Chương 1544: Giao phong trong vô hình, quang kén thần bí
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giọng nói này rất trầm ổn, bình đạm, mang theo sự tự tin tuyệt đối, cứ như là chúa tể chư thiên.
Quân Tiêu Dao xoay người, lập tức thấy được đám người Đế Hạo Thiên.
Mái tóc dài kim sắc, hai mắt màu bạc, dáng người thon dài như ngọc, gương mặt tuấn mỹ như thần linh.
Không thể không nói, ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Đế Hạo Thiên, trong mắt Quân Tiêu Dao cũng hiện lên chút kinh ngạc.
Hắn rất ít nhìn thấy người có khí chất tuyệt hảo như thế. Không thể so sánh với hắn, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
“Tiên Đình Thiếu Hoàng cổ đại.” Quân Tiêu Dao bình tĩnh nói.
Trừ Thiếu Hoàng cổ đại thần bí kia thì Quân Tiêu Dao không nghĩ ra được người nào khác, càng đừng nói bên cạnh hắn ta còn có Bạch Lạc Tuyết và Xích Phát Quỷ.
Trong lúc Quân Tiêu Dao đánh giá Đế Hạo Thiên thì đồng thời Đế Hạo Thiên cũng đang quan sát Quân Tiêu Dao.
Không thể không nói, trong đời hắn ta cũng hiếm thấy nam tử nào có tư dung và khí chất như thế.
Đôi Phá Vọng Ngân Mâu của Đế Hạo Thiên lập loè ngân quang nhàn nhạt.
“Khí tức Hỗn độn, quả nhiên là tư chất tương tự với Hỗn Độn Thể, hắn thật sự có được truyền thừa của Thanh Đế.” Đế Hạo Thiên lẩm bẩm nói.
Trong lúc hắn muốn thúc giục Phá Vọng Ngân Mâu, tiến hành điều tra càng sâu thì đôi mắt của Quân Tiêu Dao lộ ra một tia dị sắc, thân thể hơi chấn động lên.
Hỗn độn khí tuôn lên, tràn ngập thân thể, làm Quân Tiêu Dao trở nên mơ hồ mờ mịt.
Hắn thúc giục đại pháp Thâu Thiên Hoán Nhật!
“Phá Vọng Ngân Mâu.”
Quân Tiêu Dao sớm đã nghe thấy Tiên Đình Thiếu Hoàng cổ đại mang ba đại thiên phú thể chất. Phá Vọng Ngân Mâu chính là một trong số đó.
Có thể kham phá rất nhiều hư vọng trên thế gian, thậm chí cũng không thua kém trọng đồng bao nhiêu.
Trên người Quân Tiêu Dao có rất nhiều bí mật, trong nội vũ trụ còn có rất nhiều kỳ vật hi hữu. Tất nhiên hắn sẽ không để Đế Hạo Thiên nhìn thấu chính mình.
Càng đừng nói, hắn cũng cần che giấu thể chất chuẩn Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai này, vì ngày sau còn có tác dụng rất lớn.
Đôi mắt của Đế Hạo Thiên lộ ra dị sắc, hắn phát hiện Phá Vọng Ngân Mâu của mình lại không thể nhìn thấu Quân Tiêu Dao.
“Bí pháp che giấu khí tức sao, đáng tiếc, Phá Vọng Ngân Mâu của ta không chỉ có năng lực như vậy.” Đế Hạo Thiên thầm lẩm bẩm.
Tu luyện Phá Vọng Ngân Mâu đến cảnh giới cao thâm thì thậm chí còn có thể nhìn thấy sợi dây nhân quả.
“Để ta nhìn xem nhân quả của kẻ vốn không tồn tại như ngươi rốt cuộc là như thế nào?”
Trong mắt Đế Hạo Thiên có phù văn màu bạc lưu chuyển.
Trước kia trong trí nhớ trọng sinh của hắn ta vẫn không có nhân vật Quân Tiêu Dao này tồn tại.
Mà hiện tại, tất cả sai lệch đều chỉ về hướng Quân Tiêu Dao.
Có thể nói, Quân Tiêu Dao là nhân vật thay đổi cả tuyến thế giới.
Cho nên Đế Hạo Thiên muốn nhìn thấu rốt cuộc sau lưng Quân Tiêu Dao có bí mật gì.
Nhưng chuyện làm Đế Hạo Thiên kinh ngạc lần nữa chính là, hắn thật sự không nhìn thấy nhân quả của Quân Tiêu Dao!
Chỉ có hai nguyên nhân.
Thứ nhất, nhân quả của Quân Tiêu Dao bị che chắn.
Thứ hai, Quân Tiêu Dao căn bản không dính đến nhân quả.
Đế Hạo Thiên cho rằng là cái thứ nhất.
“Thú vị, như thế làm bổn Thiếu Hoàng càng cảm thấy hứng thú.” Đế Hạo Thiên cười nhạt.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao cũng rất bình tĩnh. Hắn cũng nhận ra Đế Hạo Thiên đang dùng Phá Vọng Ngân Mâu để tra xét nhân quả của hắn.
Đáng tiếc, hắn là Vận Mệnh Hư Vô Giả.
Mún nắm lấy nhân quả và vận mệnh của hắn thì Đế Hạo Thiên còn quá non.
“Thiếu Hoàng đại nhân...” Xích Phát Quỷ và Bạch Lạc Tuyết cảm thấy nghi hoặc.
Đế Hạo Thiên và Quân Tiêu Dao đứng đối diện nhau, duy trì im lặng.
Không ai trong bọn họ biết rằng chỉ trong thời gian ngắn ngủn vừa rồi mà hai người này đã trải qua một trận tranh phong và đánh giá tâm lý.
Đây mới là cao thủ chân chính so chiêu, chiêu nào cũng trí mệnh!
“Từ khi bổn Thiếu Hoàng xuất thế đến nay, cái tên nghe được nhiều nhất chính là Quân Tiêu Dao, hôm nay nhìn thấy bản tôn, quả thực là danh bất hư truyền.”
Đế Hạo Thiên mang theo khí độ ung dung, quả thực giống như Ngọc Hoàng Đại Đế trong thần thoại.
“Thiếu Hoàng cổ đại Tiên Đình cũng không phụ danh tiếng của mình.” Quân Tiêu Dao cũng cười nhạt.
Đối mặt với thiên kiêu yêu nghiệt nhất Tiên Đình, hắn không e dè chút nào cả.
“Ngươi đã lấy được tiên căn Lục Đạo Luân Hồi.” Đế Hạo Thiên nói.
“Đúng thì thế nào?”
“Còn có giọt máu kia, cũng bị ngươi chiếm được?”
“Hừm? Ngươi biết trong ảo ảnh Huyết Sát có một giọt máu?” Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia dị sắc.
“Phán đoán ra từ huyết khí còn sót lại ở nơi đó.” Đế Hạo Thiên không hề biến sắc, bình tĩnh nói.
Trọng sinh là bí mật lớn nhất của hắn ta, không thể để kẻ nào biết được, bằng không tuyệt đối sẽ có phiền toái.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia suy tư. Hình như Thiếu Hoàng cổ đại Tiên Đình này có ẩn giấu cái gì đó, khác với đám rau hẹ trước đó hắn từng nhìn thấy.
“Cho nên, ngươi muốn như thế nào?”
“Ngươi giết tuỳ tùng của ta, theo lý thuyết bổn Thiếu Hoàng nên đòi lại món nợ này. Nhưng dù sao cũng là bọn họ khiêu khích trước. Hơn nữa, ngươi thật sự là một trong những nhân tài kiệt xuất nhất thời đại này, bổn Thiếu Hoàng rất thưởng thức ngươi.” Đế Hạo Thiên nói.
Ngụ ý đã thực rõ ràng, Đế Hạo Thiên muốn nhận Quân Tiêu Dao làm tuỳ tùng.
Có thể nói, hiện tại phóng mắt nhìn khắp Cửu Thiên Tiên Vực, cho dù là Đế chân chính cũng chưa có tư cách nói thu Quân Tiêu Dao làm tuỳ tùng.
Bởi vì thành tựu ngày sau của Quân Tiêu Dao thấp nhất cũng là một đại đế.
Có thể nhìn ra Đế Hạo Thiên ngông cuồng đến mức nào. Quả thực không ai càng cao ngạo hơn hắn ta.
Quân Tiêu Dao nghe vậy cũng không tức giận, ngược lại thong dong nói: “Đế Hạo Thiên, đừng làm bản công tử xem nhẹ chỉ số thông minh của ngươi.”
Miệng Quân Tiêu Dao thật sự rất độc. Rõ ràng không nói ra một chữ thô tục, lại mắng chửi người trong vô hình.
Đổi lại là người khác thì có lẽ đã sớm tức giận đến qua đời. Nhưng Đế Hạo Thiên là người phương nào, vẻ mặt hắn ta vẫn rất bình đạm.
“Bổn Thiếu Hoàng biết trong lòng ngươi sẽ không chịu phục, nhưng không sao cả.”
“Thủ hạ của ta, những người đứng đầu trong Yến Vân Mười Bát Kỵ đều từng khiêu chiến ta, nhưng cuối cùng họ đều thất bại, trở thành tuỳ tùng của bổn Thiếu Hoàng.”
“Mà Quân Tiêu Dao ngươi cũng không ngoại lệ.”
Đế Hạo Thiên vô cùng thong dong mà nói.
“Vậy ngươi có thể thử xem.” Quân Tiêu Dao chấn động ống tay áo. Mặc dù là đối mặt với Thiếu Hoàng cổ đại, hắn cũng không sợ hãi chút nào.
Mà đúng lúc này, quang kén trong cái khe không gian kia bỗng rung động. Bên ngoài phủ kín vết rạn, sau đó vỡ ra. Một bóng người nhỏ xinh hiện lên trước mắt Quân Tiêu Dao và Đế Hạo Thiên.