Chương 1714: Thần chi Ngục thăng hoa, chia cắt Tiên Đình
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Linh Diên nghe đến đó thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ lo âu, đồng thời nội tâm cũng dâng trào cảm động.
Nàng biết sức mạnh đại tội nghiệt là thứ gì, nó không khác gì độc dược cả.
Mà Quân Tiêu Dao lại nguyện ý coi đây là điều kiện để trao đổi Diên Triệt không ra tay với nàng.
Có thể nói, chiêu này của Quân Tiêu Dao khiến hai nữ tử Linh Diên và Diên Triệt đều cảm động.
Linh Diên cho rằng Quân Tiêu Dao là vì nàng mới đưa ra điều kiện này.
Diên Triệt cho rằng Quân Tiêu Dao cũng là trợ giúp nàng giải quyết sức mạnh đại tội nghiệt.
Mà kỳ thật, là Quân Tiêu Dao cần đến sức mạnh đại tội nghiệt để thăng hoa Thần chi Ngục của mình.
Có thể nói, chiêu này của Quân Tiêu Dao là một ná bắn ba con chim, tâm kế mưu tính của hắn thật sự khủng bố.
“Tiêu Dao, sức mạnh đại tội nghiệt này...” Diên Triệt muốn nói lại thôi.
Tuy rằng một trong những mục tiêu của nàng là giải quyết sức mạnh đại tội nghiệt, nhưng nó thật sự quá nguy hiểm.
“Yên tâm, ở cảnh trong mơ ngươi cũng nên biết, ta có thể chịu được sức mạnh đại tội nghiệt, ta chính là người được chọn tốt nhất trong lòng phụ thân ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.
“Phụ thân...” Nghĩ đến đây, Diên Triệt cũng hơi gật đầu, xem như đồng ý.
Tiêu trừ đại tội nghiệt không chỉ liên quan đến nàng, mà cũng là tâm nguyện của phụ thân.
Người của Tiên Đình cũng không phản đối, Quân Tiêu Dao có thể trợ giúp Diên Triệt gánh chịu sức mạnh đại tội nghiệt, cũng có lợi cho Tiên Đình.
Nhưng sắc mặt của cường giả Oa Hoàng Tiên Thống có chút khó coi.
Trong kế hoạch của bọn họ, Linh Diên phải dung hòa với Diên Triệt. Sau đó có thể ảnh hưởng đến ý chí của Diên Triệt, khiến nàng ta nghiêng về Oa Hoàng Tiên Thống.
Vì cái gì các đại Tiên Thống đều để ý, muốn mượn sức Diên Triệt như vậy.
Không chỉ vì Diên Triệt là công chúa cuối cùng của cổ Tiên Đình, là nữ nhi của Đông Hoa Đế Quân. Mà còn vì sau lưng nàng có vô số tài nguyên, biết được rất nhiều bí cảnh bảo địa của cổ Tiên Đình.
Còn có lời đồn, hổ phù điều binh khiển tướng của cổ Tiên Đình có khả năng ở trên người nàng.
Hổ phù của cổ Tiên Đình là thánh vật tối cao, có thể điều động binh mã của cổ Tiên Đình. Tuy cổ Tiên Đình đã mai một trong cát bụi lịch sử, nhưng binh lực, cường giả để lại vẫn cực kỳ khả quan.
Mà hiện tại Phục Hy và Oa Hoàng Tiên Thống muốn tranh đoạt Diên Triệt là muốn có được cường giả binh mã do cổ Tiên Đình để lại.
Đây cũng là nguyên nhân mà Đế Hạo Thiên trăm phương nghìn kế muốn có được Diên Triệt. Hắn càng muốn lấy được hổ phù của cổ Tiên Đình trong tay Diên Triệt, sau đó có thể hiệu lệnh cho quân đội cường giả cổ Tiên Đình chiến đấu vì hắn.
Hiện tại, cục diện lệch khỏi quỹ đạo mọi người khống chế, Diên Triệt đã không sinh ra hảo cảm với Đế Hạo Thiên, cũng không dung hợp với Linh Diên, không có thiện cảm gì với Oa Hoàng Tiên Thống.
Nàng chỉ có hảo cảm với Quân Tiêu Dao.
Vậy thì quá xấu hổ, đối với Phục Hy và Oa Hoàng Tiên Thống thì đây thật là công dã tràng.
Lúc này dung nhan của Linh Diên đã lạnh đi, trong mắt phượng hiện ra sự kiên quyết.
Khi Linh Diên mở miệng muốn nói cái gì thì tay ngọc của nàng ta bị nắm lại.
Nàng quay đầu, nhìn thấy Quân Tiêu Dao lắc đầu với biên độ nhỏ đến không thể phát hiện.
Quả nhiên, suy nghĩ của Linh Diên đã bị Quân Tiêu Dao nhìn thấu.
Nàng muốn vứt bỏ danh hào Thiếu Hoàng Tiên Đình, thậm chí uốn thoát ly Oa Hoàng Tiên Thống.
Nhưng Quân Tiêu Dao sẽ không để Linh Diên thoát ly.
Nàng ở Oa Hoàng Tiên Thống mới có giá trị, hơn nữa bởi vì nàng ta là địa hồn và nhân hồn của Diên Triệt, cho nên Oa Hoàng Tiên Thống vẫn sẽ tận lực lấy lòng nàng.
Đây là thủ đoạn hay nhất để chia cắt Tiên Đình.
Cho nên Linh Diên phải ở lại Tiên Đình!
Đến lúc đó, thống nhất Tiên Đình sẽ biến thành một trò cười triệt triệt để để.
Đến lúc này thì mọi chuyện đã gần đi vào hồi kết, tất cả mọi người đều không ngờ, rõ ràng chỉ là một lần rèn luyện ở vương quốc bị lãng quên, kết quả lại chứng kiến cảnh tượng xuất sắc như thế.
Quân Tiêu Dao và Đế Hạo Thiên, yêu nghiệt của hai thế lực bá chủ đứng đầu triển khai trận đại chiến có một không hai.
Còn có nữ nhi của cổ Tiên Đình chi chủ, công chúa cuối cùng xuất thế.
Có thể nói, hôm nay bọn họ thật sự được mở rộng tầm mắt.
Nhưng cũng có rất nhiều người đã cảnh giác, biết mọi chuyện không có khả năng kết thúc đơn giản như vậy.
Một mình Quân Tiêu Dao kế hoạch đã đảo loạn phong vân, không chỉ phá hủy kế hoạch của Đế Hạo Thiên, còn đảo loạn sắp xếp của Tiên Đình, thậm chí thiếu chút nữa bắt cóc Diên Triệt công chúa.
Hắn còn giết không ít người, như Thương Củ của Thương Hiệt Tiên Thống, Chân Lý chi Tử của Cổ Lan Thánh Giáo….
Ngoài ra hắn còn đoạt được Cửu Lê đồ, Trảm Tội Dao Cầu, thậm chí cả pháp thân của Hoang Đế, nói một cách nghiêm khắc thì chúng đều là bảo bối của Tiên Đình.
Tiên Đình sẽ trơ mắt nhìn Quân Tiêu Dao mang đi những chí bảo đó sao?
…
Trong lúc Quân Tiêu Dao chuẩn bị công thành lui thân, Đế Hạo Thiên đứng dậy.
“Quân Tiêu Dao, ngươi chuẩn bị công khai rời đi như vậy sao?”
Tuy rằng Đế Hạo Thiên đã nếm trải thất bại xưa nay chưa từng có trong tay Quân Tiêu Dao¸ nhưng dù sao hắn ta cũng là một nhân vật, rất nhanh đã bình phục nỗi lòng.
Ít nhất hiện tại còn không phải lúc hắn cuồng nộ vô năng, hắn không có khả năng để Quân Tiêu Dao đơn giản rời đi như vậy.
“Hừm? Lời này của ngươi là có ý gì?” Diên Triệt trực tiếp xen miệng.
Thân phận của nàng ở Tiên Đình rất đặc thù, không ai có thể xem nhẹ ý chí của nàng.
“Công chúa điện hạ, chuyện này không liên quan đến ngươi không, có lẽ ngươi không biết cách cục hiện tại của Tiên Vực. Quân gia đã tạo thành uy hiếp với sự thống trị của Tiên Đình, ngươi che chở Quân Tiêu Dao cũng không xem như quyết định sáng suốt.” Đế Hạo Thiên nói.
Nếu kế hoạch mượn sức Diên Triệt thất bại thì hắn cũng không diễn nữa.
Diên Triệt thấy thế thì trên dung nhan mỹ lệ đến mộng ảo cũng lộ ra một nụ cười lạnh nhạt.
Quả nhiên như thế.
Dù là ở trong mộng hay ngoài mộng, Đế Hạo Thiên cũng là một người dối trá. Ban đầu bày ra bộ dạng giả nhân giả nghĩa, một khi phát hiện kế hoạch vô vọng thì lập tức hiện nguyên hình.
“Nếu ta muốn bảo vệ Quân Tiêu Dao thì sao?”
Diên Triệt bước ra một bước, ngay lập tức, huyết mạch đế quân cuồn cuộn dâng trào, như núi như biển, như vực như ngục!