Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1620 - Chương 1620 - Không Phải Là Muốn Đi Thăm Quân Tiêu Dao Đó Chứ

Chương 1620 - Không phải là muốn đi thăm Quân Tiêu Dao đó chứ
Chương 1620 - Không phải là muốn đi thăm Quân Tiêu Dao đó chứ

Chương 1620: Không phải là muốn đi thăm Quân Tiêu Dao đó chứ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Dưới tình huống này, thiên kiêu cửu đại Tiên Thống Tiên Đình lập tức được tâng bốc o bế.

Dù là truyền nhân đương thời của cửu đại Tiên Thống hay là Chủng Tử thức tỉnh từ trầm miên cũng được thế lực khắp nơi chú ý.

Trong đó được hoan nghênh nhất chính là Đế Hạo Thiên và Linh Diên.

Bọn họ một người là Thiếu Hoàng cổ đại Tiên Đình, một người là Thiếu Hoàng đương đại, đều có được không ít người đi theo.

Thậm chí cả Cổ Đế Tử trước kia sánh vai với Linh Diên, hiện tại đều dần ảm đạm xuống cũng không còn thanh danh như trước kia nữa.

Nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người chính là, dưới tình huống này, Linh Diên lại lười gặp bất cứ người nào tiến đến bái phỏng.

Trong một đạo tràng cung điện nào đó của Oa Hoàng Tiên Thống tại Hỗn Thiên Tiên Vực, Linh Diên mặc một bộ váy dài lưu li tuyết trắng, dáng người cao gầy, dung nhan tinh xảo tuyệt luân, hình như đang khắc khẩu với ai đó.

Từ khi Huỳnh Hoặc Tinh xuất hiện, Linh Diên đã rời khỏi Tiên Viện, vẫn luôn ở lại đạo tràng Oa Hoàng Tiên Thống.

“Lan bà bà, người ta không có quyền tự do ra cửa luôn sao?”

Giờ phút này giọng nói của Linh Diên không còn sự cao lãnh cường thế như ở bên ngoài nữa.

Bởi vì ngồi ở đối diện nàng là một vị cổ tổ chuẩn đế của Oa Hoàng Tiên Thống, còn là Lan bà từ nhỏ chỉ đạo nàng tu luyện.

Lan bà có mái tóc màu bạc, khuôn mặt không tính già nua, da thịt sáng loáng như trẻ con.

Bà nhìn Linh Diên, cười nhạt mà nói: “Diên nhi, ngươi cho rằng bà bà không biết ngươi suy nghĩ cái gì à, không phải ngươi muốn đi vấn an Quân Tiêu Dao kia đó chứ?”

“Nào... Nào có, người ta chỉ tu luyện lâu rồi, muốn đi ra giải sầu mà thôi.” Linh Diên ậm ừ nói.

Ở ngoại giới, nàng là Tiên Đình Đế Nữ cao lãnh, Thiếu Hoàng đương đại. Nhưng trước mặt Lan bà từ nhỏ dạy dỗ nàng thì giống như một thiếu nữ bình thường.

“Ha hả, Diên nhi, ngươi vẫn không biết nói dối như ngày nào.” Lan bà lắc lắc đầu, lập tức nói.

“Nhưng... Vẫn phải duy trì khoảng cách cho thỏa đáng, dù sao ngươi là Thiếu Hoàng đương đại của Tiên Đình ta.”

Linh Diên cắn môi không nói. Nói thật, khi nghe Quân Tiêu Dao bị ba chuẩn đế của tam đại Sát Thủ Thần Triều ám sát, trái tim nàng đã tạm dừng trong chớp mắt.

Mà lúc nghe tin Quân Tiêu Dao còn sống, nàng đã thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng sau đó lại nghe Quân Tiêu Dao đã bị thương nặng, đạo cơ bị hao tổn, gần như nửa phế. Thậm chí có khả năng không thể khôi phục trong khoảng thời gian ngắn, chỉ có thể dưỡng thương ở Quân gia.

Linh Diên lại cảm thấy hết sức lo lắng

Nàng biết, tuy rằng nhìn mặt ngoài Quân Tiêu Dao bình đạm nội liễm, nhưng trong xương cốt là một người vô cùng kiêu ngạo.

Loại kiêu ngạo này không phải ý tiêu cực, mà là sự tự tin sinh ra đã có sẵn.

Đổi lại là thiên kiêu bình thường cũng không thể chịu nổi đả kích này, càng đừng nói là yêu nghiệt vạn cổ không có lấy một như hắn.

Cho nên tất nhiên Linh Diên cảm thấy lo lắng, muốn đi gặp.

“Thật không biết tiểu tử Quân gia kia rót mê hồn canh gì cho ngươi, ngươi chính là Tiên Đình Thiếu Hoàng.” Lan bà vươn tay ôm trán, thở dài một tiếng.

Linh Diên chỉ trầm mặc.

Nói thật, nàng cũng hơi hoảng hốt. Rõ ràng ngay từ đầu, nàng và Quân Tiêu Dao đối lập với nhau, còn là một trong những Nghịch Quân Thất Hoàng, lúc nào cũng nghĩ phải giải quyết hắn.

Nhưng dưới hắc uyên, sau khi rơi vào tình duyên vạn cổ của Quân Tiêu Dao, tất cả đều thay đổi.

Phần bên trong đùi của nàng ta còn có ấn ký do Quân Tiêu Dao để lại.

Ở thế giới Thần Khư, nàng và Quân Tiêu Dao còn rơi vào sương mù tình nhân hoa. Quân Tiêu Dao không chịu ảnh hưởng, nàng lại tự cởi váy áo.

Lần đầu tiên trong cuộc đời bị một nam tử nhìn thấy sạch sẽ.

Lúc sau, Thiên Nữ Diên yêu Quân Tiêu Dao đến khắc cốt ghi tâm đã hy sinh bản thân, linh hồn dung hợp với nàng.

Sau đó, Linh Diên cưỡng chế tìm cho mình một cái cớ. Bởi vì linh hồn của Thiên Nữ Diên dung hợp với nàng, cho nên nàng mới sinh ra tình cảm đặc thù với Quân Tiêu Dao.

Nhưng hiện tại, nói thật, bản thân Linh Diên cũng cảm thấy lý do này thực buồn cười.

Có lẽ Thiên Nữ Diên thật sự có ảnh hưởng, nhưng tuyệt đối không có khả năng khiến nàng lập tức thay đổi.

Trong quá trình tiếp xúc lâu dài, bất tri bất giác Linh Diên đã luân hãm, có lẽ cả nàng ta cũng không ngờ đến được.

Tất nhiên Lan bà không biết hoạt động tâm lý của Linh Diên nhiều như vậy, bà chỉ nói: “Vương quốc bị lãng quên lần này cực kỳ quan trọng, thậm chí liên quan đến cách cục ngày sau của Tiên Đình ta.”

Linh Diên tỉnh táo lại, nhìn về phía Lan bà.

Lan bà lại nói: “Kỳ thật ngay từ đầu Oa Hoàng Tiên Thống chúng ta muốn hợp tác với Phục Hy Tiên Thống, cùng nhau cầm quyền. Cho nên mới muốn ngươi và Cổ Đế Tử liên hôn.”

“Nhưng sau đó lại thất bại, mà hiện tại Đế Hạo Thiên lại hiện thân. Toàn bộ Tiên Đình đều biết dã tâm của hắn chính là trở thành Tiên Đình chi chủ trong đại thế hoàng kim này.”

“Mà vị trí kia vốn là của ngươi, Diên nhi.”

“Cho nên Oa Hoàng Tiên Thống chúng ta cũng phải thay đổi quan niệm. Mà vương quốc bị lãng quên chính là cơ hội duy nhất.”

Lời Lan bà nói khiến Linh Diên có chút hoang mang.

“Lan bà bà, tuy trong vương quốc bị lãng quên có di chỉ của Cổ Tiên Đình, nhưng cũng không đến mức có thể quyết định cách cục ngày sau của Tiên Đình mới đúng?”

Lan bà nhìn Linh Diên, cười cười.

Chỉ là ý cười kia lại khiến Linh Diên có chút xa lạ.

“Diên nhi, ngươi là hy vọng của Oa Hoàng Tiên Thống chúng ta, là thiên kiêu trung tâm duy nhất toàn bộ Tiên Thống bồi dưỡng. Không phải ngươi thường xuyên nghi hoặc nguồn gốc nhất thể song hồn của mình từ đâu ra sao?”

“Đi đến vương quốc bị lãng quên, có lẽ có thể tìm được đáp án.”

Bình Luận (0)
Comment