Chương 1729: Kế hoạch thực sự của Đế Hạo Thiên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bạch Lạc Tuyết, người cũng như tên, da trắng như tuyết, tinh tế tỉ mỉ.
Dung mạo cũng tuyệt hảo, mày ngài răng trắng, như hoa như ngọc.
Tuy không sánh được với những tuyệt sắc như Diên Triệt, Linh Diên, Khương Thánh Y.
Nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Nhưng ưu điểm của nàng ta lại không phải là dung mạo, mà là trí tuệ.
Nàng ta là túi khôn trong Yên Vân Thập Bát Kỵ, không dùng võ lực để phát triển.
Quân Tiêu Dao chắp tay, thần sắc không có chút dao động nào.
"Xem ra Thần tử cũng không bất ngờ vì sự xuất hiện của Lạc Tuyết."
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao không có chút ngạc nhiên nào, Bạch Lạc Tuyết mím môi cười nói.
Quân Tiêu Dao từ chối cho ý kiến.
Hắn sớm đã đoán ra được.
Sau khi hắn hoàn toàn đánh bại Đế Hạo Thiên, nếu nàng ta thực sự có tâm cơ, chắc chắn sẽ tiếp xúc với hắn.
"Ngươi dám xuất hiện ở trước mặt ta, ngươi không sợ rằng ta sẽ giết ngươi sao?"
Quân Tiêu Dao nghiêng đầu sang một bên, giọng nói mang theo chút đùa giỡn.
"Thần tử không thương hương tiếc ngọc chút nào sao?"
Giọng nói của Bạch Lạc Tuyết yếu ớt, mang theo chút điềm đạm đáng yêu.
"Đừng đóng kịch nữa, trong mắt ta ngươi không phải hoa, cũng không phải ngọc." Quân Tiêu Dao nói.
Chỉ là ả kỹ nữ đầy tâm cơ mà thôi, còn làm cái này làm kia.
Hơn nữa có lẽ đẳng cấp của nàng không bằng Cơ Thanh Y.
Khuôn mặt hoàn mỹ của Bạch Lạc Tuyết cũng có chút cứng ngắc.
Bị một quân tử hoàn mỹ như Quân Tiêu Dao châm chọc, cho dù là bất kỳ một nữ tử nào đều sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng.
"Lẽ nào Thần tử không hiếu kỳ, tại sao Lạc Tuyết lại bất chất nguy hiểm để đến gặp người sao sao?"
Bạch Lạc Tuyết điều chỉnh tâm trạng, nói.
"Đơn giản là thấy Đế Hạo Thiên có xu hướng suy tàn, cảm thấy không thể đặt cược tiền đồ của bản thân mình vào tay một kẻ thảm bại được."
"Ta đoán không sai chứ?"
Đôi mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy như tinh không.
Sắc mặt Bạch Lạc Tuyết trì trệ, nói: "Thần tử quả nhiên nhìn rõ lòng người, cơ trí như quỷ thần."
Không sai.
Bạch Lạc Tuyết quả thật có suy nghĩ này.
Trước kia, nàng cho rằng, Đế Hạo Thiên đáng là người mà nàng ta sẽ phụ tá cả đời.
Nàng ta cũng cho rằng, Đế Hạo Thiên chắc chắn sẽ có thành tựu lớn, thậm chí có thể trở thành tồn tại chúa tể Tiên Vực.
Nhưng hiện tại, nhìn thấy Đế Hạo Thiên thảm bại trong tay Quân Tiêu Dao.
Cho dù là mưu kế, hay là thực lực, đều bị Quân Tiêu Dao vượt qua.
Trong lòng Bạch Lạc Tuyết lung lay rồi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy.
Nếu có một ngày, Đế Hạo Thiên thật sự vẫn lạc.
Vậy chẳng phải nàng ta cũng đen đủi theo sao?
Bạch Lạc Tuyết cũng không cho rằng, Đế Hạo Thiên chết rồi, mình còn có thể sống sót.
Cho nên, Bạch Lạc Tuyết phải để lại một đường lui cho mình.
Mà bây giờ, Quân Tiêu Dao chính là lựa chọn tốt nhất.
"Thần tử, thực ra Lạc Tuyết vẫn luôn nghĩ, nếu như Lạc Tuyết sinh ra vào thời đại này."
"Có lẽ, ta đã sớm đi theo Thần tử đại nhân."
Bạch Lạc Tuyết chân thành nói.
Khoé môi Quân Tiêu Dao hơi cong lên.
Giống như đang xem kịch vậy.
Lần này, bởi vì hắn thắng Đế Hạo Thiên, vì thế đã khiến cho Bạch Lạc Tuyết lung lay.
Nhưng nếu như, lần này hắn bại, e rằng Bạch Lạc Tuyết sẽ không có hành động như vậy.
Loại kỹ nữ tâm cơ này, ngược lại khiến người khác chán ghét.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao từng nói, hắn không thích hàng đã qua tay người khác.
Cho dù Bạch Lạc Tuyết và Đế Hạo Thiên, cũng không có quan hệ nhục thể.
Nhưng chỉ cần nàng ta đi theo Đế Hạo Thiên, Quân Tiêu Dao đã cảm thấy bẩn rồi.
Đương nhiên, Bạch Lạc Tuyết cũng có giá trị lợi dụng.
Coi nàng ta là công cụ để dùng, thật ra cũng không tệ.
Hiển nhiên là bản thân Bạch Lạc Tuyết cũng biết điểm này, vì thế nàng ta mới dám xuất hiện trước mặt Quân Tiêu Dao.
Nàng ta vẫn có chút thông minh này, bằng không thì cũng không xứng đáng là túi khôn.
"Được rồi, chớ nói nhảm nữa, ngươi tìm đến ta, đơn giản là muốn lưu lại cho mình một đường lui."
"Nhưng trên đời không có bữa trưa miễn phí, ngươi có thể làm gì cho ta?"
"Đừng nói là thân thể của ngươi, ta không thèm." Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Bạch Lạc Tuyết nghe vậy, sắc mặt càng cứng ngắc.
Ở thời đại của mình, nàng ta cũng được coi là kiêu nữ trong số những người nổi bật.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại không buồn ngó ngàng chút nào.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, một người có thể dứt khoát từ chối Diên Triệt, sao có thể thèm muốn thân thể của nàng ta.
"Thần tử nói đùa rồi, cho dù Lạc Tuyết đồng ý, cũng không có tư cách chạm vào cơ thể vạn kim của Thần tử."
"Nhưng Lạc Tuyết có thể nói cho Thần tử biết, kế hoạch thực sự của Đế Hạo Thiên là gì." Bạch Lạc Tuyết nói.
"Ồ?"
Ánh mắt Quân Tiêu Dao loé sáng.
Kế hoạch âm mưu đoạt Diên Triệt, muốn nhất thống Tiên Đình của Đế Hạo Thiên đã bị Quân Tiêu Dao hoàn toàn phá hủy.
Hắn ta chẳng lẽ còn có kế hoạch khác?
"Nói đi." Quân Tiêu Dao nói.
Bạch Lạc Tuyết mỉm cười nói: "Nhưng trước tiên Thần tử cần phải đồng ý với Lạc Tuyết, tương lai nhất định phải lưu lại đường lui cho Lạc Tuyết."
"Đây chỉ là việc nhỏ, nhưng nếu ngươi dám đùa giỡn với ta, ngươi tự biết hậu quả."
Quân Tiêu Dao đạm mạc nói.
Tâm cơ của Cơ Thanh Y cũng đủ sâu, nhưng trong mắt hắn, cũng chỉ là một muội muội ngốc mà thôi.
Loại tiểu tâm cơ như Bạch Lạc Tuyết này, không cao nổi quá mặt bàn.
"Đế Hạo Thiên từng giao phó cho ta, âm thầm đi tìm một loại mảnh vỡ cổ, bản thân hắn ta cũng có một khối."
"Nhưng, đối với chuyện này Đế Hạo Thiên giữ kín như bưng, chỉ giao cho ta đi tìm chứ không nói cho ta biết cổ khí đó là thứ gì, có tác dụng gì."
Lời của Bạch Lạc Tuyết khiến Quân Tiêu Dao rơi vào suy tư.
Mảnh vỡ cổ khí?
Mô típ này sao quen thuộc như vậy.