Chương 1616: Báo thù cho con trai
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trận bất hủ chiến trùng trùng điệp điệp vượt ra ngoài cả Tiên Vực này, đến tận lúc này mới tính là kết thúc.
Tất cả mọi người đều nghĩ không ra, Quân gia sẽ lôi lệ phong hành như thế.
Dù sao Quân gia trước đó cũng chịu ảnh hưởng của Ách Hoạ nguyền rủa.
Thậm chí còn có tin tức ngầm và tin đồn nói rằng Quân gia chịu ảnh hưởng của Ách Hoạ nguyền rủa, chỉ có thể tự vệ, chứ không còn sức chấn nhiếp quần hùng.
Mà hiện tại, trận bất hủ chiến này đã hoàn toàn phá vỡ tin đồn hoang đường này.
Quân gia, vẫn mạnh mẽ như ban đầu.
Không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào bởi Ách Hoạ nguyền rủa cả.
Quân gia lần này, không chỉ giúp Quân Tiêu Dao báo thù.
Mà càng thể hiện một loại chấn nhiếp, thể hiện thực lực và khí phách ở một khía cạnh khác của Quân gia.
Nếu như bởi vì Ách Hoạ nguyền rủa, mà cho rằng có thể lấn áp Quân gia, thì quả thực là một ý nghĩ cực kì ngu xuẩn.
Quân gia mượn bất hủ chiến lần này để củng cố hơn nữa thanh danh và địa vị của mình tại Cửu Thiên Tiên Vực.
Tiên Đình thì ngược lại.
Bởi vì lời nói của Thiên Đường lão nhân, đã gây lên xôn xao dư luận ở Tiên Vực.
Nhưng cũng không có một ai dám bàn tán công khai.
Dù sao Tiên Đình vẫn là quái vật khổng lồ như trước, không ai dám thật sự đi khiêu khích trêu chọc.
Nhưng hiển nhiên, trong lúc vô hình.
Danh tiếng và lực hiệu triệu của Tiên Đình ở Cửu Thiên Tiên Vực đều chịu ảnh hưởng nhất định.
Cũng không phải Tiên Đình sẽ lập tức bị người khác phỉ nhổ.
Nhưng ít ra, trong mắt các thế lực khác, Tiên Đình không còn quang huy vạn trượng, cao cao tại thượng giống trước đó nữa.
Sau khi bất hủ chiến kết thúc.
Tam lộ đại quân cũng bắt đầu trở về Hoang Thiên Tiên Vực.
Nhưng sự chú ý của rất nhiều thế lực vẫn không dừng lại.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Mặc dù tam đại Sát Thủ Thần Triều bị hủy diệt.
Nhưng phải biết rằng, kẻ chủ mưu thực sự muốn nhằm vào Quân Tiêu Dao cũng không phải là tam đại Sát Thủ Thần Triều.
Bọn họ chẳng qua chỉ là người được thuê, nghe mệnh lệnh của người khác mà thôi.
Vì thế, kẻ chủ mưu thực sự muốn Quân Tiêu Dao chết vẫn chưa bị trừng phạt.
Đương nhiên, tất cả mọi người đều biết.
Quân gia không ngốc, bọn họ chắc chắn biết kẻ chủ mưu đứng đằng sau.
Nhưng bọn họ cũng không truy cứu đến cùng, nguyên nhân rất đơn giản.
Hiện tại, Quân gia không nên triển khai đại chiến toàn diện.
Suy nghĩ này giống với Tiên Đình.
Tất cả mọi người đều có dự cảm, cơn bão lớn thực sự, một thời đại mới sắp xảy ra.
Nếu như trước đó mà tổn thất quá nhiều, cũng không phải là chuyện tốt.
Hơn nữa việc hủy diệt tam đại Sát Thủ Thần Triều, cũng coi là một cái chấn nhiếp.
Chí ít sau này, sẽ không có người nào dám để người khác sai khiến mà nhằm vào Quân Tiêu Dao nữa.
Tam đại Sát Thủ Thần Triều, chính là một ví dụ đẫm máu.
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng, cuộc phong ba này xem như đã đến lúc kết thúc.
Một sự việc kinh người, lại lần nữa châm ngòi dư luận toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực!
Có chí cường giả nhìn thấy, từ chỗ những con đập của Giới Hải.
Có một đạo kiếm quang đánh tới, hoành không hàng trăm triệu dặm, ven đường chấn diệt vô tận sao trời.
Bên trong đạo kiếm quang kia, rõ ràng là một thanh kiếm!
Một thanh kiếm lượn lờ sát phạt tiên quang vô tận!
Chư Thiên Vạn Giới, mênh mông mênh mông, cũng không đỡ nổi phong mang vô tận của chuôi kiếm này.
Mỗi sợ kiếm quang tản mát ra, đều có thể chấn diệt một tinh vực!
Cho dù là Chuẩn Đế, chỉ cần tới gần chuôi kiếm này, cơ thể đều sẽ bị cắt đứt trong nháy mắt!
"Đó là... Tru Tiên Kiếm!"
Có chí cường giả nhịn không được kinh hô lên.
Ngoại trừ Tru Tiên Kiếm tiên khí có thể sát phạt chí cường ra, còn có binh khí nào có được uy thế như vậy.
Một thanh kiếm mà có thể khiến Tiên Vực dậy sóng!
"Thật sự là Tru Tiên Kiếm, chẳng lẽ bạch y Thần Vương trở về rồi!"
Vừa nhìn thấy thanh Tru Tiên Kiếm này, đám người liền liên tưởng đến thân ảnh áo trắng vĩ ngạn kia.
Sau đại chiến hai giới lần trước, Quân Tiêu Dao trở về, cũng không mang theo Tru Tiên Kiếm.
Hiển nhiên, Tru Tiên Kiếm ở trong tay bạch y Thần Vương Quân Vô Hối.
Mà bây giờ, Tru Tiên Kiếm xuất hiện, phải chăng đồng nghĩa với việc bạch y Thần Vương trở về, ra tay vì dòng dõi của ông ấy?
Nhưng điều khiến đám người mê hoặc là.
Cũng không có thân ảnh của Quân Vô Hối.
Mà chỉ có một thanh Tru Tiên Kiếm, vượt ngang Giới Hải vô biên đến, mang theo hàng trăm triệu sợi kiếm quang sát phạt, uy thế long trọng, rung chuyển vũ trụ càn khôn!
"Đây là ý gì?"
Rất nhiều người đều nghi hoặc, bạch y Thần Vương chưa trở về, một thanh kiếm trở về, là có ý gì?
Tại một thế giới nhỏ ở nơi nào đó trong Tiên Vực.
Một đám người vây quanh trong một không gian.
Rõ ràng là người của Tam Đại Cấm Kỵ gia tộc.
"Kế hoạch lần này, xem như thất bại toàn diện, tam đại Sát Thủ Thần Triều quả thực là phế vật!" Một vị cường giả Huyền Tôn của Quý gia lãnh đạm nói.
Đám người Quý Đạo Nhất và Quý Oánh Oánh của Quý gia bọn họ, đều trực tiếp hoặc gián tiếp vẫn lạc trong tay Quân Tiêu Dao.
"Chỉ có thể nói người tính không bằng trời tính, ai có thể nghĩ tới, tam đại Chuẩn Đế xuất thủ đều không diệt được Quân Tiêu Dao kia, rốt cục tại sao hắn lại sống sót được?"
Một vị cường giả của Vũ gia nói.
"Tình huống hiện giờ đã như vậy rồi, Quân gia tức giận, tam đại Thần Triều hủy diệt, chúng ta cũng phải trở về Cửu Thiên trước, tránh cơn bão này rồi lại tính tiếp."
Trong mắt cường giả Kim gia lộ ra sự lo lắng.
Chẳng biết tại sao, trong lòng gã luôn có một loại cảm giác bất an.
Nhưng cường giả Vũ gia nghe vậy, thì cười nhạt lắc đầu nói.
"Chuyện này có gì phải lo lắng, Quân gia chỉ diệt tam đại Sát Thủ Thần Triều, cũng đồng nghĩa với việc bọn họ không dám trêu chọc Cửu Thiên cấm khu, tại sao chúng ta cần phải trốn tránh?"
Cường giả Vũ gia, có vẻ hơi xem thường.
Chưa nói đến việc tam đại Thần Triều sẽ không tiết lộ người đứng phía sau.
Cho dù tiết lộ thì sao chứ, Quân gia dám động đến bọn họ sao?
Dám động đến bọn họ, chính là khiêu khích Cửu Thiên cấm khu.
Cường giả hai nhà còn lại thấy thế, cũng gật đầu tán đồng.
Quả thực đúng vậy.
Nếu quả thật Quân gia muốn so đo, đã sớm bắt đầu truy sát người chủ mưu đứng sau rồi, không thể chỉ nhằm vào tam đại Thần Triều được.
Mà đúng lúc này, bỗng nhiên tiểu thế giới này run rẩy, kịch liệt chấn động, trực tiếp bị phân thành hai!
"Là ai!"