Chương 1594: Diệt Thế Hào Giác lần nữa thổi lên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Về sau, lại có tin tức truyền ra.
Vây giết Quân Tiêu Dao là Tam Đại Sát Thủ thần triều nổi tiếng hung ác bên ngoài Tiên Vực.
Do ba tôn Chuẩn Đế dẫn đầu, mang theo đế binh, sát trận Thái Cổ, còn có rất nhiều nhóm cường giả Đạo Tôn, Thần Tôn, Huyền Tôn, cùng nhau vây giết Quân Tiêu Dao.
Tin tức này truyền ra, không thể nghi ngờ đã khiến cho bát phương chấn động.
Đầu tiên bọn họ chấn động chính là, Tam Đại Sát Thủ thần triều mà cũng dám ra tay với Thần Tử Quân gia.
Cái này quả thực không khác gì tự tìm đường chết.
Tuy rằng Tam Đại Sát Thủ thần triều hung danh hiển hách, nhưng so với Quân gia thì vẫn như cũ lấy trứng chọi đá.
Mà chấn động thứ hai chính là, đội hình Tam Đại Sát Thủ thần triều phái ra cũng không khỏi quá phô trương rồi.
Ngoài cường giả đỉnh cấp ra, còn có đế binh, sát trận Thái Cổ vân vân, những thứ này dùng để vây giết Chuẩn Đế còn đủ nữa là.
Kết quả chỉ là đến giết chết Thần Tử Quân gia, nhưng lại không thành công, thế cũng quá không hợp lẽ thường.
Sự kiện ám sát lần này, không thể nghi ngờ đã khiến cho cả Cửu Thiên Tiên Vực, thần hồn nát thần tính, trông gà hóa cuốc.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, chủ của Quân gia cho tới bây giờ đều không phải là người ẩn nhẫn.
Đặc biệt là, lần này bị nhắm vào còn là vảy ngược của Quân gia, Kỳ Lân Tử quý giá nhất.
Rất nhiều người đều cho rằng, một hồi sóng gió lớn khủng khiếp sắp sửa đánh tới rồi.
Quân gia sẽ không chịu để yên đâu.
“Cái gì, Quân Tiêu Dao còn chưa chết à, đám ngu xuẩn kia, thành sự thì không, bại sự có thừa!”
Sau khi nghe được tin tức Quân Tiêu Dao vẫn chưa chết, người của tam đại gia tộc cấm kỵ, mặt mày ai nấy đều hết sức âm trầm.
Bọn họ hoàn toàn không thể tưởng tượng, sao Quân Tiêu Dao có thể còn sống được chứ, thậm chí còn có thể bức Chuẩn Đế tự bạo.
Đương nhiên, tin tức cụ thể hơn cũng không có truyền tới.
Cho nên ngoại giới cũng không biết Quân Tiêu có thể sống sót bằng cách nào.
Chẳng qua rất nhiều người đều cảm thấy là lẽ đương nhiên, dù sao át chủ bài của Quân Tiêu có nhiều lắm.
Khi hắn đối chiến với ách họa chung cực đã cậy vào rất nhiều thủ đoạn, lần này trở về từ cõi chết, nói không chừng cũng đã hao phí rất nhiều con át chủ bài.
Ở một bên khác, mấy vị tộc nhân Thương Tộc cũng nhận được tin tức.
“Tên Quân Tiêu Dao đó thật đúng là mạng lớn, có điều tuy rằng thoát được một mạng, nhưng đã bị thương nặng, đạo cơ tổn hại, sau này tiềm lực cũng không lớn.”
“Thế tiếp theo nên làm gì?” Mội vị tộc nhân Thương Tộc khác hỏi dò.
“Tên Quân Tiêu Dao kia gần như đã là một phế nhân, về sau cứ xem tâm trạng của Chu Thiên Đạo Tử đi.”
Hỗn Thiên Tiên Vực.
Trong cung điện màu vàng nơi ở của Đế Hạo Thiên.
Tử Diễm Thiên Quân hiện thân, báo cáo tình huống ám sát ở ngoại giới cho Đế Hạo Thiên.
“Vậy mà còn chưa chết nữa à, tên Quân Tiêu Dao này, thật đúng là phúc lớn mạng lớn.”
Trong con ngươi màu bạc của Đế Hạo Thiên lóe lên vẻ khó hiểu.
Quân Tiêu Dao lại một lần nữa nằm ngoài dự liệu của hắn ta.
“Chỉ là mặc dù tên Quân Tiêu Dao đó không chết, nhưng cũng không kém tàn phế bao nhiêu.”
“Dù cho Quân gia có khả năng giúp đỡ khôi phục lại thì cũng cần một khoảng thời gian rất dài, đến lúc đó, hắn đã không còn theo kịp bước tiến thời đại rồi.”
Tử Diễm Thiên Quân nhún vai nói.
Đế Hạo Thiên vẫn đang cân nhắc.
Theo lý thuyết thì quả đúng là như vậy.
Nếu như không có ít nhất mấy chục năm thì có lẽ Quân Tiêu Dao rất khó mà khôi phục lại.
Cái đại thế hoàng kim này, quan trọng nhất chính là nắm bắt kỳ ngộ.
Tiếp theo, Quân Tiêu Dao không thể nghi ngờ là sẽ bỏ qua rất nhiều cơ duyên, hắn sẽ không còn phong quang giống như trước đây được nữa.
Thế nhưng Đế Hạo Thiên lại luôn có cảm giác bất an, giống như nếu không diệt trừ Quân Tiêu Dao thì trong lòng sẽ luôn có một khối u.
“Nhổ cỏ không nhổ tận gốc, gió xuân thổi lại mọc, lần này Tam Đại Sát Thủ thần triều thật sự khiến cho người ta thất vọng.” Đế Hạo Thiên khẽ lắc đầu.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao đã bị ám sát.
Quân gia tự nhiên sẽ dốc hết toàn lực bảo hộ.
Cho nên trong một khoảng thời gian rất dài, sẽ không còn có cơ hội ám sát này nữa.
Có thể nói cơ hội lần này đã bị Tam Đại Sát Thủ thần triều lãng phí hết.
“Cũng được, trước tiên duy trì lực chú ý vào trên quốc gia bị lãng quên, về phần Quân Tiêu Dao, bây giờ đã là nửa tàn phế, về sau tìm cơ hội giải quyết tiếp.”
Đế Hạo Thiên hạ quyết định.
Vào lúc này, Tử Diễm Thiên Quân lên tiếng: “Đúng rồi, tam đại sát thủ thần triều bên kia đưa tin tới, nói cần sự hỗ trợ của Tiên Đình chúng ta.”
Tam Đại Sát Thủ thần triều đã không hoàn thành nhiệm vụ, lại còn chọc giận Quân gia.
Có thể nói, chỉ dựa vào chính bọn họ, hầu như là một con đường chết.
Đế Hạo Thiên nghe xong lại thản nhiên nói: “Tam Đại Sát Thủ thần triều gì? Chúng ta và bọn họ từng có liên hệ gì sao?”
Tử Diễm Thiên Quân sửng sốt, liếc mắt nhìn Đế Hạo Thiên một chút, lắc đầu chậc chậc nói: “Thiếu hoàng điện hạ, ngài thật đúng là nhất.”
Đế Hạo Thiên thờ ơ không lên tiếng.
Tam Đại Sát Thủ thần triều, đã thành con rơi mất rồi.
Không chỉ có Đế Hạo Thiên quyết đoán như thế.
Những gia tộc cấm kỵ Cửu Thiên còn lại như Thương Tộc cũng thế.
Tam Đại Sát Thủ thần triệu phái người tới cầu viện.
Tam đại gia tộc cấm kỵ hoàn toàn không đếm xỉa tới.
Về phần Thương Tộc, ngay cả bóng dáng cũng tìm không thấy đâu.
Điều này khiến cho cao tầng của Tam Đại Sát Thủ thần triều, tâm lạnh đến tận xương tủy.
Yêu cầu xa vời duy nhất của bọn họ, chính là có thể che giấu đi qua việc này.
Nhưng có thể được sao?
Quân Tiêu Dao chính là cục cưng quý giá của Quân gia, bây giờ lại bị biến thành dáng vẻ này.
Có thể nói, bất luận kẻ nào hoặc thế lực nào đều không cản được Quân gia trả thù.
Quả nhiên, không quá bao lâu.
Ở Hoàng Châu Hoang Thiên Tiên Vực, một bóng dáng phong thái vĩ ngạn, giẫm lên trên trời cao.
Đó là gia chủ đương thời của Quân gia, nhị thúc của Quân Tiêu Dao, đệ đệ của Quân Vô Hối, Quân Vô Ý.
Ánh mắt ông lạnh lùng như hàn băng vạn cổ ngưng kết.
Quân Tiêu Dao là cháu ruột của ông, bây giờ lại bị người của sát thủ thần triều ám toán.
Nếu như chỉ là cùng thế hệ tranh phong thì cũng thôi đi.
Nhưng vấn đề là, điều động ba tôn Chuẩn Đế, cộng têm đế binh, sát trận Thái Cổ, còn có rất nhiều cường giả chí tôn thất cảnh.
Tam Đại Sát Thủ thần triều này, thật đúng là ngay cả mặt mũi cũng không cần!