Chương 1596: Cổ tổ Đế Cảnh!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm ầm ầm!
Tại Hoàng Châu nơi Quân gia ở.
Đại quân mênh mông, che khuất bầu trời!
Đó là Phong Lâm Hỏa Sơn tứ vệ Quân gia, mấy trăm vạn đại quân, ngang trời xuất thế!
Ngoài ra còn có năm mươi vạn kỵ binh bước ra, trong đó còn có rất nhiều cao thủ Thông Thánh cấp chín, là lực lượng trung kiên của lần đại chiến này.
“Là Càn Thiên Thánh Vệ của Quân gia!”
Có cường giả thế lực lớn ở xa xa vây xem đang giật mình hô lên.
Đây là một chi quân đội vô địch đáng sợ của Quân gia.
Giờ phút này, thống lĩnh Càn Thiên Thánh Vệ, một vị Chí Tôn mạnh mẽ đang lạnh giọng quát:
“Phạm người của Quân gia ta, xa tới đâu cũng giết!”
Ầm ầm!
Tổ từ Quân gia, từng luồng khí tức kinh khủng xuất hiện.
Thập Bát Tổ, Thập Thất Tổ, Thập Lục Tổ, Thập Ngũ Tổ, Thập Tứ Tổ, Thập Tam Tổ, Thập Nhị Tổ, Thập Nhất Tổ, Cửu Tổ của Quân gia. Bóng dáng nhất chúng lão tổ Quân gia hiện lên, ánh mắt vô cùng rét lạnh.
Đặc biệt là đám Thập Bát Tổ, Thập Lục Tổ coi như tận mắt nhìn Quân Tiêu Dao lớn lên.
Bây giờ Quân Tiêu Dao bị ám sát, trong mắt bọn họ hoàn toàn lộ ra sát ý lạnh thấu xương không gì bằng.
Bát Tổ Quân Thiên Mệnh hiện thân, biểu cảm trên mặt đồng dạng nghiêm túc lạnh lùng:
“Bọn họ, có lẽ cũng sắp tới rồi.”
Quân Thiên Mệnh ngẩng đầu nhìn lên trời cao.
Một trận chiến này, chủ lực chân chính, thậm chí không phải những lão tổ bọn họ đây.
Ở Tiên Vực, tại một vùng đất cổ xưa thần bí nào đó.
Một vị lão giả cầm đao bổ củi trong tay, đang chém một gốc cổ thụ thẳng nhập vào chỗ sâu bên trong vũ trụ tinh khung.
Đốn cây, chuyện này hết sức bình thường.
Nhưng ở trong tay lão giả này, lại phảng phất có một loại đạo uẩn huyền diệu.
Hơn nữa nếu như có người nhìn thấy cái cây này, ắt hẳn sẽ phải chấn động đến da đầu tê dại.
Đây chính là một gốc cổ thụ thời kỳ Hỗn Độn cắm rễ ở bên trong Hỗn Độn!
Có thể nói, cường giả bên dưới Chuẩn Đế thì đừng nói đến chặt được cái cây này, ngay cả hơi tới gần một chút cũng sẽ bị khí Hỗn Độn trong đó tản mát ra chấn cho nát vụn.
Mà vị lão giả này, lại giống như một người đốn củi bình thường đang thong dong đốn cây.
Một khắc nào đó, lão giả bỗng nhiên dừng công việc trong tay lại.
Bởi vì lão nghe được tiếng kèn lệnh thê lương.
“Diệt Thế Hào Giác? Đã là lần thứ hai vang lên ở cái kỷ nguyên này, chẳng lẽ thực sự có nhiều gia hỏa có mắt không tròng như vậy?”
Vị lão giả này lắc đầu thở dài.
Sau đó, đao bổ củi, một đao vung chém xuống.
Vũ trụ tinh khung, đều giống như ở dưới một đao bổ củi này bị chia ra làm hai nửa!
Hạt cổ thụ Hỗn Độn thẳng tiến vào chỗ sâu bên trong vũ trụ tinh khung, nhất thời ầm ầm đổ xuống, vô số thiên thạch bụi bặm bắn lên!
“Hạt cổ thụ Hỗn Độn này, cứ coi như lễ gặp mặt cho tên tiểu oa nhi trong gia tộc đó đi.”
“Bộ xương già này của ta cũng nên đi ra ngoài hoạt động một chút.”
Vị lão giả này, vai gánh cổ thụ Hỗn Độn, tay cầm đao bổ củi, khoan thai đi ra khỏi địa phương cổ xưa thần bí này.
Ngũ Tổ Quân gia, Quân Thái Hạo, xuất quan!
Ở một vùng đất thần bí khác của Tiên Vực, tại một địa phương tên là Thứ Nguyên Tinh Thần.
Tinh hà vô tận chảy xuôi, tràn ngập một cỗ lực lượng tinh thần.
Mà ở trong mảnh Thứ Nguyên Tinh Thần vô tận này, rõ ràng có một vị nữ tử đang nằm trong đó.
Vị nữ tử này không phải kiểu tồn tại cấp bậc nữ thần phong thái xinh đẹp tuyệt trần, cũng không có loại khí chất nữ hoàng khí phách vô song kia.
Nàng mặc một chiếc váy hoa tựa như sao trời rực rỡ, khuôn mặt nhìn qua có vẻ dịu dàng, thậm chí còn có cảm giác giống như viên ngọc quý ở trong gia đình bình thường.
Môi anh đào chân mày lá liễu uốn cong, yêu kiều như hoa mùa xuân, quyến rũ như trăng mùa thu.
Thậm chí còn lộ ra một chút vẻ nhu nhược yếu đuối.
Yên tĩnh như đóa hoa xinh đẹp soi bóng nước, cử động tựa như liễu rũ trong gió.
Chẳng qua lực lượng tinh thần vô tận của mảnh Thứ Nguyên Tinh Thần này, mỗi giờ mỗi khắc đều đang tràn vào trong thân thể mềm mại của nàng.
Ở một khắc nào đó, vị nữ tử dịu dàng như viên ngọc quý của gia đình bình thường này, mở ra một đôi mắt sao óng ánh:
“Diệt Thế Hào Giác của gia tộc vang lên, cũng nên đi ra ngoài hoạt động một chút.”
Miệng anh đào nhỏ của nữ tử hé ra, lực lượng tinh thần vô tận mạnh mẽ rót vào bên trong thân thể mềm mại của nàng.
Lực lượng hùng hậu từ trong thân thể mềm mại của nàng tản mát ra, cùng với khí chất khuôn mặt dịu dàng của nàng tạo thành chênh lệch rõ nét.
Vị nữ từ này nhìn qua thậm chí còn có vẻ rất trẻ tuổi.
Chính là Tứ Tổ Quân gia, Quân Thái Yên!
Tiên Vực, trong thế giới Đê Bá ở cạnh gần giới hải.
Trong động phủ thượng cổ đầy những quy tắc vụn vỡ, một vị nam tử trung niên đang mặc một bộ hoàng bào, chín con rồng lớn màu vàng kim quấn quanh người.
Trên người ông ấy, bụi bặm gom góp tích lũy một tầng thật dày, cũng không biết đã bế quan ở đây bao nhiêu năm tháng.
Ở một khắc nào đó, ông ấy nghe được tiếng kèn lệnh có vẻ hơi thê lương kia từ Tiên Vực truyền đến.
Một đôi con ngươi như nhật nguyệt lấn trời, chậm rãi mở ra.
Ở trong chốc lát mở ra, cả động phủ thượng cổ đều đang rung chuyển, cả một phương thế giới Đê Bá này đều đang khe khẽ run lên!
“Đầu tiên là nguyền rủa vô cớ xuất hiện trong cơ thể, tiếp theo là Diệt Thế Hào Giác, chẳng lẽ thật sự cho rằng Quân gia ta, ai cũng có thể lấn sao?”
Vị nam tử này chậm rãi đứng dậy, một cỗ Đế uy khủng bố đang bao lấy!
Giống như một vị Hoàng Đạo Đại Đế thức giấc!
Chín con rồng lớn màu vàng kim ở trên người ông ấy trổ ra ánh sáng rực rỡ, đôi bên quấn lấy nhau cùng nhau dung hợp, cuối cùng biến thành một thanh Cửu Long Thần Kiếm!
“Trong thiên hạ, đều là đất hoàng gia!:
“Người trong thiên hạ, đều là quân thần!”
Cổ tổ Đế Cảnh Quân gia, Tam Tổ Quân Thái Hoàng, tay cầm Cửu Long Thần Kiếm, từ thế giới Đê Bá ra đến!