Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1512 - Chương 1512 - Tiên Đình Hạo Thiên Chân Long, Đế Hạo Thiên

Chương 1512 - Tiên Đình Hạo Thiên Chân Long, Đế Hạo Thiên
Chương 1512 - Tiên Đình Hạo Thiên Chân Long, Đế Hạo Thiên

Chương 1512: Tiên Đình Hạo Thiên Chân Long, Đế Hạo Thiên

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hào quang kim sắc cuồn cuộn dâng trào, như hải dương gợn sóng phập phồng. Đó là sức mạnh pháp tắc khổng lồ đang cuộn trào.

Khó có thể tưởng tượng ai có thể cô đọng ra nhiều pháp như vậy.

Mà tiên nguyên kim sắc vỡ ra, trong thần hoa kim sắc mãnh liệt kia có một bóng dáng thon dài thản nhiên đi tới, như con trai thần linh buông xuống nhân gian.

Hắn mặc một bộ áo bào trắng rộng thùng thình, da thịt trắng trong như ngọc thạch, còn tinh tế vô cấu hơn rất nhiều nữ tử, có thể nói dung nhan tuấn mỹ không tì vết.

Trừ Quân Tiêu Dao ra, gần như không ai có thể ngăn chặn giá trị nhan sắc của hắn. Cho dù là mỹ nam tử tuyệt thế Vũ Hóa Vương kia, đứng chung với nam tử này thì cũng hơi ảm đạm.

Hắn có mái tóc dài kim sắc còn sáng lạn hơn thái dương, rũ thẳng đến gót chân, phiêu dật như tiên. Tương phản với đó là đôi mắt thuần bạc, sâu không lường được như ánh trăng.

Tóc dài kim sắc, hai mắt màu bạc, thần nhân trời sinh!

Nhưng điều khiến người ta chú ý nhất không phải là dung mạo của hắn, mà là khí chất cao cao tại thượng sinh ra đã có sẵn kia.

Hắn quá bất phàm, gần như là sủng nhi của trời cao, đồng thời trong mắt còn có một tia không chút để ý, như không quan tâm tất cả mọi thứ.

Đó là một loại kiêu ngạo làm chúa tể tất cả.

Nam tử này chính là Thiếu Hoàng cổ đại thần bí bị phong ấn của Tiên Đình, Đế Hạo Thiên có danh xưng Tiên Đình Hạo Thiên Chân Long. Hắn là Thiếu Hoàng chí cường của Tiên Đình.

Yến Vân Thập Bát Kỵ từng là một đám thiên kiêu nhân tài kiệt xuất kinh diễm nhất thời đại kia, nhưng lại bị Đế Hạo Thiên dùng một tay trấn áp, từ đây trở thành tuỳ tùng.

Nếu hắn không bị phong ấn thì nhất định sẽ trở thành Tiên Đình chi chủ của thời đại kia. Nhưng hắn lại lựa chọn tự phong ấn.

Bởi vì trong mắt Đế Hạo Thiên, chỉ có hoàng kim thịnh thế chân chính mới xứng để hắn quật khởi, cũng chỉ có trong thời đại này, hắn mới có thể chân chính đi đến chung điểm, trở thành tồn tại vô thượng chí cường, chạm đến cảnh giới Tiên.

Hắn thành công.

Hoặc có thể nói, thiếu chút nữa đã thành công.

“Khí tức thiên địa quen thuộc rồi lại có vẻ xa lạ, quả nhiên đã lặp lại một lần sao?”

Vẻ mặt Đế Hạo Thiên có chút bất ngờ, cảm giác khí tức thiên địa quen thuộc mà lại xa lạ.

Đế Hạo Thiên cảm thấy như bừng tỉnh khỏi cơn mộng.

Không sai, hắn lại trọng sinh về tới khởi điểm thịnh thế và loạn thế đan chéo này, từ tương lai trở về quá khứ!

“Có lẽ là ông trời cũng cảm nhận ra bổn Thiếu Hoàng không cam lòng, rõ ràng chỉ còn một bước là cởi bỏ được bí mật thành tiên mà thôi.”

Đế Hạo Thiên nói đến đây thì trong tay lấy ra một cổ khí.

Nhìn dáng vẻ thì như một khối thạch bàn, trên đó có điêu khắc rất nhiều hoa văn phức tạp cổ xưa huyền ảo, như tinh quỹ chư thiên, lại như đại đạo chí lý bày ra trong thiên địa.

Nhưng khối thạch bàn này lại tàn khuyết, nhìn qua chỉ có một phần tư.

“Là mảnh tiên chi thạch bàn này làm ta trọng sinh tới khởi điểm đại thế hoàng kim này sao?”

Đế Hạo Thiên đánh giá thạch bàn trong tay mình.

Trọng sinh về quá khứ, điều này quả thực có chút không thể tưởng tượng.

Tuy rằng một ít chí cường giả có thể hiện hóa thời gian và con sông dài năm tháng, thậm chí có thể mang hình chiếu của mình đến quá khứ và tương lai.

Nhưng chung quy vẫn có hạn chế nhân quả, đó là thiết luật không thể sửa đổi. Cho dù thần thoại chi đế có tư cách bước qua con sông dài thời gian, có thể nắm chắc quá khứ và tương lai, cũng sẽ không tuỳ tiện đảo loạn luật thời gian.

Điều này sẽ gây nên hậu quả và phản phệ không thể tưởng tượng.

Cả thần thoại đế cũng chưa chắc có thể chịu được cái giá phải trả, chỉ quấy nhiễu con song dài thời gian cũng đã sinh ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, càng đừng nói là trực tiếp từ tương lai trở về quá khứ.

Điều này quả thực là hoàn toàn đảo loạn nhân quả.

Nhưng Đế Hạo Thiên lại cố tình trọng sinh tới khởi điểm hoàng kim thịnh thế này.

“Kiếp trước, ta chưa đạt tới đỉnh cao, phải nuốt hận ở nửa đường, rõ ràng chỉ cần đẩy ra cánh cửa kia là có thể cởi bỏ bí mật thành tiên.”

Đế Hạo Thiên hít sâu một hơi, nghĩ đến đủ loại mọi chuyện trong quá khứ thì cảm xúc như thủy triều phập phồng.

Nhưng hắn là tồn tại như thế nào, có thể nói tâm tính, đạo tâm đã viên mãn không tỳ vết, có thể dễ dàng khống chế cảm xúc của mình.

“Nhưng không sao, mảnh tiên chi thạch bàn này làm ta về tới khởi điểm đại thế, đây là ý trời.”

“Ta vốn là nhất đại Thiếu Hoàng của Tiên Đình, có thêm ký ức một đời trong tương lai, đời này lặp lại một lần, ta sẽ chiếm trước tiên cơ, trở thành vai chính duy nhất.”

Nếu lời này nói ra từ miệng những người khác thì không khỏi có vẻ càn rỡ, nhưng Đế Hạo Thiên nói ra lại cảm thấy đúng theo lý thường, giống như sự thật chính là như thế.

Nhưng cũng phải, Đế Hạo Thiên mang ba loại thể chất thiên phú, còn có được vô số tài nguyên của Tiên Đình. Hơn nữa hắn từng trải qua một đời, gần như có được năng lực biết trước.

Muốn trở thành vai chính duy nhất của đại thế này cũng không phải việc khó.

Đúng lúc này, bên ngoài cung điện kim sắc có vài bóng dáng lắc mình tiến vào.

Khi nhìn thấy Đế Hạo Thiên, bọn họ cùng quỳ một gối trên mặt đất.

“Thuộc hạ tham kiến Hạo Thiên Thiếu Hoàng!”

Những bóng dáng đó chính là những người trong Yến Vân Thập Bát Kỵ đã phá phong trước.

“Hừm, có chuyện gì?” Vẻ mặt Đế Hạo Thiên thật lạnh nhạt, không chút gợn sóng.

Hắn đã có tự tin tuyệt đối, có thể làm chúa tể đại thế này.

“Khởi bẩm Hạo Thiên Thiếu Hoàng, là như thế này...”

Tiếp theo, một người trong Yến Vân Thập Bát Kỵ đã báo lại một ít tin tức cho Đế Hạo Thiên, bao gồm tin đám người lão Thập Lục bị Quân Tiêu Dao trấn sát.

Nghe thấy đám người lão Thập Lục bị giết, vẻ mặt Đế Hạo Thiên vô cùng bình đạm, đáy lòng không có chút gợn sóng nào.

Tuy Yến Vân Thập Bát Kỵ là tuỳ tùng của hắn, nhưng kỳ thật cũng chỉ là công cụ trong tay hắn mà thôi.

“Quân Tiêu Dao?” Đế Hạo Thiên hơi nhíu mày.

Bình Luận (0)
Comment