Chương 1591: Thực lực khủng bố của Tiểu Thiên Tuyết
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hỗn Độn Đạo Tôn thân là đỉnh điểm của Chí Tôn Thất Cảnh, tất nhiên thực lực không phải vô thượng Huyền Tôn trước đó có thể so bì được.
Nếu Quân Tiêu Dao muốn chặn lại một chưởng này thì phải trả cái giá cực lớn. Mà ngay khi bàn tay của Hỗn Độn Đạo Tôn sắp đè xuống người Quân Tiêu Dao, một tiếng nói thanh thúy, mang theo chút khóc nức nở, nhưng vẫn kiên định non nớt vang lên.
“Không được khi dễ cha!” Một bóng dáng nhỏ xinh lắc mình đi tới trước người Quân Tiêu Dao.
Rõ ràng là Tiểu Thiên Tuyết.
Nàng giương cánh tay ngó sen che ở trước người Quân Tiêu Dao, đôi mắt to đỏ bừng, ứa ra nước mắt trong suốt.
Nhìn một mình Quân Tiêu Dao đối mặt với nhiều địch nhân như vậy, cô bé thực đau lòng, sợ Quân Tiêu Dao xảy ra chuyện gì.
“Hừ...” Hỗn Độn Đạo Tôn của Thiên Đường mặt không cảm xúc, lạnh nhạt như băng, tiếp tục giáng một chưởng xuống.
Bọn họ cũng điều tra qua, tiểu nha đầu là Quân Tiêu Dao mang ra từ Hư Thiên Giới, có thể là “Cơ duyên” nào đó.
Đế Hạo Thiên từng thông qua Tử Diễm Thiên Quân để dặn dò tam đại Sát Thủ Thần Triều, có khả năng tiểu cô nương này có chút lai lịch.
Người của tam đại Sát Thủ Thần Triều cũng không quá để ý, có chút lai lịch thì thế nào, có ba vị chuẩn đế áp tràng thì tất cả đều không phải vấn đề.
Bàn tay của Hỗn Độn Đạo Tôn tiếp tục giáng xuống, muốn cùng mai táng Tiểu Thiên Tuyết và Quân Tiêu Dao vào trong đó.
Oanh!
Bàn tay của Hỗn Độn Đạo Tôn hoàn toàn bao lại mảnh không gian kia, trấn Quân Tiêu Dao và Tiểu Thiên Tuyết vào trong đó.
Sau đó năm ngón tay của Hỗn Độn Đạo Tôn bỗng siết lại!
Hư không như sắp bị bóp nát.
“Kết thúc...” Thấy tình cảnh này, những người còn lại của tam đại Sát Thủ Thần Triều đều âm thầm phun ra một hơi.
Nói thật, lần bao vây tiễu trừ này thật nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Quân Tiêu Dao thật sự không phụ danh tiếng của hắn.
Nhưng mà, ngay vào thời khắc này, Hỗn Độn Đạo Tôn Thiên Đường ra tay kia bỗng trong lòng lộp bộp một cái, đã nhận ra một tia không thích hợp.
Ông ta thấy được Pháp Tắc chi Thủ thò ra ngoài của mình phủ kín vết rạn, đang tan vỡ, cuối cùng ầm ầm một tiếng vang lớn!
Thiên địa dao động, vạn vật trầm luân!
Tiên mang vô tận lộng lẫy nở rộ ra từ trong đó, có lốc xoáy đáng sợ hiện lên, như muốn kéo hết vũ trụ vạn vật vào luân hồi.
Mà ở cuối luân hồi, một bóng hình xinh đẹp nhỏ xinh, tóc bạc phiêu diêu đang nhắm mắt lại, như một trích tiên nho nhỏ.
“Sao có thể!” Hỗn Độn Đạo Tôn của Thiên Đường phát ra tiếng kêu hoảng sợ xưa nay chưa từng có!
…
Thời gian đều như đọng lại, trên mặt người của tam đại Sát Thủ Thần Triều đều lộ ra sự chấn động xưa nay chưa từng có.
Một Hỗn Độn Đạo Tôn ra tay mà lại bị một tiểu nha đầu chặn đứng.
Đây là khái niệm gì?
Quả thực chấn động chuyện này mang đến còn lớn hơn chuyện trước đó Quân Tiêu Dao nghịch sát Huyền Tôn.
“Ngươi... Sao lại thế này?” Hỗn Độn Đạo Tôn của Thiên Đường cũng lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, chưa từng gặp phải tình huống này.
Bên kia, Quân Tiêu Dao thấy cảnh này thì tuy rằng trong lòng đã đoán trước được một chút, nhưng vẫn cảm thấy rất kinh ngạc.
Hắn biết Tiểu Thiên Tuyết rất có lai lịch, nhưng cũng không nghĩ tới giờ phút này cô bé có thể bộc phát ra sức mạnh to lớn như thế.
Đúng lúc này, trên trời cao, mí mắt của chuẩn đế Thiên Đường tung ra Thái Cổ Đệ Thất Sát Trận bỗng giật giật, bỗng nhiên quát lên: “Mau lui lại!”
Nhưng đã không còn kịp rồi, Tiểu Thiên Tuyết đứng ở vào cuối luân hồi, nhắm mắt lại, xinh đẹp mỹ lệ giống như búp bê sứ.
Nhưng trong cơ thể cô bé có từng luồng sóng gợn pháp tắc khủng bố khuếch tán ra, nơi chúng đi qua, hư không đột nhiên im lìm mai một rồi sụp xuống.
Dao động pháp tắc kinh khủng này đã vượt xa phạm vi Chí Tôn Thất Cảnh.
Dao động này thổi quét ra, thậm chí đám người của tam đại Sát Thủ Thần Triều còn chưa kịp phát ra tiếng thét chói tai thì thân thể và nguyên thần đã biến thành hư vô.
Trước mặt dao động này, bất cứ cảnh giới nào cũng giống nhau. Tiểu Thiên Tôn, đại Thiên Tôn, vô thượng Huyền Tôn, tạo hóa Thần Tôn, thậm chí là Hỗn Độn Đạo Tôn đều giống nhau!
“Không!” Cường giả Đạo Tôn của U Quốc và Huyết Phù Đồ vô cùng hoảng sợ.
Đối mặt với dao động kinh khủng này, bọn họ chỉ có thể ngăn cản một hai giây, sau đó cũng hóa thành tro bụi!
Thiên Đường Đạo Tôn ra tay sợ tới mức vong hồn thăng thiên, toàn thân như rơi vào động băng rét lạnh.
Rốt cục ông ta đã chọc phải quái vật như thế nào?
Nhưng mà, kế tiếp ông ta đã không cần tự hỏi vấn đề này nữa, bởi vì ông cũng đã im lìm mà biến thành hư vô.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ không gian đều tĩnh lặng.
Trong tam đại Sát Thủ Thần Triều, trừ ba cường giả chuẩn đế ra thì tất cả sát thủ thích khách còn lại đều đã vẫn diệt bỏ mình!
Đạo Tôn, Thần Tôn, Huyền Tôn, Thiên Tôn, không một người còn sống!
Nếu người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này thì tuyệt đối sẽ sợ hãi!
“Khụ...” Phù Phong Vương cả người là máu me, lập tức lùi lại.
Ông ta đã dầu hết đèn tắt, thân thể bắt đầu nát thành mảnh nhỏ.
Nói thật, có thể chống đỡ lâu như vậy trước mặt ba chuẩn đế cấp bậc cao hơn mình đã là kỳ tích.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì đánh một đoàn sinh mệnh chi tuyền vào cơ thể Phù Phong Vương. Lúc này Phù Phong Vương mới giữ được một hơi, nhưng vẫn bị thương rất nặng, gần như đã không còn sức chiến đấu.
“Đáng chết!” Nhìn thấy những người còn lại đều bị diệt, ba chuẩn đế đều vô cùng tức giận.
Nhưng mà, Tiểu Thiên Tuyết vẫn nhắm mắt lại, cứ như thân thể đang ở cuối luân hồi.
“Có cổ quái, sức mạnh thật hùng hồn...” Tam kiếp chuẩn đế của U Quốc thấy thế thì dưới đáy mắt hiện lên một tia ám mang.
Sau đó, ông ta thò bàn tay ra, chộp về hướng Tiểu Thiên Tuyết.
Chuẩn đế ra tay, uy năng cuồn cuộn, cường giả Chí Tôn Thất Cảnh còn lâu mới sánh bằng nổi.
Mà ngay vào thời khắc này, Tiểu Thiên Tuyết vẫn luôn nhắm mắt lại bỗng nhiên mở mắt.
Trong phút chốc, thiên địa tĩnh mịch, hoàn vũ thất thanh!
Đó là một đôi mắt như thế nào? Trong sáng như thủy tinh, lại mang theo đạm nhiên lạnh nhạt, giống như thần linh quan sát vạn cổ mênh mông, vạn vật luân hồi.
Quang hoa luân hồi nổ chói mắt bắn ra.
“Không ổn, dừng tay!”