Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1656 - Chương 1656 - Tu Luyện Văn Tự Kỳ Lạ, Lại Trảm Thương Cự

Chương 1656 - Tu luyện văn tự kỳ lạ, lại trảm Thương Cự
Chương 1656 - Tu luyện văn tự kỳ lạ, lại trảm Thương Cự

Chương 1656: Tu luyện văn tự kỳ lạ, lại trảm Thương Cự

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sắc mặt Thương Cự lạnh lẽo đến cực điểm, hắn chính là thiên kiêu cấp Chủng Tử của Thương Hiệt Tiên Thống, ai đối chiến với hắn mà không phải thật cẩn thận.

Nhưng mà người áo đen này chỉ muốn tìm hiểu pháp của hắn, cũng không đặt hắn vào trong mắt.

Điều này thật sự là một loại nhục nhã.

“Ngươi đoán đúng rồi, đáng tiếc không có khen thưởng.” Quân Tiêu Dao khẽ cười và nói.

Thương Cự lại há mồm quát một tiếng.

“Lục!”

Một chữ “Lục” máu chảy đầm đìa lại hiện lên.

Hai chữ sát lục đều xuất hiện, xác nhập, tức khắc sinh ra một sát phạt chi khí ngập trời.

Toàn bộ thiên địa như biến thành một mảnh huyết sắc, hai chữ tổ hợp với nhau lại bắn ra uy lực càng thêm khủng bố.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao thì đây chả là cái gì cả.

Đám nhân vật cấp Chủng Tử Tiên Đình đã không thể chống lại thực lực hiện tại của hắn. Quân Tiêu Dao giơ tay, pháp tắc chi thủ nhốt hai chữ máu chảy đầm đìa kia vào tay, sau đó hắn vận chuyển Chiến Thần Đồ Lục, phân giải hết các loại huyền bí trong đó.

Nguyên thần Hằng Sa cấp cũng đang tìm hiểu pháp trong đó.

Cũng không phải nói, Quân Tiêu Dao muốn đi theo chiêu số của nhất mạch Thương Hiệt Tiên Thống.

Đối với hắn mà nói, các loại pháp và đạo đều đáng để nghiên cứu, cũng trợ giúp hắn ngày sau thật sự chứng ngộ đạo của mình.

Thấy tình cảnh này, trong lòng Thương Cự đột nhiên sinh ra cảm giác vô lực. Cảm giác mà người áo đen này mang đến cho hắn ta quả thực giống như nhân vật thế hệ trước, thực lực không cùng một cảnh giới với hắn.

“Cũng đã được rồi.”

Quân Tiêu Dao giơ tay nắm một cái, hai chữ Sát Lục trực tiếp sụp đổ. Sau đó, hắn tịnh chỉ thành kiếm, chém về phía Thương Cự.

Thương Cự há mồm, lại phun ra một chữ “Ngự”, nhưng lại không ngăn được một kiếm chỉ của Quân Tiêu Dao.

Phụt!

Mi tâm của Thương Cự bị xuyên thủng, nguyên thần bị tiêu diệt hoàn toàn.

Cảnh tượng này làm Minh Nhai cảm thấy cả người phát lạnh, cảm nhận được ánh mắt người áo đen chuyển về hướng mình, Minh Nhai vội vàng mở miệng nói: “Ta không phải đứng về phe Đế Hạo Thiên, lập tức rời đi.”

Người áo đen kia dám không kiêng nể gì mà chém giết người của Đế Hạo Thiên và thiên kiêu Tiên Thống, không phải là người điên thì chính là thực sự có tự tin.

Nhưng dù là loại nào thì kết quả cũng tương tự đối với Minh Nhai, đó chính là không thể trêu chọc!

Minh Nhai nói xong thì lập tức dẫn dắt người của Cộng Công Tiên Thống cấp tốc thối lui.

Quân Tiêu Dao cũng không tiếp tục ra tay, nếu hắn thật sự tàn sát sạch thiên kiêu của cửu đại Tiên Thống cấp Chủng Tử thì chỉ sợ thật sẽ gây ra vấn đề lớn.

Hơn nữa chủ yếu chính là, làm thế sẽ khiến Linh Diên khó xử, dù sao thì hắn cũng do nàng ta dẫn vào.

Trước đó Quân Tiêu Dao cũng đã hứa sẽ không đại khai sát giới, làm quá đáng.

Sau khi người của Cộng Công Tiên Thống rời đi, ở đây trừ ba người Quân Tiêu Dao ra thì chỉ còn lại đám thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống.

Tâm tình bọn họ đều hơi thấp thỏm, thực lực mà Quân Tiêu Dao bày ra quá khủng bố, nhẹ nhàng bâng quơ đã đánh chết đám người Tử Diễm Thiên Quân và Thương Cự.

“Đa... Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ.” Xi Lung mang theo tâm tình thấp thỏm mà tiến lên.

Nói thật, bọn họ cũng không biết rốt cuộc người áo đen trước mặt là địch hay bạn.

Tuy rằng hắn hỗ trợ giải quyết khốn cục, nhưng nhìn cũng không giống đại thiện nhân.

“Ta cũng không phải tới đây làm chuyện tốt.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.

Lúc trước hắn giả thành Xi Liệt, làm đám người Xi Lung vui mừng uổng công một hồi.

Kết quả hiện tại hắn lại lấy thân phận khác đứng ở trước mặt thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống.

Nhưng trong lòng Quân Tiêu Dao sớm đã có ý tưởng tính kế.

Trong yến tiêc liên hôn trước đó của Cổ Đế Tử, hắn đã nhìn ra hình như Xi Vưu Tiên Thống không được coi trọng trong Tiên Đình.

Khi đó hắn đã cho rằng đây là một đột phá để làm tan rã Tiên Đình.

Nghe Quân Tiêu Dao nói thế, trái tim Xi Lung trầm xuống.

“Đương nhiên, ta sẽ không làm gì các ngươi, kẻ có duyên thì lấy được bảo bối, không phải của ta thì ta cũng không bắt buộc.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

Sau đó, hắn trực tiếp đi vào mảnh cung điện huyết sắc kia, đó là mảnh đất truyền thừa của Xi Vưu Tiên Thống đạo thống.

Lỗ Phú Quý và Mặc Yến Ngọc cũng theo sát phía sau.

Các thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống như Xi Lung, Xi Vũ âm thầm cắn răng, cũng đi theo mặt sau.

“Xi Lung tỷ, yên tâm, phần lớn truyền thừa của Xi Vưu Tiên Thống chúng ta đều có hạn chế, người ngoài muốn có được cũng không đơn giản như vậy, thậm chí có khả năng lọt vào phản phệ.” Xi Vũ đang âm thầm truyền âm.

Đời trước Xi Vưu Tiên Thống chính là Cửu Lê ma quốc. Đó chính là một trong những ngọn nguồn của ma đạo.

T ruyền thừa không phải người ngoài có thể dễ dàng có được. Nếu cưỡng cầu, thậm chí có khả năng gặp phải khủng bố.

Nhưng sắc mặt Xi Lung lại không có chút nhẹ nhàng nào, nàng cứ cảm giác người áo đen kia như thần linh, khống chế tất cả trong lòng bàn tay.

Điều này làm nàng không khỏi nhớ tới một người khác - nam tử bạch y cũng có thể trấn phục tất cả.

Đảo nhỏ lơ lửng này vô cùng to lớn, quả thực như một khối tiểu đại lục.

Từng cung điện huyết sắc ở trong đó rất to lớn khí thế, lưu động khí tức hoang dã hùng hồn.

Đây là một mảnh đất truyền thừa của X i Vưu Tiên Thống, rất nhiều cơ duyên trong đó chỉ có thiên kiêu Xi Vưu Tiên Thống mới tìm ra được.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không để ý, hắn lấy nguyên thần thần niệm Hằng Sa cấp đảo qua, mọi thứ chung quanh đều lộ ra không bỏ sót, không có bí mật gì đáng nói.

Cho dù là các loại trận pháp ẩn nấp khí tức cũng không được ngăn cản được cảm giác thần niệm của Quân Tiêu Dao.

Các loại bảo dược, cổ khí, tài liệu…. Quân Tiêu Dao đều có thể tùy tiện moi ra. Chẳng qua hắn cũng không để ý mấy thứ này.

Mà Mặc Yến Ngọc và Lỗ Phú Quý đi theo phía sau lại vô cùng vui vẻ mà cất vào.

Còn đám người Xi Lung, tuy rằng sắc mặt không tốt lắm, nhưng cũng không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể yên lặng đi theo phía sau.

Bình Luận (0)
Comment