Cửu Khiếu Thánh Linh Thạch Thai cho tiểu chủ Tiểu Thạch Hoàng.

Tử Kim Thánh Kỳ Lân tỏa ra khí tức vô cùng cường hãn, cách chuẩn đế chỉ còn một bước.

Sắc mặt Dao Trì thánh chủ có chút khó coi, tuy rằng cùng là Hỗn Độn Đạo Tôn, nhưng rõ ràng Tử Kim Thánh Kỳ Lân mạnh hơn nàng ta một ít.

Càng đừng nói dưới tình huống cùng cấp bậc, thánh linh vốn dĩ chiếm cứ ưu thế hơn Nhân tộc.

Còn Ngu Thanh Ngưng, tuy rằng từng là nhất đại chưởng giáo của Dao Trì, nhưng hiện tại thân thể được đắp nặn lại không lâu, thực lực cũng không bằng thời điểm đỉnh cao.

Dao Trì thánh địa cũng có chuẩn đế, nhưng đều đang bế quan trầm miên, nếu đánh thức thì phải trả cái giá nhất định.

Có thể nói hiện tại Dao Trì thánh địa thật sự bị Thánh Linh Đảo ép vào đường cùng.

Mà đúng lúc này, Khương Thánh Y khẽ bước ra, tiên nhan thanh lệ tuyệt thế như mặt nước bình lặng.

“Sư tôn, thánh chủ đại nhân, việc này là do Thánh Y gây lên, cứ để một mình ta chấm dứt đi.”

“Vậy sao được?” Đám người Dao Trì thánh chủ, đại trưởng lão đều mở miệng ngăn cản.

Dao Trì các nàng có thể mời chào được Khương Thánh Y đã là một loại may mắn. Sao có thể để nàng đi đối mặt với tất cả?

Khương Thánh Y lắc đầu, ánh mắt phẳng lặng như nước.

Nàng bước lên trước, nói: “Ta không có khả năng chủ động giao Cửu Khiếu Thạch Thai ra đây, các ngươi muốn thì cứ ra tay tới lấy!”

Cho dù là đối mặt với chí cường giả như Tử Kim Thánh Kỳ Lân, Khương Thánh Y cũng không có chút sợ hãi nào.

“Ngươi muốn dùng Khương gia để đè người?” Tử Kim Thánh Kỳ Lân lạnh lùng nói.

Chỗ dựa để Khương Thánh Y cậy vào chỉ có Khương gia mà thôi.

“Để ta tới đi!”

Phe Thánh Linh Đảo, một thánh linh tản ra khí tức Tiểu Thiên Tôn ra tay, toàn thân nó lộng lẫy như bạc, là thánh linh lột xác thành từ một khối Thâm Hải Trầm Ngân.

Thánh linh cấp bậc Tiểu Thiên Tôn ra tay, trực tiếp trấn áp về hướng Khương Thánh Y.

“Hừ, xem lần này ngươi còn giãy giụa như thế nào!” Trên mặt Cốt Nữ lộ ra khoái ý trả thù vặn vẹo.

Ả không đối phó được Khương Thánh Y, nhưng không có nghĩa là không ai chế phục được nàng.

Mi tâm của Khương Thánh Y lạnh thấu xương phong tuyết, mái tóc dài như tuyết bay phất phới, như một tiên tử đang giận dữ.

Nhưng ngay vào thời khắc này, trên bầu trời cao trong hư không bỗng có một bàn tay pháp tắc khủng bố quấn quanh khí hỗn độn dày nặng như núi, như một mảnh vòm trời sụp đổ, đàn áp về hướng thánh linh Tiểu Thiên Tôn kia.

Ầm ầm một tiếng vang lớn, mặt đất bị chia năm xẻ bảy.

Thánh linh Tiểu Thiên Tôn nọ trực tiếp bị đập lún vào trong đất, không rõ sinh tử.

“Thánh Linh Đảo, các ngươi muốn bị diệt tộc sao?” Một tiếng nói lạnh băng vô cùng hờ hững truyền ra, vang vọng khắc địa giới này.

Rất nhiều người còn đang trong trạng thái ngơ ngác.

Khương Thánh Y nghe thấy giọng nói này thì thân thể mềm mại lại đột nhiên run lên, sự thánh khiết thanh lãnh lúc nãy đã không còn tồn tại.

Đôi mắt nàng ướt át, dù có trôi qua bao lâu, nàng vẫn có thể lập tức nghe ra được giọng nói này.

Trước mắt, dù là các thế lực tu sĩ vây xem như Hạo Dương Thánh Địa, Thái Huyền Môn, Thanh Hà Động Thiên hay là sinh linh phe Thánh Linh Đảo, cả đám đều trong trạng thái ngơ ngác.

Một Tiểu Thiên Tôn ra tay mà lại trực tiếp bị một chưởng đánh cho nằm sấp xuống.

Càng làm người ta khiếp sợ chính là giọng nói truyền đến hỏi Thánh Linh Đảo có phải muốn bị diệt tộc hay không.

Chuyện này thật sự quá kinh người, khiến người ta không thể tin nổi.

Thánh Linh Đảo chính là thế lực bất hủ cao cấp nhất, cho dù là Hoang Cổ thế gia, đại tộc vô thượng, hoàng triều bất hủ bình thường cũng không dám trêu chọc Thánh Linh Đảo.

Câu này đã không phải bá đạo, quả thực chính là không ai bì nổi, hoàn toàn không có đặt thế lực đỉnh cấp Thánh Linh Đảo trong mắt.

“Hả?” Trong mắt Tử Kim Thánh Kỳ Lân dâng trào lạnh lẽo, nhìn về phía nơi xa.

“Là vị tiền bối nào dám vọng ngôn như thế?” Cốt Nữ cũng mở miệng, cau mày.

Trong mắt ả, người có thể một chưởng trấn áp Tiểu Thiên Tôn thì ít nhất cũng là đại nhân vật cấp bậc Huyền Tôn.

Trên trời cao hư không bỗng chiếu xuống một cái bóng thật lớn, như một bàn tay to vô thượng che đậy ánh mặt trời.

Mọi người hoảng sợ nhìn lại, lập tức phát hiện đó chỉ là một đôi cánh mà thôi.

Đôi cánh này như áng mây rũ từ trên trên trời xuống, che khuất cả ánh mặt trời.

“Đó là một con đại bàng sao?” Rất nhiều người kinh sợ không hiểu.

“Không đúng, trên đó có người đang đứng!” Nhân vật cấp tông chủ của Thái Huyền Môn mở miệng nói.

Một đôi nam nữ như thần tiên quyến lữ đang đứng trên đỉnh đầu đại bàng, họ tỏa ra ánh sáng, sương mù hỗn độn mênh mang.

“Người nọ là...” Giờ khắc này, tất cả mọi người đều trợn tròn đôi mắt.

Đám người đại trưởng lão, Dao Trì thánh địa Ngu Thanh Ngưng đều lộ ra ánh mắt chấn động.

“Ta không nhìn lầm đó chứ, đó là... Quân Tiêu Dao?” Dao Trì đại trưởng lão giật mình.

Lúc ở Táng Đế Tinh, khi nàng ta tiếp dẫn Khương Thánh Y đã từng gặp qua Quân Tiêu Dao.

Mà giờ phút này, bóng dáng như bạch y trích tiên đứng trên đầu Thanh Thiên Đại Bằng không phải Quân Tiêu Dao thì còn là người nào?

Bình Luận (0)
Comment