Chương 1746: Lạc Tương Linh là giáo chủ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đám người Thác Bạt Vũ vẫn luôn truyền bá tín ngưỡng, truyền bá đạo tâm chủng ma quyết.
Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, sức mạnh tín ngưỡng to lớn, tràn vào vũ trụ bên trong của hắn.
Dưới sự cảm ứng thô sơ.
Tín đồ kiên định với tín ngưỡng của hắn, hẳn là phải có hàng chục tỷ người.
Chú ý, ở đây đang nói đến tín đồ, chứ không phải sùng bái, người tôn sùng Quân Tiêu Dao.
Làm một phép so sánh như này.
Một tu sĩ sùng bái tôn kính Quân Tiêu Dao, cho rằng hắn là anh hùng cứu vớt Tiên Vực.
Như thế cũng sẽ sinh ra sức mạnh tín ngưỡng, chẳng không được tính là nhiều.
Và nếu như là một vị tín đồ, đó chính là người kiên định với tín ngưỡng Quân Tiêu Dao.
Dạng người này, sinh ra sức mạnh tín ngưỡng, sẽ cực kì thuần túy, lượng cũng sẽ rất lớn.
Hiện tại, trở thành tín đồ của Quân Tiêu Dao, có mấy chục tỷ người.
Nhưng nếu như nói, người sùng bái tôn kính Quân Tiêu Dao.
Vậy thì căn bản là đếm không hết.
Tiên Vực ít nhất cũng phải hàng tỷ tỷ người.
Ngoài ra, sinh linh tu luyện đạo tâm chủng ma quyết, cũng đã vượt quá con số trăm triệu rồi.
Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, mình có thể điều khiển sinh tử của bọn họ dễ như trở bàn tay.
Chỉ có điều những sinh linh này, tu vi phần lớn cũng chỉ ở thông thánh cửu giai trở xuống mà thôi.
Chí Tôn thất cảnh cũng có, nhưng không nhiều.
Về phần trên Đạo Tôn thì dường như là không có.
Dù sao thì cường giả như vậy cũng sẽ không dễ dàng bị lừa dối.
"Rất tốt, các ngươi làm không tệ."
"Thế nhân hiện tại chỉ biết Quân Đế Đình."
"Nhưng ở tương lai, bọn họ cũng sẽ hiểu sự vĩ đại của Mệnh Vận Thần Giáo." Quân Tiêu Dao nói.
Lên kế hoạch chu toàn, là thói quen của hắn.
Giống như trước đó, Hạ gia im hơi lặng tiếng thống trị vạn tộc Thương Minh.
Mà bây giờ, Mệnh Vận Thần Giáo, cũng im hơi lặng tiếng dần trở thành một con quái vật khổng lồ.
Thậm chí sau này còn có thể sánh vai với những đại giáo đỉnh cao như Tây Thiên Giáo, Cổ Lan Thánh Giáo!
Mà lúc này, một nữ tử mặc thường phục, mái tóc màu xanh nước biển, đẹp đến mức kinh người, như hoa sen mới nở.
"Tương Linh, có chuyện gì vậy?"
Nàng chính là Lạc Tương Linh.
Lạc Tương Linh nhìn về phía Quân Tiêu Dao, hơi cắn môi mọng, sau đó nói.
"Tiêu Dao, ta muốn gia nhập Mệnh Vận Thần Giáo."
"Ừm, vì sao?" Quân Tiêu Dao kinh ngạc.
Sau khi hắn đưa Lạc Tương Linh từ Dị Vực về.
Đầu tiên Lạc Tương Linh ở tiên viện một thời gian.
Sau đó ở Quân gia lâu dài.
"Sao vậy, chẳng lẽ trong gia tộc có người mạo phạm hay chống đối nàng sao?" Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày.
Tại Dị Vực, Lạc Tương Linh cũng xem như rất chăm sóc hắn.
Là cái "Đùi lớn" mà hắn ôm lấy .
Mà bây giờ, Lạc Tương Linh đến Tiên Vực, hắn tự nhiên cũng muốn chăm sóc Lạc Tương Linh.
"Không phải, người trong gia tộc đều đối xử với ta rất tốt, chỉ là... Ta muốn trợ giúp Tiêu Dao ngươi."
Ánh mắt Lạc Tương Linh nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao.
Sau khi nhìn thấy Khương Thánh Y, trong lòng Lạc Tương Linh đã hiểu ra nhiều điều.
Từ trước đến nay nàng cũng không có yêu cầu gì quá xa vời.
Hiện giờ nàng chỉ hi vọng, có thể vì Quân Tiêu Dao đóng góp một phần tâm lực của bản thân.
"Tương Linh, nàng thực sự không cần phải như thế, ta mang nàng đến Tiên Vực, không phải là muốn nàng làm gì đó vì ta." Quân Tiêu Dao nói.
Hắn thấy, Lạc Tương Linh chỉ cần yên ổn tu luyện ở Quân gia là được rồi.
Nhưng Lạc Tương Linh lại lắc đầu, giờ phút này ở nàng hiện ra một sự quật cường đơn thuần.
"Tiêu Dao, dù thế nào chăng nữa ta cũng không thể ăn chùa ở chùa được."
Quân Tiêu Dao lại có chút bật cười, lắc đầu nói: "Không sao, ta vẫn nuôi được nàng."
Nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao, hai má Lạc Tương Linh ửng hồng.
Lời này sao lại có ý khác như vậy chứ.
Nhưng nàng cũng không hề từ bỏ, tiếp tục nói.
"Huống hồ Tiêu Dao ngươi nhìn xem, Mệnh Vận Thần Giáo khác với Quân Đế Đình, đến bây giờ cũng không có cường giả tọa trấn."
"Dù sao ta cũng là một vị Chuẩn Đế, vẫn có thể góp một phần lực."
Nhìn vẻ mặt bướng bỉnh với má lúm đồng tiền kia của Lạc Tương Linh.
Quân Tiêu Dao cũng im lặng.
Tuổi tác nàng tuy không nhỏ, nhưng có lúc lại đơn thuần, có lúc lại khó hiểu, giống như một đứa trẻ vậy.
"Vậy... được rồi, đã như vậy, nàng chính là người phát ngôn của Thần Vận Mệnh và Sáng Thế, giáo chủ của Mệnh Vận Thần Giáo."
"Thác Bạt Vũ, ngươi làm phó giáo chủ, tác cả các ngươi đều phải nghe theo mệnh lệnh của nàng ấy." Quân Tiêu Dao nói.
"Rõ!"
Đám người Thác Bạt Vũ kính cẩn nói.
Lập tức, Thác Bạt Vũ lui ra.
Lạc Tương Linh quay người cũng muốn rời đi.
Bỗng nhiên, phía sau một trận gió thổi đến.
Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng ôm lấy Lạc Tương Linh từ phía sau.
"Cảm ơn nàng, Tương Linh, sự nỗ lực của nàng ta đều biết."
Quân Tiêu Dao chân thành nói.
Thân thể mềm mại của Lạc Tương Linh run lên.
Bản thân nàng vốn dĩ chính là Hà Linh, giờ phút này càng có cảm giác mình giống như hóa thành một đám nước.
Nàng hơi đỏ mặt rời đi, mang theo một nụ cười tinh khiết.
Chỉ như này, đã đủ khiến nàng cảm thấy thoả mãn rồi.
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Có Lạc Tương Linh, chắc hẳn sự phát triển của Mệnh Vận Thần Giáo sẽ càng thêm thuận lợi.
Pháp thân tín ngưỡng thần linh của hắn, cũng có thể nhanh chóng tích luỹ sức mạnh tín ngưỡng hơn.
Mà đúng lúc này, Quân Tiêu Dao cảm thấy phía sau truyền đến một ánh mắt.
Hắn quay đầu, thì thấy nữ tử áo trắng, tóc trắng như tuyết kia đang nhìn hắn cười mỉm.
Chỉ là nụ cười xinh đẹp kia, nhìn thế nào cũng cảm thấy chứa rất nhiều ý nghĩa.
"Thánh Y tỷ..."
Quân Tiêu Dao vẫn giữ nụ cười như trước, trong lòng lại có sự chột dạ khó hiểu.