Chương 1506: Ngươi đang dạy ta làm việc?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một ít đệ tử Tiên Viện vây xem cũng âm thầm lắc đầu, Yến Vân Thập Bát Kỵ thật sự có chút quá đáng.
Tuy rằng chủ nhân của bọn họ là Thiếu Hoàng cổ đại thần bí kia, nhưng Linh Diên thân là Thiếu Hoàng đương đại, địa vị của nàng ta cũng không thấp.
“Không sai, các ngươi có tư cách gì chất vấn Linh Diên Thiếu Hoàng!” Lúc này, trong đám người có một giọng nói thanh thúy như chim sơn ca vang lên.
Một thiếu nữ xinh đẹp mặc váy lụa bách hoa hiện thân, gương mặt nàng ta trắng nõn, đôi mắt sáng ngờ, ánh nhìn rực rỡ, mái tóc đen mềm mại, sáng đến độ có thể soi bóng người.
Rõ ràng là một trong những truyền nhân của chín đại tiên thống, Tinh Vệ tiên thống, Vệ Thiên Thiên.
Truyền nhân tiên thống đi cùng nàng trước kia có Thương Hiệt Tiên Thống Thương Ly, Thần Nông Tiên Thống Diêu Thanh, Hình Thiên Tiên Thống Hình Lục. Nhưng khi rèn luyện ở biên hoang đã bị Quân Tiêu Dao diệt trừ
Nhưng khi đó, Vệ Thiên Thiên cũng không tham dự vây công, cho nên bình yên vô sự.
Hơn nữa Tinh Vệ tiên thống cũng nghe theo lệnh Oa Hoàng Tiên Thống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Cho nên Vệ Thiên Thiên chính là người của phe Đế Nữ Linh Diên .
“Mặc kệ chúng ta có tư cách hay không, chẳng lẽ chúng ta nói sai sao?” Lão Thập Lục lạnh lùng nói.
Một truyền nhân tiên thống còn chưa đủ để làm gã sinh ra dao động gì.
Trong cảm nhận của gã, chỉ có chủ nhân, Thiếu Hoàng cổ đại, mới là tồn tại tôn quý nhất, bất phàm nhất trong toàn bộ Tiên Đình.
Các tiên thống khác, dù là truyền nhân hay nhân vật cấp Chủng Tử, thậm chí là Linh Diên Thiếu Hoàng này, đều kém xa chủ nhân của bọn họ.
“Nếu bổn cung nói không thì sao, vậy các ngươi muốn thế nào, ra tay với bổn cung sao?” Linh Diên lạnh lùng nói.
Tính cách của nàng chính là như vậy, ai dám cường thế thì nàng càng cường thế hơn kẻ đó.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao là ngoại lệ.
“Tất nhiên sẽ không, dù sao Đế Nữ đại nhân chính là Thiếu Hoàng đương đại, chẳng qua chúng ta chỉ nhắc nhở phải chú ý thân phận một chút mà thôi.” Lão Thập Lục nói.
Giờ phút này, sắc mặt Linh Diên đã thực lạnh.
Lão Thập Lục lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao, nói: “Thần Tử Quân gia, ngươi dựa vào ngoại lực chém giết Ách Họa chung cực, cũng coi như góp một phần sức cho Tiên Vực chúng ta.”
“Nhưng ngươi vẫn nên duy trì khoảng cách với Linh Diên Thiếu Hoàng thì tốt hơn, dù sao ai biết tương lai Linh Diên Thiếu Hoàng có bị chủ nhân nhà ta thu phục hay không.”
Lời vừa nói ra, khắp thiên địa đều yên tĩnh, trên mặt mọi người đều hiện ra một tia kinh ngạc.
Yến Vân Thập Bát Kỵ lại lớn gan như thế, dám nói ra lời như vậy, một lần trực tiếp đắc tội hai người Quân Tiêu Dao và Linh Diên.
Sắc mặt Cổ Đế Tử cũng hơi đổi, hay là Thiếu Hoàng cổ đại kia thật sự muốn thu phục Linh Diên.
Nhưng hắn nghĩ lại, cho dù Linh Diên bị Thiếu Hoàng cổ đại thu phục, cũng đỡ hơn là bị Quân Tiêu Dao chiếm được.
“Ngươi...” Linh Diên tức giận đến sắc mặt trắng bệch, đồng tử cũng đang run rẩy.
Nếu không phải sau lưng Yến Vân Thập Bát Kỵ có Thiếu Hoàng cổ đại chống lưng, nàng tuyệt đối sẽ một tát chụp chết bọn họ.
Trong lúc thân thể Linh Diên run lên vì tức giận, một bàn tay ấm áp lại đặt lên vai ngọc của nàng.
Linh Diên quay đầu, thấy được Quân Tiêu Dao trên mặt mang theo ý cười. Nụ cười này như đã từng quen biết, có hơi nguy hiểm.
Là tiết tấu khi muốn người chết!
Trái tim Linh Diên đột nhiên yên ổn lại, có cảm giác thật ấm áp.
Trên mặt Quân Tiêu Dao mang theo ý cười nhàn nhạt, nhìn về phía đám người lão Thập Lục.
“Ngươi đang dạy ta làm việc?”
Nhận thấy một tia khí tức nguy hiểm, lão Thập Lục nhíu mày. Nhưng Cửu Thiên Tiên Viện nghiêm cấm nội đấu, hơn nữa bọn họ còn là tuỳ tùng của Thiếu Hoàng cổ đại, cho nên họ cho rằng Quân Tiêu Dao không dám làm xằng bậy.
“Cũng không phải muốn dạy ngươi làm việc, chỉ muốn ngươi duy trì khoảng cách với Linh Diên Thiếu Hoàng...”
Tiếng nói của Lão Thập Lục vừa dứt thì lập tức hoảng sợ nhìn thấy một bàn tay che trời lượn lờ khí hỗn độn trực tiếp trấn áp về hướng bọn họ!
“Quân Tiêu Dao, ngươi dám!?”
…
Ai cũng không thể ngờ là Quân Tiêu Dao lại trực tiếp ra tay.
Đơn giản, dứt khoát, lưu loát, trực tiếp.
Không chút dây dưa chần chừ nào.
Muốn trấn áp liền trấn áp!
Muốn giết liền giết!
Không chút để bụng, cũng không kiêng kỵ nơi này là Cửu Thiên Tiên Viện nghiêm cấm giết chóc.
Quân Tiêu Dao tùy ý tung một chưởng đàn áp xuống, như một mảnh vòm trời hỗn độn lật úp lại.
“Quân Tiêu Dao, đừng coi thường chúng ta!” Ba người Lão Thập Lục quát lên chói tai.
Bọn họ thân là tuỳ tùng của Thiếu Hoàng Tiên Đình cổ đại, thực lực bản thân họ cũng rất bất phàm, là người tài kiệt xuất nhất thời đại đó.
Mà tư thế Quân Tiêu Dao trấn áp bọn họ giống như nghiền chết một con kiến. Sự miệt thị này làm bọn họ cảm nhận được một cảm giác khuất nhục.
Quân Tiêu Dao không nói lời vô nghĩa nào, cũng lười nói nhiều với đám người này.
Pháp tắc chi chưởng lượn lờ sương mù hỗn độn giáng thẳng xuống giống như trời sụp.
Lão Thập Lục và một nam một nữ còn lại là lão Thập Thất, lão Thập Bát giận dữ hét lên, thậm chí hung cầm mãnh thú dưới người bọn họ cũng phát ra tiếng gào rống, bùng nổ thực lực.
Chỉ là tọa kỵ mà còn cường hãn hơn xa một ít thiên kiêu.
Phanh!
Sau đó một chưởng qua đi, ba người cùng hộc máu bị đánh bay, trong mắt hiện lên kinh hãi.
Mà trong mắt Quân Tiêu Dao cũng hiện lên một tia kinh ngạc.
“Có thể tiếp được một chưởng ta tùy ý tung ra, không tồi, là ta xem thường các ngươi.”
Quân Tiêu Dao thật sự có chút bất ngờ, cũng không phải giả vờ, bởi vì hắn đã quen dùng một chưởng chụp chết đối thủ.
Yến Vân Thập Bát Kỵ thân là tuỳ tùng của Thiếu Hoàng cổ đại lại có thể đón được một chưởng của hắn, thật sự làm hắn bất ngờ.
Tuy rằng chưởng này là một chưởng bình thường mà không có gì nổi bật nhất, nhưng cũng đủ để chứng minh Yến Vân Thập Bát Kỵ thật sự không phải hữu danh vô thực.
Vậy có lẽ chủ nhân Thiếu Hoàng cổ đại của bọn họ thật sự có chút bản lĩnh.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Ba người Lão Thập Lục đều đang hộc máu.
Một chưởng tùy ý đã làm bọn họ chật vật như thế, vậy còn nói là xem thường bọn họ, giống như có thể đón được một chưởng này là một loại vinh hạnh.
Điều này không khác gì gấp bội sỉ nhục đối với bọn họ.
“Một khi đã như vậy...” Quân Tiêu Dao giơ tay lên, nắm tay năm ngón lại.
Ngay lập tức, một luồng sức mạnh vô cùng khủng bố đang dâng trào. Một môn quyền pháp thật lâu đã không thi triển ra lập tức bị Quân Tiêu Dao tung ra.
Một quyền đánh ra, sức mạnh luân hồi mênh mông, đánh rách nát cả chư thiên!
Sáu lốc xoáy luân hồi giống như sáu thế giới cùng phong chấn động lao ra theo nắm đấm của Quân Tiêu Dao!