Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1541 - Chương 1541 - Thực Lực Của Đế Hạo Thiên

Chương 1541 - Thực lực của Đế Hạo Thiên
Chương 1541 - Thực lực của Đế Hạo Thiên

Chương 1541: Thực lực của Đế Hạo Thiên

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà giờ phút này, cảnh tượng thay đổi.

Ở một nơi khác trong Hư Thiên Giới, một trận đại chiến bùng nổ.

Hai bên đối chiến rõ ràng là tuỳ tùng của Đế Hạo Thiên và Quân Tiêu Dao.

Tuỳ tùng phe Đế Hạo Thiên là Bạch Lạc Tuyết, Xích Phát Quỷ, còn có những người còn lại.

Phe Quân Tiêu Dao có đám người Nghệ Vũ, Vong Xuyên, Yến Thanh Ảnh.

Đây là một trận quyết đấu thực kỳ diệu.

Đám người Bạch Lạc Tuyết là nhóm nhân kiệt tinh anh nhất trong thời đại của Đế Hạo Thiên.

Mà đám người Nghệ Vũ, Vong Xuyên lại là nhân tài nổi bật đương thời, được Quân Tiêu Dao thu nạp.

“Chư vị, các ngươi xác định còn muốn tiếp tục đánh tiếp sao?” Bạch Lạc Tuyết mặc một thân váy trắng, khí chất mờ mịt.

Nàng có thể chất đặc thù, hơn nữa giàu trí tuệ, cho nên mới trở thành lão tứ trong Yến Vân Mười Bát Kỵ. Nguyên thần pháp nàng ta tu luyện cũng rất đặc thù, có liên quan đến thể chất của nàng.

Nó có thể phóng ra một hàn lực khủng bố, hoàn toàn đông cứng nguyên thần của người khác lại.

“Rốt cuộc là ai khiêu khích đầu tiên, chẳng lẽ không phải Yến Vân Mười Bát Kỵ các ngươi gây hấn với công tử nhà ta trước sao!” Yến Thanh Ảnh quát lạnh.

Nàng mặc một bộ váy đen, trên lưng có Đọa Thiên Chi Dực, giống như một Đọa Thiên Sứ ám dạ tuyệt đẹp.

“Hiện tại nói những lời vô nghĩa này làm cái gì, trực tiếp xé xác bọn họ!”

Xích Phát Quỷ có Ma chi huyết thống, tính tình cực kỳ tàn bạo.

Mà đúng lúc này, nơi xa bỗng có kim quang chiếu khắp.

Một đại đạo kim quang hiện lên từ trong hư không, một bóng dáng siêu nhiên cất bước đến, giống như một tiên thần chi tử.

Tóc vàng hắn ta sáng lạn như ánh sáng mặt trời, mắt bạc thâm thúy như nhật nguyệt, khí chất lười nhác, tùy ý, lại như thần vương khống chế nhật nguyệt, có thể nắm giữ tất cả, thao túng càn khôn.

Đó là Đế Hạo Thiên!

Thần quang lộng lẫy làm rực sáng càn khôn, ráng màu vạn trượng, ngàn luồng thụy thải.

Đế Hạo Thiên bước lên đại đạo kim sắc, cả người siêu trần thoát tục, quả thực như con nối dõi thần linh dạo bước trong nhân gian.

“Hạo thiên đại nhân!” Nhìn thấy Đế Hạo Thiên hiện thân, đám người Bạch Lạc Tuyết đều quỳ xuống hành lễ.

Trong mắt Bạch Lạc Tuyết cũng ẩn chứa sùng bái và khuynh mộ nồng đậm.

“Không ổn...”

“Đó chính là Thiếu Hoàng cổ đại của Tiên Đình, sao hắn lại trực tiếp tới Hư Thiên Giới?”

Trong lòng đám người Nghệ Vũ, Vong Xuyên đều lộp bộp một cái.

Có câu gọi là trăm nghe không bằng một thấy, nghe đến tên tuổi của Thiếu Hoàng cổ đại nhiều đến mấy cũng không chấn động bằng chính mắt gặp.

Khí tức này cũng quá cường đại, hơn nữa khí độ vô cùng siêu nhiên.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng cũng không thể không nói, trừ Quân Tiêu Dao ra, hiếm có người nào có thể chiến thắng hắn ta ở phương diện khí chất.

Đế Hạo Thiên lạnh nhạt đảo mắt qua đám người Nghệ Vũ.

“Huyết mạch Nghệ Thần, Luân Hồi Thánh Thể ...”

Đế Hạo Thiên liếc một cái đã dễ dàng vạch trần bí mật thiên phú của đám người Nghệ Vũ.

Năng lực này đến từ đôi mắt bạc của hắn ta, cũng là một trong tam đại thiên phú thể chất của hắn, Phá Vọng Ngân Mâu!

Khám phá hư vọng, nhìn thẳng căn nguyên.

Là một đôi mắt nghịch thiên đến cực điểm, cũng không yếu hơn Trọng Đồng bao nhiêu.

Hơn nữa khủng bố chính là, đây chỉ là một trong tam đại thiên phú thể chất của Đế Hạo Thiên mà thôi, mà không phải toàn bộ năng lực của hắn.

“Không tồi, đều là nhân tài, ánh mắt của Quân Tiêu Dao kia cũng không kém.” Đế Hạo Thiên hơi mỉm cười.

Bên kia, một Yến Vân kỵ sĩ cắn răng nói: “Đại nhân, lão thập tam, lão thập ngũ cũng chết trong tay tuỳ tùng của Quân Tiêu Dao.”

Yến Vân Mười Bát Kỵ đã chết năm người, đều do Quân Tiêu Dao và tuỳ tùng của hắn làm.

Đế Hạo Thiên vẫy vẫy tay, vẻ mặt rất thản nhiên.

Đối với hắn ta mà nói, Yến Vân Mười Bát Kỵ chỉ là công cụ mà thôi. Trừ vài người đứng hàng đầu có chút tác dụng ra thì còn lại chỉ là do rảnh rỗi không có việc gì, thu phục xong rồi tùy ý gom cho đủ nhân số mà thôi.

“Cho các ngươi một lựa chọn, đi theo bổn Thiếu Hoàng, tương lai các ngươi sẽ là tồn tại dưới một người, trên hàng tỉ chúng sinh.” Đế Hạo Thiên bình đạm nói, lại không mất khí phách.

Thân là Thiếu Hoàng cổ đại, hơn nữa còn có ngoại quải trọng sinh này, Đế Hạo Thiên cho rằng mình nhất định sẽ đoạt được khí vận của hoàng kim đại thế này.

Nếu đi theo hắn thì thật sự là dưới một người, trên hàng tỉ chúng sinh.

“Chủ nhân của chúng ta vĩnh viễn chỉ có một, chính là công tử.”

Lòng trung thành của bọn người Nghệ Vũ không thể dao động. Bởi vì bọn họ đều được Quân Tiêu Dao lôi ra từ vũng bùn.

Đưa than ngày tuyết còn khó hơn dệt hoa trên gấm nhiều.

“Chim khôn lựa cành mà đậu, ngu trung thật không lý trí.” Vẻ mặt Đế Hạo Thiên vẫn rất bình đạm.

“Không có gì để nói!”

Đám người Nghệ Vũ trực tiếp ra tay. Nghệ Vũ kéo cung, vạn mũi tên phá không lao đến. Vong Xuyên nâng chưởng kiếm, sức mạnh luân hồi cuồn cuộn. Yến Thanh Ảnh tung ra lốc xoáy cắn nuốt.

Vĩnh Kiếp Thiên Nữ cũng tung ra sức mạnh tội nghiệt.

“Làm càn!” Đám người Bạch Lạc Tuyết và Xích Phát Quỷ quát lớn, muốn trực tiếp ra tay.

Đế Hạo Thiên lại tiến lên trước một bước, nâng chưởng tùy ý giáng thẳng xuống.

Hồn lực kim sắc cuồn cuộn mà lộng lẫy như sóng to thổi quét ra, hóa thành một vị thần kim sắc vô thượng, tựa như Ngọc Hoàng Đại Đế, trấn áp ba ngàn chư giới!

Oanh!

Một kích trôi qua, không có gì bất ngờ xảy ra, nguyên thần của bốn người Nghệ Vũ cùng bị đánh tan.

“Đáng giận...” Bọn họ cắn răng, không cam lòng mà biến mất.

Nhưng đây chỉ là một phần nguyên thần mà thôi, đám người Nghệ Vũ vẫn chưa ngã xuống, chỉ mất đi cơ hội tiếp tục ở lại Hư Thiên Giới.

“Không hổ là Thiếu Hoàng đại nhân...” Trong mắt đám người Bạch Lạc Tuyết và Xích Phát Quỷ lộ ra kính sợ và tôn sùng.

Nếu là bọn họ đối phó thì rất khó diệt sát, nhưng Đế Hạo Thiên tùy tiện tung ra một kích đã có thể làm được.

“Chỉ là tuỳ tùng của Quân Tiêu Dao mà thôi, nếu bản nhân hắn cũng yếu ớt như vậy thì ta sẽ thực thất vọng.” Đế Hạo Thiên không để bụng.

Nhưng ngay sau đó, hắn bỗng nhíu mày lại, còn không đợi hắn phản ứng thì hai bóng hình xinh đẹp bỗng hiện lên.

Họ cũng không đánh về hướng hắn, mà là đánh lén những tên Yến Vân Mười Bát Kỵ còn lại.

Trừ Bạch Lạc Tuyết và Xích Phát Quỷ đứng hơi gần Đế Hạo Thiên ra thì nguyên thần của đám kỵ sĩ còn lại đã trực tiếp bị đánh diệt.

Vẻ thản nhiên trên mặt Đế Hạo Thiên hơi biến mất, hắn nhíu mày, nâng chưởng giáng xuống.

Mãnh liệt hồn lực kim sắc, hóa thành một cự chưởng kim sắc, đàn áp về hướng hai bóng hình xinh đẹp kia, thân thể một người trong đó chấn động.

Một ma thần tám cánh tay khủng bố hiện hóa, lại chặn một chưởng của Đế Hạo Thiên.

“Gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng!” Một giọng nữ lạnh nhạt vang lên.

Sau đó hai bóng hình xinh đẹp cùng biến mất trên hư không.

Bình Luận (0)
Comment