Chương 1514: Đế Hạo Thiên thận trọng từng bước, lại được cắt rau hẹ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tin tức Thiếu Hoàng Tiên Đình cổ đại, Đế Hạo Thiên thức tỉnh từ tiên nguyên bị hắn ta cố tình che giấu nên cũng không trực tiếp truyền ra.
Dù sao Đế Hạo Thiên cũng muốn thận trọng từng bước, hắn còn không muốn khiến người ta chú ý quá sớm.
Phía Tiên Viện, rất nhiều thiên kiêu đều đang chuẩn bị vì Hư Thiên Giới.
Thời gian ba tháng nhanh chóng qua đi.
Trong động phủ của Quân Tiêu Dao, hắn mặc một bộ bạch y trắng hơn cả tuyết, ngồi xếp bằng trên hư không.
Chung quanh hắn có rất nhiều sức mạnh pháp tắc vờn quanh, quỹ đạo như chư thiên sao trời vận hành.
Hiện tại tuy rằng cảnh giới của Quân Tiêu Dao chưa thay đổi, nhưng khí tức lại thâm thúy hơn trước kia quá nhiều.
Mượn dùng năng lượng tinh thuần có được khi luyện hóa Ách Họa trong Tam Thế Đồng Quan, trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà Quân Tiêu Dao đã cô đọng tiên khí tạo hóa, tiên khí nguyên từ thành pháp tắc tạo hóa và pháp tắc nguyên từ.
Nói cách khác, hiện tại Quân Tiêu Dao có tổng cộng mười ba pháp tắc, vậy đã cường đại hơn cực cảnh chí tôn có được chín đạo pháp tắc quá nhiều.
Hơn nữa đó còn chưa phải cực hạn của Quân Tiêu Dao.
“Hô...”
Quân Tiêu Dao mở mắt ra, thở nhẹ ra một hơi.
“Mười ba pháp tắc, cũng coi như tạm ổn đi, nhưng còn chưa đủ.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Nếu lời này truyền ra ngoài thì không biết sẽ khiến bao nhiêu thiên kiêu câm nín.
Sau đó, vận mệnh mách bảo, như có cảm giác nào đó, Quân Tiêu Dao hơi nhăn mày lại.
Hắn mơ hồ có cảm giác như có tồn tại nào đó âm thầm muốn tính kế hắn.
Sau khi Tam Thế Nguyên Thần của Quân Tiêu Dao mạnh lên thì cảm giác thần hồn của hắn cũng và cảm ứng tiềm thức cũng càng cao.
Nhưng người muốn đối phó Quân Tiêu Dao quá nhiều, người căm thù hắn cũng quá đông, cả Quân Tiêu Dao cũng đếm không hết.
“Chẳng lẽ là Thiếu Hoàng cổ đại kia phá phong?” Quân Tiêu Dao suy đoán.
Dù sao trong thời gian gần đây, người duy nhất hắn trêu chọc cũng chỉ có Thiếu Hoàng cổ đại kia.
“Bỗng nhiên muốn ăn bánh rán nhân hẹ.” Quân Tiêu Dao mang theo hàm ý mà lẩm bẩm.
Muốn ăn bánh rán nhân hẹ thì phải tìm nguyên liệu tươi mới, cho nên Quân Tiêu Dao muốn làm lại nghề cũ, biến thành nông phu đi cắt rau hẹ.
…
Sau khi hoàn tất tu luyện tạm thời, Quân Tiêu Dao cũng chắp tay đi ra động phủ.
Ngoài động, một vị nữ tử xinh đẹp tuyệt thế, tố y lộng sa, váy dài kéo đất, dịu dàng như nước, ngọc đoan trang đứng ở nơi đó.
Thấy Quân Tiêu Dao xuất hiện, trên ngọc nhan trắng muốt như tuyết lộ ra một chút ý mừng, nháy mắt đi tới trước người Quân Tiêu Dao:
“Ngươi xuất quan rồi.”
Nữ tử này, tự nhiên là Lạc Tương Linh.
“Ngươi vẫn luôn đợi ở bên ngoài sao?” Quân Tiêu Dao lên tiếng hỏi.
Lạc Tương Linh khẽ gật đầu nói: “Ừm, bởi vì sợ quấy rầy đến ngươi.”
Quân Tiêu Dao nghe xong, im lặng không nói.
Vị nữ tử này từ Dị Vực, một đường theo hắn đi vào Tiên Vực, từ từng phương diện xem xét, đều có thể nói hoàn mỹ.
Thực lực khiến người khiếp sợ, dung mạo tuyệt mỹ, ttrong tính cách lại có một tia đơn thuần và chấp nhất không thuộc về người.
Hơn nữa đã nhận định Quân Tiêu Dao thì sẽ không thay đổi.
Điều này khiến cho Quân Tiêu Dao của hiện tại có chút không biết nên đối mặt ra sao.
Cái gọi là không cưới hà cớ gì thả thính, chính là ý tứ này.
Bây giờ hắn vừa mới hứa hẹn đính hôn với song mỹ Khương gia, thật đúng là không nên lại xử lý chuyện của Lạc Tương Linh, chỉ có thể trước như vậy đi tiếp.
“Tương Linh ngươi tới đây là vì…”
“Hư Thiên Giới sắp mở ra rồi, đó là một lần cơ duyên mà Tiên Viện hứa tặng cho ngươi.” Lạc Tương Linh lên tiếng.
Nàng sợ Quân Tiêu Dao vì bế quan mà bỏ qua lần cơ duyên lớn này.
“Đã biết.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cũng rất tò mò, nơi đó chỉ có thể dùng nguyên thần đi vào, đến tột cùng có cơ duyên lớn gì.
Thậm chí ngay cả một ít cơ duyên ở trong đó, ngay cả Quân gia cũng rất khó lấy ra.
Nếu như không phải vì cái cơ duyên này, Quân Tiêu Dao cũng lười đến Tiên Viện.
“Tiêu Dao ca ca…”
Xa xa, giọng nói thanh thúy như chuông bạc vang lên.
Là Khương Lạc Ly, nàng cũng xuất quan, không muốn bỏ qua cơ duyên Hư Thiên Giới lần này.
Lúc nhìn đến Lạc Tương Linh, Khương Lạc Ly hơi thu liễm lại một chút, gật nhẹ đầu nói: “Gặp qua Lạc trưởng lão.”
Bản thân Lạc Tương Linh chính là cường giả chuẩn đế, bây giờ lại còn trở thành trưởng lão vinh dự của Cửu Thiên Tiên Viện.
Khương Lạc Ly đương nhiên không dám có gì bất kính với nàng.
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Khương Lạc Ly.
Cô nàng này bế quan một khoảng thời gian không gặp, có vẻ lại càng tươi ngon mọng nước, cái trán trắng nõn có ánh sáng trí tuệ lưu chuyển.
Cả người tựa như được một tầng hào quang che phủ, cực kỳ thánh khiết.
Quả thực chính là một tiểu tiên nữ xuất trần.
“Xem ra lần bế quan này, thu hoạch của ngươi cũng không nhỏ.”
Phát hiện khí tức mờ mịt bên trong cơ thể Khương Lạc Ly, Quân Tiêu Dao cười nhẹ nói.
Khương Lạc Ly hơi đắc ý, đôi mắt loan cong thành hình trăng lưỡi liềm:
“Đó là đương nhiên, Tiêu Dao ca ca tận lực giúp ta như vậy, ta cũng không thể làm bùn nhão nâng không dậy nổi.”
Nếu như không phải có trợ giúp của Thế Giới Thụ, Khương Lạc Ly muốn tu luyện Nguyên Linh Giới trong cơ thể còn không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào.
Nhìn điệu bộ hết sức thân thiết của Khương Lạc Ly với Quân Tiêu Dao, Lạc Tương Linh ở bên cạnh, ánh mắt có vẻ u ám.
Trước đó nàng chỉ biết rõ Quân Tiêu Dao của Dị Vực, không biết trước đây Quân Tiêu Dao đã từng trải qua những gì.
Về sau, nàng cũng hỏi thăm ở Tiên Viện một chút, mới biết được Quân Tiêu Dao ở Tiên Vực, nhân sinh muôn màu muôn vẻ như thế, lại còn có tuyệt thế hồng nhan kiệt xuất như vậy si tình với hắn.
So sánh qua lại, Lạc Tương Linh cảm giác bản thân mình cái gì cũng không có, chỉ là cho Quân Tiêu Dao một chút trợ giúp ít ỏi ở Dị Vực mà thôi.
Trong lúc nhất thời, Lạc Tương Linh trầm mặc.
Khương Lạc Ly cũng phản ứng lại, đôi mắt nhỏ lanh lợi âm thầm liếc mắt ngó Quân Tiêu Dao một chút.
Không còn cách nào, ai bảo nam nhân nhà nàng ưu tú như vậy chứ.
A di xinh đẹp của Dị Vực còn có thể gạt tới Tiên Vực.
Nhận thấy bầu không khí có loại xấu hổ vi diệu, Quân Tiêu Dao ho khan một tiếng.
Hắn tình nguyên đối diện với một trăm ách họa chung cực, cũng không muốn đối diện với tràng diện Tu La kiểu này.
Mà đúng lúc này, tiếng chuông đông đông bất chợt vọng tới.
“Chuông trời vang lên.” Khương Lạc Ly lên tiếng.
“Không sai biệt lắm nên xuất phát rồi, lần này Hư Thiên Giới chỉ là nguyên thần tiến vào, sẽ không có nguy hiểm gì lớn, ta đi trước.”
Lạc Tương Linh nói xong, lập tức quay người rời đi.
Quân Tiêu Dao âm thầm thở dài, ngược lại nói: “Đi thôi, xem thử tạo hóa chung cực mà đại trưởng lão Tiên Viện đã nói, đến cùng có vui sướng bất ngờ gì.”
Tiên Viện, trên quảng trường khổng lồ một nơi lơ lửng ở trong hư không.
Vô số tiếng xé gió vang lên, rất nhiều bóng dáng buông xuống nơi này.
Có điều so với đệ tử Tiên Viện, người tới cũng không tính nhiều.
Bởi vì lần cơ duyên này, không phải ai cũng có tư cách tiến về phía trước.
Chỉ có thiên kiêu ưu tú nhất mới có tư cách đi đến.
Cho nên, có thể đi trước đến Hư Thiên Giới, đều là mũi nhọn trong mũi nhọn, chủng tử trong chủng tử.
Vậy nên đừng thấy thiên kiêu đến đây rất nhiều, nhưng chân chính có thể đi trong đó, cùng lắm chỉ là một phần nhỏ trong số họ.
Phần lớn đều là đến ăn dưa xem trò vui.