Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1522 - Chương 1522 - Chân Lý Chi Tử Tính Kế

Chương 1522 - Chân Lý chi Tử tính kế
Chương 1522 - Chân Lý chi Tử tính kế

Chương 1522: Chân Lý chi Tử tính kế

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Người ra tay tất nhiên là Tô Hồng Y.

“Các ngươi sẽ không có được bất cứ cơ duyên nào ở Hư Thiên Giới!” Đôi mắt đỏ như máu của Tô Hồng Y vô cùng lãnh khốc.

Có thể nói, tuỳ tùng của Quân Tiêu Dao hoàn toàn đang xung đột với Yến Vân Thập Bát Kỵ. Đây là một trân đại chiến thuộc về tuỳ tùng.

Đồng thời, ở một ít nơi mặt khác, tuỳ tùng của Quân Tiêu Dao như đám người Vong Xuyên, Nghệ Vũ cũng đang đánh nhau với Yến Vân Thập Bát Kỵ khác.

Ở một địa giới, Bạch Lạc Tuyết và bóng dáng Xích Phát Quỷ hiện lên. Sau khi nọn họ tiến vào Hư Thiên Giới thì rất đã hội hợp.

Bạch Lạc Tuyết hơi nheo đôi mắt lại, mang theo suy tư.

“Xem ra tuỳ tùng của Thần Tử Quân gia muốn hoàn toàn xung đột với Yến Vân Thập Bát Kỵ chúng ta.” Xích Phát Quỷ toét miệng, lộ ra hàm răng sắc bén màu đỏ tươi.

“Vậy mới thú vị, đã rất lâu ta không đại khai sát giới.”

Bạch Lạc Tuyết khẽ thở dài và nói: “Hẳn Thiếu Hoàng đại nhân sẽ không bỏ qua.”

“Hả, ý ngươi là?” Đồng tử của Xích Phát Quỷ hơi co lại.

Sát tính của gã rất nặng, còn không kiêng nể gì. Người duy nhất làm gã kính sợ chỉ có Thiếu Hoàng cổ đại, Đế Hạo Thiên.

Gã vĩnh viễn sẽ không quên bóng dáng giống như thiên thần giáng thế, một chưởng đã hàng phục gã kia.

“Hừm, có lẽ Thiếu Hoàng đại nhân sẽ đến Hư Thiên Giới.” Bạch Lạc Tuyết nói, trong đôi mắt xinh đẹp cũng hiện ra một tia sáng.

“Ha ha, như vậy càng tốt, thời gian để bọn Quân Tiêu Dao kiêu ngạo đã không nhiều lắm.” Xích Phát Quỷ nhếch miệng cười.

...

Theo thời gian trôi qua, một ít đệ tử Tiên Viện cũng dần dần thâm nhập Hư Thiên Giới.

Phạm vi toàn bộ Hư Thiên Giới rất lớn, giống như một khối đại lục diện tích khổng lồ. Nôi càng sâu thì chắc chắn càng nguy hiểm.

Quân Tiêu Dao thâm nhập một đường, cắn nuốt luyện hóa vô số những anh linh cổ xưa.

Mục tiêu của hắn là đi đến nơi sâu nhất Hư Thiên Giới, bởi vì còn có nhiệm vụ đánh dấu của hệ thống.

Khi cắn nuốt càng ngày càng nhiều anh linh, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy nguyên thần của mình đang dần dần lớn mạnh.

Lúc này, phía trước có dao động hồn lực rất mạnh hiện lên, một ít anh linh dị thú cường đại xuất hiện.

Có một con rắn lớn như núi cao, một cái đầu, hai thân thể. Đó là dị thú thượng cổ, Phì Di.

Còn có một dị thú thân như xích báo, có năm cái đuôi và một cái sừng, đó là dị thú Tranh.

“Rốt cuộc là trận chiến tranh như thế nào mà những dị thú cổ xưa kia cũng bị kéo tới gia nhập chiến trường.” Nghi hoặc trong lòng Quân Tiêu Dao càng nhiều.

Có lẽ trận chiến tranh ghi khắc trong Hư Thiên Giới là trận chiến to lớn nhất thời cổ, cũng giống như bất hủ chiến trước đó của Quân gia, cũng vận dụng một ít cự thú chiến tranh như Chu Yếm….

Lại liên tưởng đến khi Quân Tiêu Dao tiến vào Hư Thiên Giới, đột nhiên có cảm ứng huyết mạch mơ hồ kia. Quân Tiêu Dao cảm thấy chiến tranh mà Hư Thiên Giới ghi chép lại là một trận đại chiến cực kỳ quan trọng.

Hơn nữa trận đại chiến này như cố tình bị hủy diệt, không được ghi vào sử sách.

“Nếu muốn hiểu biết một ít tình huống, còn cần thâm nhập vào sâu trong Hư Thiên Giới thì phải tìm thứ khiến cho huyết mạch của ta cảm ứng.”

Quân Tiêu Dao lộ ra ánh mắt suy tư.

Trong lúc hắn muốn thi triển Duy Nhất Hắc Động, luyện hóa các anh linh dị thú như Phì Di, Tranh thì bỗng nhiên bên kia có thánh quang chân lý đang dâng trào, trực tiếp bao vây lấy những anh linh dị thú kia.

“Hừm?” Quân Tiêu Dao nhìn về phía người tới.

Người này mặc trường bào hiến tế trắng tinh, khuôn mặt thần thánh tuấn mỹ, sau đầu có một thần hoàn toả ra ánh sáng chân lý tín ngưỡng. Đúng là Chân Lý chi Tử của Cổ Lan Thánh Giáo.

Hắn cũng thấy được Quân Tiêu Dao, hơi mỉm cười và nói: “Quân huynh, thật là trùng hợp.”

Chân Lý chi Tử có khí chất siêu nhiên mà bình thản. Nụ cười kia càng làm người ta như tắm mình trong gió xuân, theo bản năng dâng lên thiện cảm.

Nhưng cũng chỉ là để truyền giáo, không làm người ta sinh thiện cảm thì sao mà làm được?

“Chúng ta rất quen thuộc sao?” Quân Tiêu Dao đạm mạc mà đáp lại, Chân Lý chi Tử muốn chơi âm mưu với hắn thì còn non lắm.

Chân Lý chi Tử cũng không để ý thái độ của Quân Tiêu Dao, vẫn thản nhiên cười nói.

“Quân huynh, trước đó hai đại thế lực chúng ta thật sự có chút hiểu lầm, nhưng đó đã là quá khứ rồi.”

“Thánh A La vĩ đại có câu nói, chúng ta không thể thay đổi quá khứ, nhưng chúng ta có thể sáng tạo tương lai.”

“À, cho nên thế nào?” Quân Tiêu Dao nâng mí mắt lên nhìn Chân Lý chi Tử một cái.

Cứ mở miệng là Thánh A La, hắn lại không cho là đúng. Cái gọi là Cổ Lan Thánh A La, cũng giống như Độc Tí Minh Vương của nhất mạch Minh Vương, tuy rằng đã trở thành tồn tại thần thoại, nhưng cũng chỉ là người cường đại tới cực điểm thôi.

Vậy cũng có thể bị gọi là thần?

Quân Tiêu Dao từng đối mặt với Ách Hoạ chung cực, thực sự có chút không thích từ “Thần” này.

“Ta cảm thấy hai đại thế lực chúng ta có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, nếu Quân huynh có hứng thú, thậm chí có thể gia nhập giáo ta.” Chân Lý chi Tử nói.

Điều này làm Quân Tiêu Dao hơi bất ngờ.

“Vì sao chứ?” Quân Tiêu Dao hỏi lại.

Chân Lý chi Tử cười nói: “Hiện giờ Quân huynh là đại anh hùng cứu vớt Tiên Vực, còn được vạn linh cúng bái, có được sức mạnh to lớn.”

“Nếu lãng phí sức mạnh khổng lồ này thì quá đáng tiếc.”

“Vừa vặn, Cổ Lan Thánh Giáo có pháp môn tu luyện sức mạnh này, thậm chí nguyên thần của ta cũng là như thế.”

Chân Lý chi Tử nói, toàn thân nở rộ ánh sáng tín ngưỡng.

Nguyên thần của hắn ta không phải loại bình thường, mà là nguyên thần tín ngưỡng cực kỳ đặc thù và hiếm thấy!

Bình Luận (0)
Comment