Chương 1718: Hổ phù cổ Tiên Đình, người nắm giữ hổ phù chính là Tiên Đình chi chủ!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao trực tiếp nhỏ một giọt máu của mình lên đó, sau đó rót sức mạnh vào bên trong.
Ngay lập tức, cổ khí màu vàng đen giống như lão hổ đã nở rộ thần hoa vô tận.
Dưới ánh mắt chấn động của mọi người, nó đón gió bành trướng.
Đi kèm với một tiếng hổ gầm kim qua thiết mã, một lão hổ hư ảo hiện lên, cao đến vạn trượng, toàn thân mặc giáp, giống như một con chiến hổ.
Con chiến hổ ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng hổ gầm chấn động hàng tỉ càn khôn, truyền khắp toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực!
“Đó là... Hổ Phù của cổ Tiên Đình!” Một cường giả Tiên Đình nhịn không được kêu lên thất thanh hoảng sợ!
Trong nhất thời, vẻ mặt của mọi người đều đọng lại.
Tuy rằng rất nhiều tu sĩ ở đây chưa thấy qua, nhưng cũng có nghe nói đến Hổ Phù của cổ Tiên Đình.
Đó chính là trọng bảo điều binh khiển tướng, tượng trưng quyền lực của cổ Tiên Đình!
“Tại sao lại như vậy, sao Thần Tử Quân gia lại có được Hổ Phù của cổ Tiên Đình?”
“Chẳng lẽ Hổ Phù của cổ Tiên Đình nằm trong vương quốc bị lãng quên, không có khả năng, nếu hổ phù kia ở đó thì cũng nên nằm trên người nàng.” Một ít cường giả Tiên Đình nhìn về phía Diên Triệt.
Diên Triệt cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
“Sao nửa khối hổ phù còn lại lại nằm trên người Tiêu Dao, quả nhiên, đây là duyên phận giữa ta và Tiêu Dao...”
Tuy rằng Diên Triệt kinh ngạc, nhưng cũng không buồn bực gì. Ngược lại nàng ta còn cho rằng, điều này càng chứng minh duyên phận giữa nàng và Quân Tiêu Dao là trời cao sắp đặt.
Nhìn thấy ánh mắt chấn động của bát phương, Quân Tiêu Dao vẫn rất thong dong.
Nửa khối Hổ Phù của cổ Tiên Đình này chính là khen thưởng chín sao hắn đánh dấu được ở vương quốc bị lãng quên, sở dĩ chỉ là khen thưởng chín sao, là bởi vì nó chỉ là một nửa.
Nếu là Hổ Phù của cổ Tiên Đình hoàn chỉnh thì tuyệt đối là tồn tại cấp bậc mười sao.
Nhưng cho dù chỉ có một nửa, cũng đủ mang đến hiệu quả không tưởng được.
Đúng lúc này, một ít bí địa cơ duyên, cấm địa vạn cổ các góc trong toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực đột nhiên chấn động, tu sĩ ở những nơi đó đều thấy được có âm thanh đều nhịp vang lên từ các cổ cấm địa.
Tu sĩ các nơi đều hoảng sợ phát hiện, từng đội quân chỉnh tề đã sống lại từ những cổ cấm địa đó.
“Đây rốt cuộc là cái gì?”
“Thật là sát phạt chi khí khủng khiếp, rốt cuộc chi đội như vậy đến từ đâu thế?”
Các nơi trong Cửu Thiên Tiên Vực đều có tu sĩ phát ra tiếng kinh hãi, không rõ nguyên do.
Hơn nữa không chỉ như thế, ở một ít cấm địa càng cổ xưa thần bí, ẩn chứa linh khí nồng đậm, có khí tức khủng bố sống lại, bốc lên, khiến rất nhiều tinh vực chung quanh đều run rẩy.
Đây là uy thế cấp bậc chuẩn đế!
“Dao động kia, là hổ phù của Tiên Đình chúng ta.”
“Đánh thức số mệnh trầm miên vạn cổ, người nắm giữ hổ phù chính là Tiên Đình chi chủ!”
Trong các đại cấm địa cổ xưa có vô số những khí tức cường hãn hiện lên, rõ ràng đều là nhân vật cấp bậc chuẩn đế!
Bọn họ thức tỉnh từ tro bụi lịch sử, nhờ đại thế này, bọn họ có thể khôi phục vinh quang. ngày xưa
Phía Hỗn Thiên Tiên Vực, tất cả mọi người đều cảm giác được các nơi trong Tiên Vực sinh ra chấn động lớn.
“Chẳng lẽ là những quân đội và cường giả trầm miên của cổ Tiên Đình!”
“Đúng rồi, Hổ Phù của cổ Tiên Đình, có thể điều động cổ Tiên Đình binh mã.”
“Tuy rằng cổ Tiên Đình sớm đã biến mất ở trong lịch sử, nhưng quân đội và cường giả còn lại tuyệt đối không phải số ít, đây là một sức mạnh cực kỳ khủng bố!”
Trăm vạn tu sĩ Hỗn Thiên Tiên Vực đều chấn động không thôi, sắc mặt của Đế Hạo Thiên càng ngày càng dự tợn, không thể tiếp tục duy trì bình tĩnh.
“Hổ Phù của cổ Tiên Đình vốn dĩ nên là của ta!”
…
Kỳ thật trong ký ức trọng sinh của Đế Hạo Thiên, người nắm giữ hổ phù trong tương lai là Diên Triệt công chúa.
Cho nên Đế Hạo Thiên muốn mượn sức Diên Triệt để có được sự trung thành của binh mã và cường giả cổ Tiên Đình.
Đương nhiên, trong trí nhớ của hắn ta, Diên Triệt cũng chỉ có được một nửa hổ phù mà thôi, một nửa còn lại thì không rõ tung tích.
“Sao một nửa hổ phù kia lại rơi vào tay hắn?” Đế Hạo Thiên nghĩ trăm lần cũng không ra, giống như khí vận của mình đều bị Quân Tiêu Dao cướp đi.
Tất nhiên hắn ta không biết cái gọi là trọng sinh giả căn bản không đáng nhắc tới trước mặt vận mệnh hư vô giả, cũng chính là người xuyên việt.
Nếu nói trọng sinh giả miễn cưỡng được gọi là giao long, vậy vận mệnh hư vô giả chính là cửu thiên chân long.
Hai người gặp nhau thì tất nhiên cửu thiên chân long có thể cắn nuốt khí vận của giao long.
Vũ trụ hư không đang chấn động, từng bóng người hiện thân, xé rách hư không, kéo dài qua hàng tỉ không gian, buông xuống nơi đây.
Cẩn thận nhìn lại thì có đại khái hơn mười vị, nhưng điều làm người ta chấn động chính là tu vi của những người này thấp nhất cũng là cấp bậc Tạo Hóa Thần Tôn, Hỗn Độn Đạo Tôn cũng không ít.
Y phục của bọn họ đều cực kỳ cổ xưa, mang theo cảm giác thật xa xưa.
“Những người đó đều là tinh quan của cổ Tiên Đình?” Một ít cường giả Tiên Đình kinh ngạc nói.
Cổ Tiên Đình từng nhất thống Tiên Vực, muốn quản lý cũng rất phiền toái, cho nên diễn sinh ra tầng tầng lớp lớp cơ cấu.
Thiên binh thiên tướng là cấp thấp nhất, lên trên chính là các tiên quan, tinh quan…. Còn có các thiên sư, thần tướng, chân quân.
Nói ngắn gọn, cổ Tiên Đình là một tổ chức cực kỳ khổng lồ và phức tạp, cũng không đơn giản hơn vô thượng Tiên Đình hiện tại.
Mà những tinh quan sống lại trước mắt hiển nhiên đều bị Hổ Phù của cổ Tiên Đình đánh thức.
Sau đó, hư không lại bị xé rách, trong đó có thần quang sáng rực lên.
Lại có vài bóng người buông xuống nơi đây, nhân số không nhiều lắm, cũng chỉ có bốn người mà thôi. Nhưng khí tức bọn họ toả ra lại khiến đông đảo tu sĩ ở đây trừng lớn đôi mắt.
“Một lần lại xuất hiện tới bốn chuẩn đế!” Vô số người hít sâu một hơi.
Tuy cường giả chuẩn đế không đến mức hi hữu như đại đế, nhưng cũng không phải tồn tại có thể tùy tiện thấy được, nhưng hiện tại lại xuất hiện một lần bốn vị.
“Tham kiến chư vị thần tướng.” Những tinh quan đó đều chắp tay.
“Là người phương nào thúc giục hổ phù đánh thức chúng ta?” Một chuẩn đế trong đó mở miệng, trên người ông ta mặc chiến giáp cổ xưa đến cực điểm, vô cùng vĩ ngạn, đôi mắt rất khiếp người.
“Quả nhiên, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cổ Tiên Đình danh bất hư truyền.” Quân Tiêu Dao bước ra một bước.
Nói thật, cả hắn cũng chưa nghĩ đến sẽ xuất hiện tình huống như vậy. Khi đánh dấu được Hổ Phù của cổ Tiên Đình, Quân Tiêu Dao thật sự tin tưởng có được hổ phù này tức là kế hoạch của Đế Hạo Thiên khó có thể xoay người, hắn ta cũng khó có được sức mạnh của cổ Tiên Đình.
Nhưng rốt cục hổ phù này có hiệu quả lớn đến mức nào thì hắn cũng không rõ.
Nói không chừng nhân mã mà cổ Tiên Đình lưu lại đã sớm mai một trong dòng lịch sử, chuyện này cũng không phải không có khả năng.