Chương 1495: Gặp lại cố nhân
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đúng rồi, ta còn chưa biết tên của ngươi.” Quân Tiêu Dao nói, người qua đường Giáp cũng nên có tên họ.
Đại Thương nữ hoàng lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, nói: “Thần Tử đại nhân, ta tên là...”
Nhưng còn chưa nói xong, Khương Lạc Ly đã lôi Quân Tiêu Dao đi, nói Khương Nhu tìm hắn có chuyện quan trọng.
Đại Thương nữ hoàng ngơ ngác đứng tại chỗ, giương môi đỏ, nhất thời không nói gì.
Chúng ta vẫn không biết tên họ thật sự của Đại Thương nữ hoàng.
Bên này, Khương Lạc Ly kéo Quân Tiêu Dao đến thiên điện, phát hiện Khương Thánh Y cũng có mặt. Khương Nhu lại đanh mặt đứng đó.
Trong lòng Quân Tiêu Dao lộp bộp một cái, nghĩ rằng Khương Nhu trách hắn bắt cóc tiểu di. Kết quả Khương Nhu lại nghiêm trang nói: “Tiêu Dao, vi nương hỏi con, khi nào con giải quyết nhân sinh đại sự của mình?”
“Con cũng đi ra ngoài lang bạt giống như Vô Hối, nương không phản đối.”
“Nhưng con phải để lại hậu nhân cho Quân gia ta, để nương ôm cháu trai cháu gái!”
Lời Khương Nhu nói khiến Quân Tiêu Dao hơi xấu hổ, ở phương diện giục kết hôn thì cha mẹ trong thiên hạ đều giống nhau.
Nhưng, hắn nhìn nhìn Khương Lạc Ly, lại nhìn nhìn Khương Thánh Y lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng. Lần này, hắn sẽ không trốn tránh giống như trước kia nữa.
“Nương, hài nhi đã quyết định, tiếp theo sẽ tìm thời gian đính hôn trước.”
Khương Nhu vừa nghe thì đầu tiên là sửng sốt, sau đó kinh ngạc mà nhìn Quân Tiêu Dao. Đây còn là Quân Tiêu Dao cực kỳ đạm mạc trong chuyện tình cảm sao?
“Tiêu Dao, rốt cuộc con cũng thông suốt!” Khương Nhu cực kỳ bất ngờ, nhưng cũng rất mừng rỡ.
“Hài nhi đã suy nghĩ cẩn thận, Thánh Y tỷ cùng Lạc Ly chính là người hài nhi muốn làm bạn.” Quân Tiêu Dao nghiêm túc nói.
Khương Nhu nghe xong thì vô cùng vui sướng, vành mắt cũng đỏ. Khương Lạc Ly là con dâu bà khâm điểm, Khương Thánh Y cũng là một nữ tử rất tốt.
“Thật tốt quá, Lạc Ly vốn là con dâu mà vi nương vừa ý.”
“Thánh Y cũng vậy, kỳ thật vi nương đã sớm muốn tác hợp các con, sinh cho ta một tôn nhi Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.” Khương Nhu vui vẻ nói.
“Tỷ, tỷ nói cái gì vậy?” Khương Thánh Y ngượng ngùng dị thường, tiên nhan tuyết trắng trong suốt cũng đỏ ửng, như ánh nắng chiều sáng lạn.
“Còn gọi tỷ gì chứ, yên tâm, không bao lâu nữa thì phải sửa miệng.” Khương Nhu thiện ý trêu chọc.
“Ha ha, Tiêu Dao, đây chính là đại hỉ sự!”
Không biết khi nào, một ít tộc lão Quân Chiến Thiên cũng hiện thân, vui tươi hớn hở mà nhìn Khương Lạc Ly và Khương Thánh Y, cực kỳ vừa lòng.
Khương Thánh Y rất xấu hổ, trực tiếp dúi đầu vào trong lòng Quân Tiêu Dao.
Khương Lạc Ly lại vô tâm vô phổi, lộ ra nụ cười hạnh phúc, trên má xuất hiện hai lúm đồng tiền ngọt ngào.
Giờ khắc này, Quân Tiêu Dao cảm khái.
Bên cạnh mình có hồng nhan, thân nhân, bằng hữu, gia tộc. Cái gọi là hạnh phúc chính là như thế. Càng bình thường mới càng trân quý.
“Đây là những thứ muốn bảo hộ, bất cứ náo động và đại kiếp nạn nào cũng không thể uy hiếp đến bọn họ.”
Quân Tiêu Dao thề trong lòng. Vì đạt được mục đích này, hắn muốn tiếp tục tu luyện, thẳng đến thật sự trở thành chí cường giả bao trùm trên tất cả cổ kim, lau đi tất cả náo động.
Quân Thiên Đế!
…
Toàn bộ đại yến giằng co chừng bảy ngày bảy đêm, trong khoảng thời gian này, Quân Tiêu Dao cũng gặp được rất nhiều cố nhân.
Hắn cũng uống một ít rượu, không cố tình dùng pháp lực để bức men say ra. Cảm giác hơi say này thực không tồi.
Từ đế lộ, cổ lộ chung cực, đến Nguyên Thủy Đế Thành, đến biên quan, lại đến dị vực… Trong chuyến đi này, thần kinh của Quân Tiêu Dao vẫn luôn căng thẳng, thận trọng từng bước, trải qua vô số chuyện.
Hiện tại hắn trải qua thời gian nhàn rỗi hiếm hoi, về tới gia tộc, bên người còn có hồng nhan, thân nhân, bằng hữu.
Quân Tiêu Dao cũng thực thả lỏng, lúc nên hưởng thụ thì hắn chưa bao giờ bạc đãi chính mình.
Khi đại yến sắp kết thúc, Nhan Như Mộng lại một mình tìm tới Quân Tiêu Dao.
Trong một thiên điện, Quân Tiêu Dao nhìn nữ tử dung nhan hoàn mỹ, dáng người tuyệt đẹp, có đôi chân dài tuyết trắng trước mặt.
“Tìm ta có chuyện gì?” Tuy rằng ban đầu khi mới quen biết, Nhan Như Mộng và hắn từng có xung đột.
Khi đó ở Thập Địa Hạ Giới, Nhan Như Mộng thân là Yêu Thần Cung Thánh Nữ, muốn tiếp dẫn Thiên Yêu Thái Tử thượng giới, kết quả cuối cùng Thiên Yêu Thái Tử lại bị Quân Tiêu Dao giết.
Không chỉ như thế, Quân Tiêu Dao còn nhéo chân nàng, dò hỏi bản thể của nàng là cái gì.
Nhưng sau xung đột ban đầu, sau đó quan hệ giữa Nhan Như Mộng và Quân Tiêu Dao cũng dịu xuống, thậm chí còn có chút mập mờ.
Ở cổ lộ chung cực, Nhan Như Mộng cũng từng làm bạn với Quân Tiêu Dao đi qua một đoạn cổ lộ.
Nàng còn hứa với Quân Tiêu Dao sẽ gia nhập Quân Đế Đình, cho nên quan hệ của hai người cũng hòa hợp.
“Nghe nói ngươi muốn đính hôn?” Nhan Như Mộng vươn tay ngọc gom mái tóc bóng loáng mềm mại lại.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao còn chưa công khai tin tức đính hôn, nhưng Nhan Như Mộng muốn hỏi thăm thì vẫn có thể làm được.
“Không sai.” Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Sở dĩ hiện tại hắn không công bố là bởi vì còn chưa xác định thời gian mà thôi. Sau này hắn còn muốn đến Tiên Viện, còn phải đi Hư Thiên Giới, cho nên tạm thời không có thời gian.
Nhan Như Mộng hơi mỉm cười, dung nhan tuyết trắng tuyệt đẹp không có một tỳ vết.
“Còn nhớ khi đó ở cổ lộ chung cực, vì xua đuổi một số ruồi bọ, ta còn tuyên bố với người ngoài ngươi là phu quân của mình.”
“Ngươi còn nói là ta chiếm lợi.”
Nghĩ đến những chuyện ngày trước, Nhan Như Mộng cười, ánh mắt lại trở nên thăm thẳm.
Quân Tiêu Dao chỉ trầm mặc, hắn còn có thể nói cái gì?
Nhìn Quân Tiêu Dao trầm mặc, Nhan Như Mộng bỗng cảm thấy trái tim như là bị đâm một cái.
Sau đó, trong mắt nàng,lặng yên hiện lên một tia sáng yêu dị.
Bỗng nhiên, nàng tới gần Quân Tiêu Dao, tay ngọc dán lên ngực hắn, môi đỏ khẽ mở, thở ra khí tức ngọt ngào mà nói.
“Tiêu Dao, chắc chàng sẽ không chỉ cưới hai nữ tử đúng không?”
“Dù sao chàng cũng là nam tử cổ kim vô song, ngày sau sẽ là chí cường giả quân lâm thiên hạ.”
“Đừng nói Tề nhân chi phúc, cho dù ngồi hưởng hậu cung ba ngàn giai lệ cũng là chuyện hết sức bình thường.”
Đối mặt với sự thân mật đột ngột của Nhan Như Mộng, Quân Tiêu Dao lui ra phía sau một bước.
“Ngươi uống say.”
“Không, người ta tỉnh táo lắm, chàng còn chưa trả lời câu hỏi của ta.” Nhan Như Mộng hờn dỗi, có phong tình quyến rũ động lòng người của một thiếu nữ.
“Ta sắp đính hôn, ngươi bảo ta trả lời vấn đề này là muốn ta làm tra nam sao?” Quân Tiêu Dao cảm thấy thật câm nín.
Dù thế nào hắn cũng không đến mức chân trước vừa đưa ra yêu cầu đính hôn, sau lưng đã làm xằng bậy. Như vậy chẳng phải quá vô trách nhiệm với Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly?
“Vậy cũng không sao, ta làm thiếp của chàng cũng được ~” Nhan Như Mộng cười quyến rũ xinh đẹp, kiều mị động lòng người.
Quân Tiêu Dao lại hơi nhíu mày, đã nhận ra một tia không thích hợp.
Hắn biết Nhan Như Mộng có ý với mình, nhưng nàng tuyệt đối không phải nữ nhân không có chừng mực như thế.
“Không đúng, ngươi không phải Nhan Như Mộng!”