Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1532 - Chương 1532 - Ai Nên Kiêng Kị Ai

Chương 1532 - Ai nên kiêng kị ai
Chương 1532 - Ai nên kiêng kị ai

Chương 1532: Ai nên kiêng kị ai

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Phải biết rằng đó chính là người của Thương tộc, mặc dù không phải nhân vật cấp Đạo Tử đứng đầu trong Thương tộc, nhưng cũng đủ để sánh vai với thiên kiêu đỉnh lưu Tiên Vực.

Kết quả hiện tại, dưới kiếm quang bình thường không có gì nổi bật của Quân Tiêu Dao, họ lại trực tiếp mai một!

Mặc dù trong Hư Thiên Giới chỉ là Nguyên Thần Thể, nhưng cũng đủ kinh người.

Bởi vì Quân Tiêu Dao cũng là Nguyên Thần Thể, nếu là bản tôn của hắn thi triển kiếm chiêu này thì sẽ mạnh đến mức nào?

Mọi người hoàn toàn không tin nổi!

Chiêu này thật tuyệt!

“Chủ nhân...” Trong đôi mắt Long Cát công chúa tràn đầy sùng bái.

Biểu hiện của Quân Tiêu Dao hình thành tương phản cực lớn với Hoàng Niết Đạo trước đó.

Một người tiêu sái tùy ý, dùng một ngón tay tiêu diệt Thương tộc mà không để ý chút nào.

Một người thì e dè sợ hãi, có chút thực lực còn không dám ra tay.

Với loại người này, Long Cát công chúa nhìn một cái cũng chả có hứng thú.

“Quân lão đại chính là Quân lão đại, thần tích vĩnh viễn!” Tiểu Thần Ma Nghĩ cũng cực kỳ hưng phấn, lão đại ca của nó quả nhiên không bao giờ làm nó thất vọng.

Quân Biệt Ly cũng thán phục, thậm chí cả hắn ta cũng cảm nhận được nguy hiểm cực độ từ một kiếm vừa rồi.

“Xem ra hiện tại chênh lệch giữa ta và Tiêu Dao càng lúc càng lớn.”

Quân Biệt Ly thở dài, lại không có chút ghen ghét nào, nhưng nghĩ đến Lý Thanh Nhi thì sắc mặt của hắn vẫn hơi trầm xuống.

Xem ra Thương tộc cũng đang thèm muốn vương miện Thiên Đạo.

“Kiếm chiêu của Thần Tử không khỏi quá mạnh đúng không?”

“Cho ta cảm giác như thể hiện ra cực hạn của kiếm chi pháp tắc.”

Có một ít thiên kiêu tu luyện kiếm đạo như si như say, hận không thể lại xem một lần.

Uy lực của Như Thị Ngã Trảm không phụ kỳ vọng của Quân Tiêu Dao. Dù sao cũng là chiêu dung hợp của năm đại kiếm đạo thần quyết, nếu đám cá tạp như Lê Cổ mà cũng không tiêu diệt được thì mới làm người ta bất ngờ.

Còn hậu quả trêu chọc Thương tộc thì Quân Tiêu Dao căn bản không thèm để ý. Không nghe trước đó Bát Tổ Quân Thiên Mệnh từng nói sao, Thương tộc là tuỳ tùng của Thiên Đạo, nhưng Quân gia nổi giận lên thì cả trời cũng có thể ném đi.

Cho nên rốt cuộc là ai nên kiêng kị ai?

Thương tộc còn chưa làm rõ tình hình, chỉ biết sống trong cảm giác ưu việt của chính mình.

Điều duy nhất làm Quân Tiêu Dao có chút hứng thú cũng chỉ có Thượng Thương Bát Tử.

Quân Tiêu Dao không nghĩ về chuyện của Thương tộc nữa, lực chú ý dừng lại trên tiên căn Lục Đạo Luân Hồi trước mặt.

Kỳ hoa có kích thước cỡ cái bồn vô cùng lộng lẫy, tiên quang rạng rỡ.

Sáu cánh hoa màu sắc không đồng nhất như nâng lên sáu thế giới, hình thành Lục Đạo Luân Hồi.

Chỉ tới gần cũng có thể cảm giác được sức mạnh luân hồi nồng đậm kia, Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt suy tư, hắn mơ hồ cảm thấy khí tức của tiên căn Lục Đạo Luân Hồi này có chút không thích hợp.

Tuy rằng nhìn dáng vẻ khá tốt, nhưng hình như vẫn kém Thế Giới Thụ của hắn một bậc.

“Kỳ quái...”

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp vung tay áo lên, thu lấy tiên căn Lục Đạo Luân Hồi kia.

Tất cả đệ tử Tiên Viện còn lại cũng không có dị nghị gì.

Nếu đổi lại là Hoàng Niết Đạo thì chắc chắn sẽ có người không phục, nhưng là Quân Tiêu Dao thì tất cả mọi người đều cảm thấy đương nhiên.

Sau khi thu hồi tiên căn Lục Đạo Luân Hồi, Quân Tiêu Dao đi tới bên cạnh đám người Long Cát công chúa.

“Chủ nhân...” Long Cát công chúa kính cẩn hành lễ, đôi mắt đẹp tràn đầy ánh sáng lộng lẫy.

“Quân lão đại quá trâu bò, người của Thương tộc mà cũng có thể tuỳ tiện diệt sát.” Tiểu Thần Ma Nghĩ cực kỳ hưng phấn.

Đi theo đại lão như vậy thì ngày sau sầu gì không thể ăn sung mặc sướng.

“Tiêu Dao, xem ra ngươi đã đi đằng trước mọi người.” Quân Biệt Ly cũng mỉm cười.

“Một chút thủ đoạn nhỏ thôi, chư vị không có việc gì là được.” Quân Tiêu Dao cười nhạt.

“Đúng rồi, về chuyên của Thanh Nhi.” Quân Biệt Ly nói lại chuyện Thương tộc mơ ước Lý Thanh Nhi.

“Xem ra Thương tộc cũng đang thèm muốn vương miện Thiên Đạo.” Quân Tiêu Dao nói.

Nhưng ngẫm lại cũng bình thường, vương miện Thiên Đạo là trời cao ban cho, Thương tộc muốn cũng là chuyện đương nhiên.

Thậm chí Quân Tiêu Dao hoài nghi, chỉ sợ Thượng Thương Bát Tử kia cũng được Thiên Đạo chiếu cố, có được vương miện Thiên Đạo hoặc là thứ gì đó tương tự.

“Không cần để ý chuyện của tiểu nữ tử, sao có thể làm phiền ân nhân nữa kia chứ?” Lý Thanh Nhi cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Dù sao nàng có thể sống sót, còn trở nên trẻ tuổi như thế, đều là nhờ vào Quân Tiêu Dao. Nàng cảm kích Quân Tiêu Dao từ đáy lòng.

Quân Tiêu Dao xua tay và nói: “Không cần khách sáo, trong khoảng thời gian này, Thương tộc còn không đến mức hoàn toàn trêu chọc Quân gia ta.”

“Mà ngày sau, ai biết được Thương tộc có cười đến cuối cùng hay không?”

Trong mắt Quân Tiêu Dao có một tia lạnh lẽo. Hắn chưa chủ động trêu chọc Thương tộc, Thương tộc lại dùng thái độ cao cao tại thượng, muốn giáng tội, thẩm phán hắn.

“Cũng được, đi được bước nào hay bước đó.” Quân Biệt Ly khẽ gật đầu.

Tuy Thương tộc thần bí khó lường, nhưng Quân gia cũng không phải dễ chọc.

Từ cổ chí kim, Quân gia chưa bao giờ để lộ ra nội tình hoàn chỉnh của mình. Thậm chí rất nhiều người của Quân gia cũng không biết nội tình nhà mình sâu đến mức nào.

Cho nên, tuy Quân gia là thế lực trên mặt nước, nhưng họ ẩn giấu rất sâu, cũng không thua kém gì các thế lực dưới mặt nước.

Sau một hồi nói chuyện với nhau, đám người Quân Tiêu Dao cũng tan đi.

Cơ duyên của mỗi người đều khác nhau, tụ tập lại với nhau sẽ rất khó tìm đến càng nhiều cơ duyên.

Quân Tiêu Dao tiếp tục một mình thâm nhập, những thiên kiêu Tiên Viện còn lại cũng tan đi.

Giờ phút này, ở bên ngoài Hư Thiên Giới, trong một không gian u ám, vài bóng dáng đang ngồi xếp bằng tại đây.

Đó chính là bản tôn của đám người Lê Cổ.

Mà một bên còn có vài tộc nhân của Thương tộc đang trông coi.

Thân thể bản tôn của đám người Lê Cổ chấn động, sau đó miệng ói máu tươi. Dòng máu đó không phải màu đỏ tươi như sinh linh tầm thường, mà hiện ra một màu xanh nhạt.

Cũng không phải quá đậm, nhưng cũng mang theo một khí tức tối cao mờ mịt.

“Lê Cổ, các ngươi làm sao vậy, không có được tiên căn Lục Đạo Luân Hồi sao?”

Nhìn thấy tình huống của đám người Lê Cổ, những tộc nhân Thương tộc đang đứng canh gác lập tức thay đổi sắc mặt.

Đám người Lê Cổ tiến vào Hư Thiên Giới cũng không lâu là đã ra tới, hiển nhiên đã xảy ra bất trắc nào đó.

Chính là bọn họ không nghĩ ra, ai dám chọc sinh linh Thương tộc bọn họ?

Cho dù là thế lực bất hủ, nếu biết được tên tuổi của Thương tộc cũng phải kính cẩn tránh lui.

Bình Luận (0)
Comment