Chương 1723: Dương mưu của Quân Tiêu Dao, nửa miếng hổ phù còn lại
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bạch Lạc Tuyết liên tục thán phục.
Đem Trảm Tội Trát Đao cho Xi Vưu nhất mạch sẽ tạo thành mâu thuẫn giữa Xi Vưu nhất mạch và Hình Thiên Tiên Thống. Sau này, dù Xi Vưu nhất mạch có quay lại Tiên Đình cũng sẽ bị Hình Thiên Tiên Thống căm thù chèn ép. Việc này tương đương với chặt đứt đường lui của Xi Vưu nhất mạch, không cho bọn họ đổi ý.
Mà hết lần này tới lần khác, Xi Vưu nhất mạch lại không thể từ chối, bởi vì Quân Tiêu Dao đang cho bọn họ một lợi ích cực lớn. Đế binh đỉnh cấp có tiềm chất trở thành Chuẩn Tiên Khí như thế này không phải là bắp cải trắng ven đường. Đây chính là dương mưu. Nếu như ngươi nhận nó, mặc dù có thể đạt được lợi ích nhưng lại không thể đổi ý, cũng không có cơ hội đổi ý. Còn nếu không nhận, vậy chẳng khác nào đang nói mình có lòng riêng, vậy dù có gia nhập hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Từ đây có thể thấy được tâm cơ lòng dạ của Quân Tiêu Dao quá sâu, cao hơn cả núi, sâu hơn cả biển, thậm chí có thể nói là suy tính của bậc đế vương.
Bạch Lạc Tuyết là người đa mưu túc trí, nàng ta cho rằng mình đã thông minh lắm rồi, nhưng so với thủ đoạn của Quân Tiêu Dao thì nàng ta cảm thấy mình chỉ là một đứa trẻ ba tuổi mà thôi. Đế Hạo Thiên rất thông minh, nhưng ở trước mặt Quân Tiêu Dao cũng thất bại hết lần này tới lần khác.
Nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Lạc Tuyết lại thấy hơi mất mát. Nếu như nàng ta không sinh ra trong thời đại của Đế Hạo Thiên mà ra đời ở thời đại này, vậy có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ trở thành người nàng ta ngưỡng mộ nhất.
Cường giả Xi Vưu nhất mạch cũng không phải đồ ngốc, họ hiểu Quân Tiêu Dao có ý gì. Cái hắn muốn là sự trung thành, chứ không phải là gián điệp hai mang, ăn cây táo rào cây sung. Trảm Tội Trát Đao là đá thử vàng, cũng là củ khoai lang nóng phỏng tay. Có điều bọn họ không hề do dự. Từ khi đưa ra quyết định tách khỏi Tiên Đình, bọn họ đã không còn đường về nữa.
“Vậy đa tạ lễ vật của chủ nhân Đế Đình.”
Một vị cường giả của Xi Vưu nhất mạch bước ra, định đón lấy Trảm Tội Trát Đao.
“Xi Vưu nhất mạch, các ngươi dám!”
Trong Hình Thiên Tiên Thống có cường giả lạnh lùng quát lên. Đó rõ ràng là đế binh của Hình Thiên Tiên Thống bọn họ, lại bị Quân Tiêu Dao lấy ra tặng cho Xi Vưu nhất mạch. Cái chiêu mượn hoa hiến Phật này khiến các cường giả Hình Thiên Tiên Thống tức đến méo mũi.
Sắc mặt Hình Vẫn Thần cực kỳ khó coi, có cảm giác vô cùng xấu hổ.
“Hừ… Có gì mà không dám?”
Cường giả Xi Vưu nhất mạch quắc mắt, trực tiếp nhận lấy Trảm Tội Trát Đao.
Chiêu này của Quân Tiêu Dao đã biến Tiên Đình Cửu Đại Tiên Thống thành Bát Đại Tiên Thống. Chuyện này mà truyền đi đủ để khiến toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực chấn động.
“Đúng là một tên nhóc thú vị.”
Hậu Thổ Nương Nương đứng ngoài quan sát, không can thiệp vào.
Thật ra giữa Cổ Tiên Đình và Vô Thượng Tiên Đình bây giờ vẫn hơi khác nhau. Cổ Tiên Đình không có Xi Vưu Tiên Thống nhất mạch, cho nên những cường giả Cổ Tiên Đình này chỉ thờ ơ lạnh nhạt.
Diên Triệt cũng không có động tĩnh gì. Bởi vì chuyện nàng mang nghiệp chướng nên nàng chẳng hề có cảm giác yêu quý Cổ Tiên Đình ngày xưa chứ đừng nói chi đến Tiên Đình bây giờ. Người duy nhất khiến nàng cảm nhận được sự ấm áp, ngoại trừ phụ thân Đông Hoa Đế Quân của nàng thì cũng chỉ có mỗi Quân Tiêu Dao.
“Tiêu Dao, huynh rất muốn có được sức mạnh của Cổ Tiên Đình sao?” Diên Triệt nhìn Quân Tiêu Dao bằng đôi mắt lưu ly sáng lấp lánh.
“Lời này của công chúa điện hạ có nghĩa là…” Quân Tiêu Dao nhìn sang.
Diên Triệt mím môi mỉm cười, rồi vung bàn tay trắng nõn như ngọc lên. Một vật rơi vào trong lòng bàn tay của nàng, chính là nửa miếng hổ phù còn lại!
“Quả nhiên là nằm trong tay nàng ta!”
Sắc mặt Đế Hạo Thiên cứng đơ.
Những cường giả khác cũng trợn tròn mắt. Hổ phù của Cổ Tiên Đình, nửa miếng nằm trong tay Quân Tiêu Dao, nửa miếng còn lại nằm trong tay Diên Triệt.
“Ồ? Xem ra Tiên Đình Đế Quân này rất yêu chiều con gái của ông ấy nhỉ.”
Hậu Thổ Nương Nương cũng hơi nhíu mày.
“Thì ra nửa miếng còn lại nằm trong tay người.” Quân Tiêu Dao giật mình.
Xem ra Đế Hạo Thiên dựa vào ký ức khi sống lại nên đã biết nửa miếng hổ phù còn lại nằm trong tay Diên Triệt, chẳng trách lại nhanh chân như thế.
“Chắc hẳn công chúa điện hạ cũng sẽ không cho ta nửa miếng hổ phù này nhỉ?” Quân Tiêu Dao tự biết thân biết phận.
Mặc dù Diên Triệt có hảo cảm với hắn, nhưng hổ phù lại có ý nghĩa to lớn, thậm chí còn liên quan đến vận mệnh của một nhóm cường giả Cổ Tiên Đình. Dù có thế nào đi chăng nữa, Diên Triệt cũng không thể tùy tiện để hổ phù hợp nhất.
“Vậy thì chưa chắc đâu.” Diên Triệt chớp chớp đôi mắt sáng, đáy mắt nở hoa.
Điều này khiến bên phía Tiên Đình trở nên căng thẳng.
“Xin công chúa điện hạ suy nghĩ lại. Đây là quyền lợi mà Đế Quân đại nhân trao cho ngài, sao có thể tùy tiện cho người ngoài được chứ?”
Nhóm Hạo Nguyệt Thánh Tử, Đại Nhật Thánh Tử cũng biến sắc. Từ trước đến nay, bọn họ vô cùng căm thù Quân Tiêu Dao, bởi vì Quân Tiêu Dao đã giết chết một người trong nhóm bọn họ.
Diên Triệt lại chẳng thèm để ý, chỉ nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.
“Nói đi, công chúa điện hạ muốn cái gì.” Quân Tiêu Dao nói.
Nếu có khả năng, hắn thật sự muốn lấy được nửa miếng hổ phù trong tay Diên Triệt.
“Rất đơn giản, ta muốn huynh.” Diên Triệt nói một câu chấn động lòng người.
…
Từ khi Diên Triệt sinh ra đến giờ.
Chỉ có hai người khiến nàng cảm nhận được sự ấm áp.
Đó là phụ thân Đông Hoa Đế Quân của nàng và Quân Tiêu Dao.
Cho dù đó chỉ là mộng cảnh, nhưng đối với Diên Triệt, đó cũng là một đoạn hồi ức quý giá.
Hơn nữa trong mộng cảnh đó, Quân Tiêu Dao rõ ràng có ý thức của bản thân mình.
Ngoài ra, Quân Tiêu Dao cũng có nửa khối Hổ Phù giống như của nàng, đây cũng là một loại duyên phận.
Có thể nói, kể từ thời khắc hai người gặp nhau trong mười dặm rừng đào trong giấc mộng kia.
Nhân duyên của Diên Triệt đã bắt đầu quấn lấy Quân Tiêu Dao.
Cho dù không có một màn này, quan hệ giữa Linh Diên và Quân Tiêu Dao cũng là nhất trọng nhân duyên.
Vì thế nếu Quân Tiêu Dao muốn thoát khỏi đó là điều không thể.
"Không hổ là công chúa cuối cùng nắm quyền hành trong tay, đúng là lớn mật ngay thẳng."
"Nhưng quả thật nàng cũng có bản lĩnh đó, không phải ai cũng có có tư cách theo đuổi Thần tử Quân gia đâu."
Rất nhiều tu sĩ đang nghị luận.
Nếu như là thiên kiêu nam khác được Diên Triệt chọn trúng thì chẳng khác nào ăn bám.
Nhưng Quân Tiêu Dao luận thân phận, địa vị, thực lực, huyết mạch, tướng mạo
Không có mặt nào thua kém Diên Triệt cả.
Cho nên đây cũng là môn đăng hộ đối, không ai hơn ai cả.
"Công chúa điện hạ hà tất phải cố chấp như vậy?" Ánh mắt Quân Tiêu Dao nhàn nhạt, thở dài một tiếng.
"Trước đó ta đã nói qua rồi, nếu ngươi cưới ta, sau này ngươi sẽ là chủ nhân của Tiên Đình."
"Chỉ cần cưới ta, vậy chúng ta chính là người một nhà, có thể cùng nắm giữ Hổ Phù, cũng không thành vấn đề." Diên Triệt nói.