Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1509 - Chương 1509 - Năm Đại Thần Quyết Dung Hợp

Chương 1509 - Năm đại thần quyết dung hợp
Chương 1509 - Năm đại thần quyết dung hợp

Chương 1509: Năm đại thần quyết dung hợp

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hiện giờ địa vị lãnh đạo Tiên Đình thuộc về Phục Hy tiên thống và Oa Hoàng Tiên Thống. Các tiên thống còn lại tuy cũng rất mạnh, nhưng muốn cạnh tranh vị trí cầm quyền tiên thống vẫn có chút phiền phức.

Tinh Vệ tiên thống vẫn luôn nghe theo Oa Hoàng Tiên Thống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Mà Thương Hiệt Tiên Thống thì thiên hướng nhất mạch Phục Hy tiên thống hơn

Còn các tiên thống khác thì có phe duy trì trung lập, có phe có dã tâm, có phe ý đồ không rõ.

Mà điều khiến Linh Diên lo lắng nhất chỉ có một, đó là Thiếu Hoàng cổ đại kia chính là người của Phục Hy tiên thống.

“Vị này chính là Thần Tử Quân gia sao, không phải chúng ta lần đầu gặp mặt đúng không.” Vệ Thiên Thiên lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao, mắt to chớp chớp, có ngôi sao nhỏ đang lập loè.

“Không sai, trước kia ở buổi tiệc liên hôn giữa Cổ Đế Tử và Thiên Nữ Diên, ta đã từng thấy ngươi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

“Chậc chậc, khi đó Cổ Đế Tử cũng thật thảm, đương nhiên, hiện tại cũng thực thảm.” Vệ Thiên Thiên thè lưỡi ra, có chút vui sướng khi người gặp họa.

“Trước kia khi ta rèn luyện ở biên hoang, từng giết đám người Thương Ly, ngươi không ngại sao?” Quân Tiêu Dao đột nhiên hỏi.

Vệ Thiên Thiên lại lộ ra vẻ mặt không sao cả.

“Cái đó không liên quan đến ta, hơn nữa Thương Ly là người của Thương Hiệt Tiên Thống, bọn họ đứng về phe nhất mạch Phục Hy tiên thống.” Vệ Thiên Thiên nói.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao lập tức âm thầm lập loè, xem ra phân tranh nội bộ của Tiên Đình cũng rất kịch liệt.

Đây là sự khác nhau giữa thế lực và gia tộc. Tuy rằng một ít gia tộc cũng có nội đấu, nhưng dù sao còn có quan hệ huyết mạch ở đó.

Mà bên trong thế lực khổng lồ giống như vô thượng Tiên Đình lại rắc rối phức tạp. Mặt ngoài được xem là thế lực cấp bá chủ tuyệt đối, nhưng nội bộ sớm đã xuất hiện các loại đấu tranh và tai hoạ ngầm.

So sánh với Tiên Đình, Quân gia quả thực hài hòa hữu ái, đoàn kết tới cực điểm. Đây là ưu thế có sẵn của Quân gia.

Nghĩ vậy chút, đáy mắt Quân Tiêu Dao cũng hiện ra một tia sáng lập loè.

“Có phải nên hoàn toàn chia cắt Tiên Đình hay không?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng, hình như lại có ý tưởng và kế hoạch nào đó.

Kỳ thật điểm mạnh nhất của Quân Tiêu Dao không phải yêu nghiệt thiên phú, cũng không phải thực lực cường đại, mà là cách bố cục và trí tuệ có thể thắng cả trời cao của hắn.

Có Quân Tiêu Dao ở đây, Thiếu Hoàng cổ đại kia muốn đứng ra nhất thống Tiên Đình không khác gì nằm mơ giữa ban ngày.

Một hồi phong ba xem như hạ màn, mọi người chung quanh cũng dần dần tan đi.

Sự cường thế của Quân Tiêu Dao đã lại thâm nhập nhân tâm lần nữa, cả tuỳ tùng của Thiếu Hoàng cổ đại mà hắn cũng có thể tiện tay tiêu diệt, đôi mắt không chớp lấy một cái.

Thậm chí cả trưởng lão chấp pháp cũng mở một mắt nhắm một mắt.

Tất cả mọi người đều đã rõ, Tiên Viện giống như hậu hoa viên của Quân Tiêu Dao, có thể không kiêng kỵ chút nào cả.

“Được rồi, có được Tiên Kiếp Kiếm Quyết, ta cũng nên trở về động phủ tu luyện.”

Quân Tiêu Dao nhìn về phía Linh Diên, nhận thấy nàng có chút thất thần.

“Làm sao vậy?” Quân Tiêu Dao hỏi.

“Có lẽ Thiếu Hoàng cổ đại kia là người của Phục Hy tiên thống.” Linh Diên cảm thấy có chút đau đầu.

Nếu là tiên thống khác thì còn đỡ, nhưng cố tình lại là Phục Hy tiên thống.

Mà trong toàn bộ Tiên Đình, có thể nói Phục Hy tiên thống là phái cấp tiến nhất, cũng có địch ý với Quân gia sâu nhất.

Dù sao lúc trước khi Quân Tiêu Dao ngã xuống ở thế giới Thần Khư, Quân gia cũng từng tới cửa vả mặt.

Địch ý của Phục Hy tiên thống đối với Quân gia tuyệt đối sâu sắc hơn Oa Hoàng Tiên Thống rất nhiều.

“Thì ra là vì chuyện này, xem ra bởi vì ta nên ngươi và Thiếu Hoàng cổ đại kia đã sinh ra mâu thuẫn.”

“Một khi đã như vậy, về sau ta không tới tìm ngươi là được, cũng sẽ không gây thêm phiền phức cho ngươi.” Quân Tiêu Dao không để bụng mà nói.

“Không... Không phải như thế.” Linh Diên vội vàng phản bác, tay ngọc theo bản năng bắt lấy góc áo của Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua, gương mặt Linh Diên ửng hồng, thu tay lại giống như bị điện giật.

Đường đường là Tiên Đình nữ Thiếu Hoàng mà lại túm lấy góc áo người khác giống như một tiểu cô nương, còn ra thể thống gì nữa.

“Không phải, ngươi hiểu lầm.” Phần ngực Linh Diên no đủ của phập phồng.

“Yên tâm, ngày sau có phiền phức thì có thể tìm ta, đã thật lâu ta không đụng tới đối thủ làm mình hứng thú.” Quân Tiêu Dao có vẻ thực thản nhiên đối mặt với Thiếu Hoàng cổ đại kia.

Linh Diên cũng im lặng, nếu nàng thật sự tìm Quân Tiêu Dao hỗ trợ, vậy chỉ sợ sẽ bị các tiên thống khác nhằm vào.

“Đúng rồi, còn quên cho ngươi một thứ.”

Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ, lại lấy ra một vật từ pháp khí không gian. Nó được bệnh thành từ như tơ tằm tuyết trắng, trên đó lại tỏa ra một lớp quang huy mông lung bảy màu.

“Đây là...” Linh Diên lập tức sửng sốt.

“Đây là tất chân bện thành từ tơ của Thất Thải Thiên Tằm, đừng nhìn bộ dạng nó như vậy, thật ra nó là một chí tôn khí cao cấp nhất.” Quân Tiêu Dao nói.

Trước kia ở Dao Trì, hắn cũng từng gặp được Thần Tàm công chúa.

Thần Tàm công chúa có nuôi một con Thất Thải Thiên Tằm. Cho nên Quân Tiêu Dao lấy một ít tơ của Thất Thải Thiên Tằm từ chỗ nàng ta, sau đó bảo luyện khí sư trong tộc tế luyện ra đôi tất chân này.

Sở dĩ làm như vậy tất nhiên là vì thử Linh Diên, dù sao trước kia Thiên Nữ Diên rất thích mặc đồ tơ lụa trắng.

Mặt Linh Diên lặng lẽ ửng đỏ, nhận thứ này cứ cảm thấy có chút không thích hợp.

Nhưng nàng vẫn nhận, tất chân tuyết trắng vô cùng mềm mại, chiết ra vầng sáng bảy màu dưới ánh sáng chiếu rọi, thực sự cực kỳ xinh đẹp.

“Không thử sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Linh Diên hơi cắn môi đỏ, cuối cùng vẫn đeo vào ngay trước mặt Quân Tiêu Dao.

Tất chân tỏa ra vầng sáng bảy màu phản chiếu da thịt trơn bóng như ngưng chi.

Hơn nữa dáng người Linh Diên vốn là dạng cao gầy, đôi tất chân bao vây lấy đôi chân thon dài thẳng tắp đến lạ thường.

Một chữ.

Tuyệt!

Sau khi đeo vào, Linh Diên mặc váy dài lưu li màu tuyết, chỗ làn váy xòe ra có để lộ đôi chân dài đường cong hoàn mỹ mang tất chân, còn hơi chiết xạ vầng sáng bảy màu.

Thật là tuyệt không thể tả, có cảm giác dụ hoặc cực hạn, làm người ta nhịn không được muốn vuốt ve.

Quân Tiêu Dao cảm thấy nếu hắn thật sự làm như vậy, hẳn Linh Diên sẽ không từ chối.

Nhưng hiển nhiên hắn sẽ không không có tiết tháo như vậy, dùng ánh mắt thưởng thức thân sĩ là đủ rồi.

Quân Tiêu Dao cũng không phủ nhận mình là lão háo sắc.

Không, cũng không lão.

“Ngươi còn xem?” Tầm mắt Linh Diên liếc qua một bên, vừa có vẻ cao lãnh, lại có cảm giác ngạo kiều đáng yêu khó hiểu.

“Thực thích hợp với ngươi, gặp lại.” Quân Tiêu Dao xoay người muốn rời đi.

“Ngươi làm như vậy là vì nàng...” Linh Diên bỗng mở miệng nói.

Người mà nàng ta ám chỉ tất nhiên là Thiên Nữ Diên.

Bước chân Quân Tiêu Dao khựng lại, không quay đầu mà nói: “Có khác nhau sao?”

Nói xong, Quân Tiêu Dao rời đi.

Linh Diên hơi nắm chặt tay ngọc.

Có khác nhau sao?

Đương nhiên là có!

Thiên Nữ Diên là Thiên Nữ Diên, Linh Diên là Linh Diên.

Trước kia chỉ có Thiên Nữ Diên yêu Quân Tiêu Dao sâu sắc. Nhưng hiện tại cả nàng cũng...

Linh Diên thở dài một tiếng rồi quay đầu trở về động phủ. Kế tiếp điều làm nàng ta đau đầu là chuyện của Thiếu Hoàng cổ đại kia.

...

Bình Luận (0)
Comment