Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1755 - Chương 1755 - Nghệ Vũ Ra Tay Giải Cứu

Chương 1755 - Nghệ Vũ ra tay giải cứu
Chương 1755 - Nghệ Vũ ra tay giải cứu

Chương 1755: Nghệ Vũ ra tay giải cứu

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nàng tên là Nghệ Đình, là người của Nghệ tộc, cha mẹ và các vị huynh trưởng đều chết trong tay Thái Dương Thần Sơn.

Nghe tiếng mắng của Nghệ Đình, đám sinh linh của Thái Dương Thần Sơn không để bụng chút nào.

“Đúng rồi, còn có Thánh Nữ Xuất Vân Cung kia nữa, phải nắm chặt thời gian đưa qua cho Ô Ma thiếu gia, không thể để ngài ấy sốt ruột chờ.” Một sinh linh của Thái Dương Thần Sơn nhìn về phía xe chở tù cuối cùng.

Nơi đó có một nữ tử mặc váy đơn giản có khuôn mặt tuyệt mỹ bị giam giữ trong đó, nàng ta đang thấp giọng khóc nức nở. Nàng là một vị Thánh Nữ của Xuất Vân Cung.

Xuất Vân Cung cũng là thế lực lớn của Huyền Thiên Tiên Vực, tuy rằng không tính là đứng đầu, nhưng cũng có cường giả cấp bậc chuẩn đế tọa trấn.

Nhưng có một lần, tôn nhi của đại trưởng lão Thái Dương Thần Sơn tình cờ thấy được Thánh Nữ của Xuất Vân Cung, hắn ta trực tiếp tuyên bố muốn cướp nàng làm tiểu lão bà.

Tất nhiên Thánh Nữ của Xuất Vân Cung không chịu, dù sao Ô Ma thiếu gia kia có tiếng ăn chơi trác táng, đã đồn khắp Huyền Thiên Tiên Vực.

Quan trọng nhất chính là tính cách của hắn ta cũng thực vặn vẹo. Rất nhiều tiểu thiếp trong hậu cung của hắn ta bị đùa bỡn, bị độc thủ.

Nhưng Ô Ma thiếu gia kia lại là tôn nhi của đại trưởng lão Thái Dương Thần Sơn. Tất cả mọi người đều biết, tứ đại trưởng lão của Thái Dương Thần Sơn chính là cường giả chuẩn đế.

Từ khía cạnh này có thể nhìn ra được nội tình của Thần Mặt Trời cường hãn đến mức nào.

Mà đại trưởng lão kia có thực lực mạnh nhất trong tứ đại trưởng lão, chỉ đứng sau Kim Ô Vương mà thôi. Thân là tôn nhi của lão, Ô Ma thiếu gia đã hình thành tính cách duy ngã độc tôn.

Không nói hai lời, hắn ta trực tiếp phái người tới cướp lấy Thánh Nữ của Xuất Vân Cung.

Xuất Vân Cung rất phẫn nộ, nhưng lại giận mà không dám nói gì. Cuối cùng, chỉ có thể khuất nhục mà giao ra Thánh Nữ của Xuất Vân Cung.

Bởi vì cho dù là chuẩn đế mạnh nhất của Xuất Vân Cung cũng không phải đối thủ của đại trưởng lão Thái Dương Thần Sơn, càng đừng nói Thái Dương Thần Sơn còn có tam đại trưởng lão chuẩn đế và cường giả đỉnh cấp thực lực khó lường là Kim Ô Vương.

Xuất Vân Cung dám phản kháng thì chính là lấy trứng chọi đá.

Giờ phút này, Thánh Nữ của Xuất Vân Cung đang khóc nức nở. Nếu nàng rơi vào tay Ô Ma thiếu gia thì không biết có thể sống bao lâu.

Nhìn thấy Thánh Nữ của Xuất Vân Cung đang khóc nức nở, rất nhiều tu sĩ vây xem chung quanh cũng không đành lòng, âm thầm châu đầu ghé tai, phát ra tiếng thở dài.

“Thái Dương Thần Sơn thật là quá bá đạo, khiến cho thiên nộ nhân oán.”

“Đúng vậy, bắt giữ Nghệ tộc thì thôi đi, dù sao Nghệ tộc và Thái Dương Thần Sơn là kẻ thù truyền kiếp. Nhưng cả Thánh Nữ của Xuất Vân Cung cũng bị tùy tiện cướp đoạt để Ô Ma thiếu gia đùa bỡn, thật là tạo nghiệt.”

“Số lượng thế lực mà Thái Dương Thần Sơn chọc qua còn ít sao, tỷ như Nguyệt Thần Cung trước đó, rõ ràng nước giếng không phạm nước sông với Thái Dương Thần Sơn. Nhưng chỉ vì vị Thánh Nữ Nguyệt Thần Cung kia có được Thái Âm Thánh Thể, bị Kim Ô Thập Thái Tử nhìn trúng, cho nên toàn bộ Nguyệt Thần Cung đều bị tai họa ngập đầu.”

Rất nhiều tiếng nói nhỏ khe khẽ vang lên.

“Các ngươi đang nói cái gì, đều câm miệng cho ta!” Một sinh linh của Thái Dương Thần Sơn quát lạnh, rất kiêu căng ngạo mạn.

Có tu sĩ không quen nhìn, thấp giọng lẩm bẩm nói: “Hừ, ra vẻ cái gì, cũng chỉ biết bắt nạt kẻ yếu mà thôi. Có giỏi thì đi tìm Thần Tử Quân gia mà kiếm chuyện, bị người ta liên tục giết hết mười Thái Tử mà cũng không dám đánh rắm lại một cái.”

“Hừ!” Bỗng nhiên, một tiếng hừ lạnh truyền đến.

Trong đội ngũ kia có một sinh linh Thái Dương Thần Sơn cấp bậc chuẩn chí tôn nhìn vào một điểm trong đám người, có Thái Dương Chân Hỏa phun trào ra từ đôi mắt hắn ta, trực tiếp đốt những tu sĩ trong khu vực đó thành tro bụi.

Những tu sĩ vây xem còn lại vội vàng thối lui.

“Đám kiến há có thể bàn tán xôn xao về Thái Dương Thần Sơn bọn ta.” Chuẩn chí tôn kis lạnh lùng nói.

Trong lòng hắn ta cũng cực độ khó chịu.

Đúng thế, trừ Quân Tiêu Dao ra thì còn chưa ai có thể làm Thái Dương Thần Sơn chịu thiêt.

Nhưng Thái Dương Thần Sơn thật sự không dám làm gì Quân Tiêu Dao, đây là cây gai trong lòng tất cả sinh linh của Thái Dương Thần Sơn.

“Khởi hành!” Chuẩn chí tôn kia hô lớn.

Đội ngũ đó bay lên trời, muốn bay trở về Thái Dương Thần Sơn.

Chờ đến khi chúng đi xa, các tu sĩ Yến Thành mới chửi ầm lên.

“Mẹ nó, một đám súc sinh lông bẹp!”

“Thật hy vọng có thế lực nào xuất hiện tiêu diệt Thái Dương Thần Sơn!”

Rất nhiều tu sĩ đều đang quát mắng, có thể nhìn ra Thái Dương Thần Sơn bị người người thù hận đến mức nào.

Trong hư không, đội ngũ này đang ngự không phi hành, trong đó không có chí cường giả nào áp trận, bởi vì ở Huyền Thiên Tiên Vực căn bản không ai dám trêu chọc sinh linh của Thái Dương Thần Sơn.

Cho nên trong đội ngũ này, kẻ có thực lực mạnh nhất cũng chỉ là chuẩn chí tôn kia mà thôi.

Mà đúng lúc này, bỗng nhiên, hư không bị xuyên thủng.

Rất nhiều mũi tên phá không lao đến, chính xác xuyên thủng rất nhiều sinh linh của Thái Dương Thần Sơn giống như thuấn di.

“Lớn mật, là ai!” Chuẩn chí tôn cầm đầu giận dữ hét.

Một bóng người trẻ tuổi nửa người trên trần trụi, tay cầm đại cung, mắt lạnh nhìn đám người này.

“Ngươi... Ngươi là...” Đầu óc của chuẩn chí tôn kia đột nhiên chạm mạch.

Sau đó, hắn ta đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh hãi mà nói: “Ngươi là... vị kia bên cạnh Thần Tử Quân gia...”

Phốc!

Nhưng lời còn chưa nói xong thì một mũi tên đã xuyên thủng đầu hắn ta, cả nguyên thần cũng cùng mai một.

Người hiện thân chính là Nghệ Vũ.

“Thật là Nghệ Vũ tộc huynh!” Đám tộc nhân Nghệ Đình nhìn thấy Nghệ Vũ hiện thân thì mừng rỡ không thôi.

Trên thực tế, cách thời điểm Nghệ Vũ chạy ra khỏi Huyền Thiên Tiên Vực đến bây giờ cũng không phải quá lâu.

“Xin lỗi, chư vị, ta đến trễ.” Nghệ Vũ nói.

Hắn cứu bọn họ ra, hơn nữa bởi vì hiện tại không nên rút dây động rừng, cho nên Nghệ Vũ cũng diệt sát tất cả sinh linh của Thái Dương Thần Sơn ở đây.

Chi đội ngũ này mất tích sẽ không gây nên sóng gió đặc biệt gì, nhiều nhất chỉ làm Thái Dương Thần Sơn phái nhóm nhân mã khác tới điều tra mà thôi.

Tiếp theo, Nghệ Vũ cũng tìm hiểu tình hình từ đám người Nghệ Đình. Nhóm nhân mã tàn lưu của Nghệ tộc bọn họ cũng sống không được tốt lắm.

“Nghệ Vũ tộc huynh, đa tạ ngươi đã cứu chúng ta, nhưng đây là trị ngọn không trị gốc, ngươi không thể cứu tất cả người của Nghệ tộc.” Nghệ Đình thở dài và nói.

“Không, đã không thế nữa rồi.” Trong mắt Nghệ Vũ cháy lên một ngọn lửa.

“Cái gì?” Tất cả người của Nghệ tộc bao gồm Nghệ Đình đột nhiên trừng lớn đôi mắt.

“Công tử muốn ra tay!”

Bình Luận (0)
Comment