Chương 1547: Cảm ứng được tiên căn Lục Đạo luân hồi thật
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm!
Dưới một kích này, Nguyên thần của Bạch Lạc Tuyết và Xích Phát Quỷ trực tiếp bị trảm diệt.
Đương nhiên, vì có Đại PHạn Thiên Âm suy yếu nên hai bổn tôn của họ cũng chỉ bị tổn thương chứ chưa vẫn lạc.
Mặc dù Đế Hạo Thiên còn chưa bị trảm diệt.
Nhưng y lại bị đẩy lui, hình thể vốn đã rất hư hảo lại càng mờ nhạt hơn, sắp sửa đến mức trong suốt rồi.
“Ta lại bị đánh lui sao?”
Chính Đế Hạo Thiên cũng không dám tin.
“Ngươi tiếp một kiếm của ta còn có thể giữ được Nguyên Thần không bị diệt cũng là nằm ngoài dự đoán của bổn công tử!”
Biểu hiện của Đế Hạo Thiên cũng khiến Quân Tiêu Dao bất ngờ.
Đương nhiên, vừa nãy hắn cũng không thi triển hết toàn lực.
Nhưng Đế Hạo Thiên cũng không phải trong trạng thái tốt nhất, y vừa mới bị phản phệ, sức mạnh nguyên thần bị suy yếu ít nhất là một nửa.
Từ nơi này cũng có thể thấy được Đế Hạo Thiên hoàn toàn không giống với đám rau hẹ hắn đã gặp lúc trước.
Nhưng dù sao thì, rau hẹ chung quy vẫn là rau hẹ.
Dù rất cường tráng, rất đặc biệt.
Đến cuối cùng, vẫn chỉ là chờ bị thu hoạch mà thôi.
Quân Tiêu Dao thôi động sức mạnh Tam thế Nguyên Thần.
Quá Khứ Nguyên Thần Luân Hồi kiếp!
Hiện Tại Nguyên Thần Đại Nhật Như Lai Pháp tướng!
Tương Lai Nguyên Thần Bỉ Ngạn Hồn cầu!
Quân Tiêu Dao đồng thời tế ra cả ba Nguyên Thần pháp!
Cỗ uy thế kia loạn thiên động địa, khắp cả Hư Thiên giới dù là nơi sâu nhất cũng run rẩy, bất ổn vì khí tức này.
“Nguyên thần của ngươi là… Tam thế Nguyên Thần?”
Đế Hạo Thiên kinh ngạc.
Đây chắc chắn là một loại Nguyên Thần nghịch thiên cực độ, chắc chắn chỉ có mạnh hơn nguyên thần của y chứ không có yếu.
Mà nguyên thần của y là được kế thừa từ một vị đại láo chí tường từ Cổ Tiên Đình, có thể xưng là hoàng thiên vô thượng.
“Nếu bổn tôn của ngươi đến, nói không chừng còn có thể khơi lên hứng thú của ta.”
“Nhưng bất quá chỉ là Nguyên Thần thể, hơn nữa còn bị suy yếu, ngươi như thế còn chưa đủ tư cách đánh một trận với ta.”
Quân Tiêu Dao nhàn nhạt đe dọa, tam đại Nguyên Thần pháp cùng nhau trán áp xuống.
Mạnh như Đế Hạo Thiên lúc này cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà.
Bởi vì lúc trước bị cô bé con phản phệ nhên bản thân Nguyên Thần của y cũng đã suy yếu.
Y muốn ngăn cản, nhưng cuối cùng Nguyên Thần vẫn băng diệt.
Bất quá, khác với bọn Chân Lý chi tử, Hoàng Niết đạo.
Đế Hạo Thiên không thở dốc ngay mà tâm tính vẫn rất ổn định.
“Còn nhiều thời gian, Quân Tiêu Dao, bổn Thiếu Hoàng chơi với ngươi ván này!”
Đế Hạo Thiên chắp tay, Nguyên Thân thể tiêu tán thành một vùng ánh sáng màu vàng kim bay múa.
Nhìn Đế Hạo Thiên biến mất, sắc mặt Quân Tiêu Dao không có vẻ vui mừng gì.
Bởi vì Đế Hạo Thiên đem lại cho hắn một cảm giác rất kỳ quái.
Y có một loại tự tin như có hteer khống chế tất cả mọi thứ.
Chưa kể, lúc nãy, hình như y cũng biết trong Hư Thiên giới có cơ duyên gì.
Nếu không phải Đế Hạo Thiên không phải người có vận mệnh hư vô.
Hắn thực sự muốn nghi ngờ có phải Đế Hạo Thiên cũng đến từ Địa Cầu giống mình không.
“Cần phải nghiêm túc một chút rồi.”
Quân Tiêu Dao lưu ý chuyện này trong lòng.
Đối mặt với kẻ địch khác, đặc biệt là người cùng thế hệ, trước giờ hắn vẫn luôn rất chủ quan.
Nhưng Đế Hạo Thiên đáng giá để hắn nghiêm túc một chút.
“Cha đánh chạy người xấu rồi, cha thật giỏi quá!”
Tiểu nữ hài tươi cười rạng rỡ, khuôn mặt đỏ hồng như quả táo, rất đáng yêu.
“Ta không phải cha muội.” Quân Tiêu Dao không biết nói gì nữa.
Đây là cảm giác đổ vỏ sao?
“Cha là cha của con!” Tiểu nữ hài bẹp môi, có vẻ như cô bé chắc chắn chọn Quân Tiêu Dao rồi.
Cô bé rất ngoan ngoãn, nhưng về chuyện này thì tuyệt đối không thương lượng.
“Muội có tên không?” Quân Tiêu Dao hỏi thăm.
Tiểu nữ hài lắc đầu.
Nhìn mái tóc sáng như ngân hà, trong suốt như tuyết của cô bé.
Quân Tiêu Dao bỗng nhiên nói: “Gọi muội là Thiên Tuyết nhé, Tiểu Thiên Tuyết?”
“Thiên Tuyết?”
Tiểu nữ hài chớp chớp đôi mắt to sáng như sao trời.
“Tên ch đặt hay quá, sau này con sẽ là Thiên Tuyết!”
Tiểu Thiên Tuyết rất vui, mặt mày cong cong.
Đúng rồi, cha, Thiên Tuyết có thể cảm nhận được hình như còn có khí tức của thứ gì đó.” Tiểu Thiên Tuyết bỗng nhiên nhắc nhở.
“Thứ gì?”
“Thứ cha cho Thiên Tuyết ăn ấy.” Tiểu Thiên Tuyết nói.
Hai mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.
Tiểu Thiên Tuyết cảm ứng được tiên căn Lục Đạo luân hồi thật sự sao?
…
Từ khi Tiểu Thiên Tuyết ăn hết tiên căn Lục Đạo luân hồi như ăn quà vặt.
Quân Tiêu Dao liền hiểu.
Tiên căn mà hắn lấy được quả thực không phải tiên căn Lục Đạo luân hồi thực sự.
Tiên căn Lục Đạo luân hồi thật sự không kém Thế Giới Thụ là bao đâu.
Cho dù thân thế lai lịch của Tiểu Thiên Tuyết có thần bí thế nào cũng không thể ăn một lèo hết cả tiên căn Lục Đạo luân hồi.
Bởi vì cỗ năng lượng kia quá bao la.
Dù là cấp Đế thực sự cũng không thể luyện hóa hết cỗ năng lượng kia chỉ trong chốc lát.
“Con có thể phát giác được khí tức kia sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Đương nhiên rồi, nếu cha muốn, Thiên Tuyết sẽ tìm giúp cha.”
Thấy mình có thể giúp Quân Tiêu Dao, Tiểu Thiên Tuyết cười tươi xán lạn.
“Vậy làm phiền con.” Quân Tiêu Dao cũng vui vẻ.
Tiên căn Lục Đạo luân hồi thật sự hiếm có không kém Thế Giới Thụ là bao.
Đại Đế gặp được cũng phải động tâm nữa là.
“Chỉ là, cái kia…” Bỗng nhiên Tiểu Thiên Tuyết cúi cái đầu nhỏ, xoay xoay ngón tay trắng trắng mềm mềm.
“Làm sao?”
“Thế, Thiên Tuyết có thể được thưởng một chút không?”
Tiểu Thiên Tuyết liếc trộm Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cười nhạt, đúng là trẻ con.
“Thưởng gì nào?”
“Cha có thơm Thiên Tuyết một chút được không?”
Khuôn mặt nhỏ của Thiên Tuyết hơi đỏ lên.
Cô bé cũng không biết mình đã ngủ say trong cõi u minh bao lâu rồi.
Vừa mở mắt ra, người đầu tiên cô bé nhìn thấy là Quân Tiêu Dao.
Cho nên cô bé tha thiết ước ao hắn, ôm lấy lòng thân thiết tuyệt đối mà muốn được Quân Tiêu Dao yêu quý.
Quân Tiêu Dao sững sờ, không nghĩ gì, chỉ cúi đầu thơm một cái lên cái trái trắng tinh của Tiểu Thiên Tuyết.
Tiểu Thiên Tuyết vô cùng vui vẻ, khi cười rộ lên thì lộ ra hai cái lúm đồng tiền thật sâu.
Quân Tiêu Dao cũng âm thầm cảm thán.
Rốt cuộc đứa bé này đã cô độc bao lâu, thiếu thốn tình thương đến mức nào chứ?
Nhưng Tiểu Thiên Tuyết nhận hắn làm cha cũng tốt.
Nếu để cô bé rơi vào tay đối thủ của mình như Đế Hạo Thiên kia, hậu quả thực khó có thể tưởng tượng.
Trước mắt không nói đến chuyện có tạo thành uy hiếp cho Quân Tiêu Dao không.
Chí ít có thể tạo thành uy hiếp cực lớn với người bên cạnh hắn.
Sau đó, được Tiểu Thiên Tuyết chỉ dẫn, Quân Tiêu Dao đi qua nơi hỗn loạn sâu nhất trong Hư Thiên giới.
Hắn hùng hồn càn quét Nguyên Thần, tránh đi một chút hung hiểm.
Mà lúc này, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một khe hở hư không to lớn cắt ngang bầu trời.
Trong đó ẩn ẩn chiếu rọi ra một phiến hỗn độn.
Mà ở chính giữa phiến thiên địa hỗn độn kia.
Một gốc tiên căn cắm rễ giữa hư không.
Nó không tỏa hào quang chói mắt, cũng không có các dị tượng đại đạo kinh người.
Chỉ là một gốc kỳ hoa sáu cánh, trên mỗi cánh hoa đều tỏa ra một thế giới.
Một bông hoa một thế giới.
Lục đạo vãng luân hồi.
“Đây mới là tiên căn Lục Đạo luân hồi thật sự!”
Quân Tiêu Dao hít sâu một hơi.
Cho dù cách một khe hở hư không.
Hắn cũng có thể cảm giác được cỗ lực lượng vô cùng hùng hậu kia.
Cây giả lúc trước hoàn toàn không thể so được.
“Tiểu Thiên Tuyết, ngươi thật tuyệt.”