Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1570 - Chương 1570 - Đây Là Hồi Đáp Của Quân Mỗ Dành Cho Các Ngươi!

Chương 1570 - Đây là hồi đáp của Quân mỗ dành cho các ngươi!
Chương 1570 - Đây là hồi đáp của Quân mỗ dành cho các ngươi!

Chương 1570: Đây là hồi đáp của Quân mỗ dành cho các ngươi!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đừng quên, Quân Tiêu Dao còn có một thân phận, đó là thiếu chủ của Khương gia.

“Ồ, cách làm này...”

Khóe mắt tất cả mọi người chung quanh run rẩy. Đó chính là sinh mệnh chi tuyền, thần vật hi hữu trong thiên địa. Một giọt nước suối sánh ngang với thần đan diệu dược, kết quả Quân Tiêu Dao lại tùy tiện tặng ra.

“Cha ơi!” Tiểu Thiên Tuyết vui sướng, cắm đầu nhào vào lòng Quân Tiêu Dao, dùng cái đầu nhỏ cọ ngực Quân Tiêu Dao, rất giống một con mèo con làm nũng.

“Tiêu Dao ca ca, cuối cùng chàng cũng xuất quan!” Khương Lạc Ly cũng vui sướng.

Lạc Tương Linh cũng đi tới bên cạnh Quân Tiêu Dao.Còn có tuỳ tùng, bằng hữu của hắn và những thiên kiêu Quân gia, Khương gia.

Có thể nói, trong nhóm người này, Quân Tiêu Dao là người tâm phúc tuyệt đối, chỉ cần có hắn ở đây thì trái tim mọi người có thể bình tĩnh trở lại.

Mà người của tam đại gia tộc cấm kỵ lại bị ngó lơ, Quân Tiêu Dao như hoàn toàn không để bụng thân phận và lai lịch của bọn họ.

“Quân Tiêu Dao, cuối cùng ngươi cũng hiện thân, không làm rùa đen rút đầu nữa.” Vũ Càn bước ra một bước, trong mắt tràn ra tia sắc lạnh.

“Quân Tiêu Dao, ngươi tính món nợ của Đạo Nhất ca ca như thế nào?” Quý Oánh Oánh cũng đứng ra.

“Quân Tiêu Dao, ngươi thân mang truyền thừa Loạn Cổ, điều này làm vùng cấm phía sau Kim gia bọn ta có chút không vui. Đương nhiên, ngươi là Thần Tử Quân gia, thân phận bất đồng, chỉ cần chịu từ bỏ truyền thừa Loạn Cổ, giao ra Loạn Cổ đế phù, chúng ta cũng không phải không thể buông tha cho ngươi.” Trong đám người Kim gia có một cường giả Thiên Tôn bước ra.

Người của tam đại gia tộc cấm kỵ tuy không cố ý, nhưng cảm giác cao cao tại thượng sinh ra đã có sẵn vẫn tràn ra từ những lời nói đó.

Có thể nói, trong những sinh linh Quân Tiêu Dao gặp qua, trừ Thương tộc ra thì cũng chỉ có đám sinh linh Cửu Thiên này kiêu ngạo như thế.

Cho dù là sinh linh dị vực cũng không đến mức ngông cuồng đến mức độ này, bọn họ chỉ là hiếu chiến, thích giết chóc.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không tức giận, thậm chí trên mặt không có chút phẫn nộ nào cả. Hắn đầu tiên là nhìn về phía Vũ Càn và hỏi: “Cho nên, ngươi muốn thế nào?”

Vũ Càn đã nhận ra một tia không thích hợp, nhưng lại không phát hiện không đúng chỗ nào. Hắn vẫn nói: “Rất đơn giản, đầu tiên chúng ta muốn dẫn nữ tử này đi, nàng không thuộc về nơi này, ngươi cũng không bảo vệ được nàng.”

Vũ Càn chỉ về hướng Khương Lạc Ly.

“Ta chỉ ở bên cạnh Tiêu Dao ca ca, không đi đâu hết!” Khương Lạc Ly bướng bỉnh, đứng ở bên cạnh Quân Tiêu Dao.

“Còn gì nữa?” Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt mỉm cười, như muốn thương lượng.

“Còn chuyện ngươi giết bào đệ của ta, Vũ Khôn.”

“Thân phận của ngươi cũng không bình thường, không nói lấy mạng đền mạng, nhưng ngươi phải xin lỗi linh hồn đệ đệ ta trên trời, còn nữa, phải có một khoản bồi thường. Tỷ như sinh mệnh chi tuyền trước đó ngươi đưa ra cũng không tồi, ngoài ra hình như trước đó ở Hư Thiên Giới, ngươi đã có được Lục Đạo Luân Hồi tiên căn...”

Vũ Càn nói đến đây thì ngụ ý đã quá rõ ràng.

Lời này làm rất nhiều đệ tử Tiên Viện đều có chút phẫn uất, hắn ta thật sự coi Quân Tiêu Dao là dê béo mà làm thịt.

Những thiên kiêu Quân gia và Khương gia tức đến sùi bọt mép.

Ở Tiên Vực, thân phận của Quân Tiêu Dao cao quý vô song, ai dám đòi hỏi hắn như vậy?

Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn không gợn sóng, hắn giơ tay, đè xuống, ý bảo mọi người an tĩnh.

Tứ phía yên tĩnh lại.

“Vậy còn ngươi?”

Quân Tiêu Dao nhìn về phía Quý Oánh Oánh.

Bị Quân Tiêu Dao nhìn chăm chú như vậy, trong lòng Quý Oánh Oánh cũng nhảy dựng. Không thể không nói, đây là lần đầu tiên nàng gặp được một nam tử phong thái tuyệt thế như vậy.

Nhưng trong đầu nàng nhớ đến khuôn mặt của Quý Đạo Nhất, vẻ mặt lập tức trở nên kiên định.

“Ta cũng không muốn nhiều lắm, chỉ cần ngươi thành tâm xin lỗi Đạo Nhất ca ca, an ủi linh hồn hắn trên trời là được.”

Quân Tiêu Dao chưa nói cái gì.

Hắn không hỏi lại Kim gia.

Bởi vì Kim gia đã đưa ra điều kiện, muốn hắn từ bỏ truyền thừa Loạn Cổ, đồng thời giao ra Loạn Cổ đế phù.

“Xem ra các ngươi cũng không hiểu con người của Quân mỗ, chỉ nghe qua một ít sự tích về ta. Còn nữa, thái độ của các ngươi như thế, trừ viêc có chỗ dựa là vùng cấm ra thì còn cho rằng Quân gia ta đã trúng lời nguyền của Ách Hoạ, thân mình còn chưa lo xong, càng không muốn gây thù chuốc oán, đúng không?” Quân Tiêu Dao nói một câu vạch trần sự thật.

Tam đại gia tộc cấm kỵ chưa nói cái gì, nhưng hiển nhiên cũng có ý này. Nếu Quân gia không trúng nguyền rủa Ách Hoạ, nói không chừng bọn họ còn hơi e dè một chút.

“Nhưng các ngươi thật sự nói rất đúng.” Thái độ của Quân Tiêu Dao rất khác thường, hắn khẽ gật đầu.

Điều này làm cho đệ tử Tiên Viện tứ phương có chút kinh nghi, đây còn là Thần Tử Quân gia khí phách vô song kia sao?

“Ai, xem ra cho dù là ngươi cũng có lúc phải chịu thua.” Nơi xa, Chân Lý Chi Tử của Cổ Lan Thánh Giáo đứng lơ lửng giữa hư không, lắc đầu mỉm cười.

“Lúc trước ta lui lại khi đối mặt với Thương tộc, rất nhiều người âm thầm châm chọc ta, hiện giờ không phải Quân Tiêu Dao ngươi cũng như vậy sao?” Bên kia, Hoàng Niết Đạo cũng đứng ở nơi xa quan sát, lạnh lùng lẩm bẩm.

Nhưng còn không đợi mọi người kinh ngạc xong, Quân Tiêu Dao tiếp tục nói: “Thực xin lỗi, ta thật sự có sai, ta sai ở, thứ nhất, đáng lẽ nên cho huynh đệ các ngươi đoàn viên, mà không phải âm dương cách biệt.”

“Thứ hai, ta cũng rất xin lỗi về cái chết của Quý Đạo Nhất, ngươi trung trinh với hắn như vậy, ta nên nghĩ cách đưa ngươi đi gặp mặt hắn.”

“Còn thứ ba, thân là truyền nhân của Loạn Cổ, ta thực xin lỗi.”

Ba câu nói.

Ba câu xin lỗi.

Tứ phương là một mảnh yên tĩnh.

Lúc này, ai cũng cảm thấy không tầm thường, Quân Tiêu Dao không phải người như vậy.

Trong lòng đám người Vũ Càn bỗng nhiên nhảy dựng, một cảm giác cực độ nguy hiểm dâng trào!

Ngay sau đó, hắn ta lập tức thấy được bóng dáng bạch y trực tiếp xuất hiện trước người!

“Bản công tử cũng rất nhân từ, vậy thì cho huynh đệ các ngươi đoàn tụ.”

Bình Luận (0)
Comment