Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1637 - Chương 1637 - Tẩy Lễ Trì

Chương 1637 - Tẩy Lễ trì
Chương 1637 - Tẩy Lễ trì

Chương 1637: Tẩy Lễ trì

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ta nhất định phải đi ngâm, hơn nữa còn phải lấy thêm một chút nước Tẩy Lễ về, dùng nước này để rèn đúc binh khí, nói không chừng còn có thể rèn ra được Tiên Khi thật sự đấy!”

Hai mắt Lỗ Phú Quý tỏa sáng.

Các đời Lỗ gia đều mộng tưởng sẽ rèn đúc ra được Tiên Khí thật sự.

Nhưng cho tới bây giờ, cũng chỉ có vị lão tổ Lỗ gia kia là rèn được một món chuẩn Tiên Khí.

Mà điều này đã được ghi chép ở Tiên Vực.

Còn có tin đồn rằng, hiện tại tất cả Tiên Khí ở Tiên Vực đều là được truyền thừa xuống, chứ không phải là do người đời sau chế tạo ra.

Có thể nghĩ, nếu như Lỗ gia chế tạo ra được một món Tiên Khí thì địa vị và uy vọng hiển nhiên sẽ khác xa bây giờ.

Có thể nói, hai mắt Linh Diên và các thiên kiêu đều cháy bỏng.

Ngay cả Quân Tiêu Dao cũng khá tò mò.

Nói không khách khí thì, trong số tất cả mọi người ở đây, nói về hoàn mỹ, ngay cả Linh Diên có nhục thân Nguyên Thần cũng kém hắn xa tít mù.

Khi mọi người đều đang hưng phấn.

Mặt đất chợt chấn động, phía xa xa bụi đất tung mù mịt, chiến ý kinh thiên cuốn tới.

“Tới…”

Ánh mắt Quốc vương Nữ Nhi quốc có vẻ ngưng trọng.

Nhưng mà, một khắc sau, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng lại lần nữa thay đổi.

Bởi vì, từ một hướng khác, lại có một đội quân trùng trùng điệp điệp lướt đến.

“Hai đội nhân mã cùng đến!” Dạ Hoa tướng quân cũng biến sắc.

Hai nhân số của hai đội nhân mã không hề ít hơn đội quân Nữ Nhi quốc.

Ba phe thế lực đánh cờ đương nhiên sẽ sinh ra biến cố càng lớn.

“A, Nữ Nhi quốc, không ngờ các ngươi cũng có dũng khí tranh đoạt Tẩy Lễ trì này.”

Một giọng nói nhàn nhạt vang lên từ một trong hai đội nhân mã kia.

Chính là Ma Thế của chín nước lớn.

Người vừa lên tiếng là một nam tử trẻ tuổi thân mang chiến giáp đen nhánh, tay cầm trường mâu nhuốm máu.

Một thân khí tức đạt cảnh giới Đại Thiên Tôn.

Nhìn qua thì gã có vẻ còn trẻ, nhưng chắc chắn tuổi thực sẽ không quá nhỏ.

Lại thêm nơi này là quốc gia bị lãng quên, bản thân đã mang đủ loại huyền diệu rồi, không thể lấy tiêu chuẩn thực lực sinh linh của Tiên Vực bên ngoài để đánh giá được.

“Ma Thái tử…”

Quốc vương Nữ Nhi quốc vẫn lạnh mặt, hiển nhiên, đây là một vị cường giả yêu nghiệt nổi danh trong Ma Thế.

Mà một bên kia cũng có giọng nói vọng ra.

“Nếu ta đoán không sai, chắc hẳn kia là sinh linh bên ngoài nhỉ, đó chính là lực lượng của Nữ Nhi quốc các ngươi sao?”

Người lên tiếng mặc thân trường bào Vu sư màu đen, cầm pháp trượng bạch cốt, rõ ràng là cường giả Vu tộc, Thiên Vu Tử.

“Ha ha… Thiên Vu Tử, không bằng chúng ta liên thủ diệt hết Nữ Nhi quốc và bọn sinh linh bên ngoài này trước đi đã, thế nào?” Ma Thái tử cười lạnh.

“Không vấn đề gì, ba bí cảnh lớn là do chín nước lớn chúng ta tranh phong, không cần người bên ngoài nhúng tay vào.” Thiên Vu Tử cũng điềm nhiên nói.

“Ha ha, vậy thì không thể tốt hơn rồi. Dù sao bổn Thái tử cũng muốn biến Quốc Vương Nữ Nhi quốc làm nô lệ của ta.” Ma Thái tử tùy tiện nói.

“Làm càn, lại dám vũ nhục Quốc Vương Bệ hạ!” Dạ Hoa tướng quân lạnh giọng quát lên, đôi mắt đẹp phun trào lửa giận.

Ma Thái tử chẳng thèm để ý, chỉ tùy tiện nhìn lướt một cái, vừa thấy Linh Diện thì ánh mắt bỗng nhiên tỏ vẻ kinh diễm.

“Ha ha, nữ tử bên ngoài này còn cao quý hơn cả Quốc Vương Nữ Nhi quốc. Thú vị lắm, nếu vậy, bổn Thái tử có thể tha cho ngươi một mạng.”

Sắc mặt Linh Diên lạnh như băng, lửa giận bùng lên trong lòng. Không ngờ tên Ma Thái tử này lại dám có ý đồ với mình.

Nhưng Linh Diên còn chưa ra tay, tâm thần của Tần Nguyên Thanh khẽ động, nghĩ rằng cơ hội cho mình thể hiện tới rồi.

“Muốn chết? Ngươi há có thể vũ nhục Linh Diên Thiếu Hoàng!”

Tần Nguyên Thanh bạo phát khí tức, tu vi bất chợt thăng lên cảnh giới Tiểu Thiên Tôn.

Sau khi Quân Tiêu Dao đột phá lên Tiểu Thiên Tôn một thời gian, Linh Diên và một số thiên tôn yêu nghiệt cũng dần dần đột phá lên Tiểu Thiên Tôn.

Nhưng xét về chiến lực thực sự thì hiển nhiên họ không thể so với Quân Tiêu Dao được.

Không phải ai cũng có thể diệt sát Đại Thiên Tôn chỉ với một quyền như Quân Tiêu Dao.

Nhưng Tần Nguyên Thanh lại có cái tự tin này, không nói đến chuyện đánh bại Ma Thái tử, ít nhất là triền đấu một chút, thể hiện tấm lòng trung của mình với Linh Diện chắc là vẫn được.

Ngay lập tức, trận hỗn chiến của ba quốc gia chính thức nổ bùng!

Chiến trường hỗn loạn, hơn trăm vạn sinh linh chinh phạt, đấu đá lẫn nhau.

Các loại kiếm mang, ma khí, pháp tắc lóe lên, va chạm lẫn nhau.

Tần Nguyên Thanh rất cứng đầu, muốn thể hiện tốt nhất, nhắm thẳng Ma Thái tử mà đánh tới.

Toàn bộ chiến trường lập tức hỗn loạn.

Những người khác đi theo cũng ra tay.

Trong đó, Lỗ Phú Quý xem như người bạo lực nhất, tế ra rất nhiều thần binh từ trong pháp khí không gian.

Một mạch đập tới, một mảnh sinh linh tử thương.

Còn Quân Tiêu Dao vẫn rất bình tĩnh, thậm chí còn không ra tay.

Dù sao thì, đối với kẻ đã từng trải qua trận chiến bất hủ và đại chiến ách họa hai giới mà nói.

Loại đại chiến này quả thực không khác gì trò chơi trẻ con.

Đến bây giờ, hắn vẫn đang nghĩ rốt cuộc chín quốc gia lớn là thế nào.

Bất quá, không thể nghi ngờ, hiển nhiên cơ duyên Tẩy Lễ trì là thật.

Cũng có chút giá trị với hắn.

Mà đúng lúc này, một tiếng kêu rên thảm thiết truyền đến.

Là Tần Nguyên Thanh kia bị Ma Thái tử đánh bị thương, phun máu tươi, bay ngược trở ra như diều bị đứt dây.

Quân Tiêu Dao thấy thế cũng âm thầm lắc đầu.

Hắn hoàn toàn không thèm để ý vì sao Tần Nguyên Thanh lại nhảy ra kiêu khích như vậy.

Bởi vì căn bản người kia không lọt vào mắt hắn, đến cả tư cách để hắn phải ra tay cũng không có.

Mà lúc này, một vệt ánh sáng cầu vồng lướt nhanh ra.

Linh Diên ra tay, đọ sức cùng Ma Thái tử.

Tần Nguyên Thanh nuốt vào một viên đan dược chữa thương, dường như nhận ra có ánh mắt nhìn mình mà quay lại nhìn Quân Tiêu Dao.

“Nhìn cái gì, nếu ngươi ra tay cũng không ngăn được một chiêu của Ma Thái tử kia.”

Bình Luận (0)
Comment