Chương 1764: Sát Thủ Chi Vương hiện
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giờ phút này, Kim Ô Vương hiện thân, đứng sừng sững trên trời cao, thật sự rất giống một cổ hoàng giáng thế, lại như một ánh mặt trời chói chang chiếu khắp bát phương.
Uy thế này tuy chưa đạt tới đại đế chân chính, nhưng cũng không kém quá nhiều.
Có thể nói, thực lực cấp bậc Bán Bộ Đại Đế đã có chênh lệch với chuẩn đế.
Mà Kim Ô Vương xuất hiện lại làm phía Quân Đế Đình cảm nhận được một chút áp lực.
Vẻ mặt của Nghệ Cảnh Sơn cũng trở nên ngưng trọng.
Tuy rằng Thái Dương Thần Sơn và Nghệ tộc là kẻ thù truyền kiếp, nhưng ông ta cũng không thể không thừa nhận, thực lực của Kim Ô Vương thật sự rất khủng bố.
Giờ phút này, nhìn chiến trường tàn phá, nhìn thấy tam trưởng lão thân thể chuẩn đế vỡ vụn, đã ngã xuống, trong mắt Kim Ô Vương hiện lên sự lạnh lẽo khắc cốt.
Trước đó ông ta vẫn luôn bế quan. Ông ta sự tính không chứng đạo thành đế thì tuyệt đối không xuất thế.
Theo lý thuyết, uy thế của Thái Dương Thần Sơn cộng thêm tứ đại trưởng lão chuẩn đế thì đáng lẽ không ai lại ngu ngốc tiến đến trêu chọc.
Kết quả Quân Đế Đình lại dám.
Giờ phút này, ánh mắt lạnh nhạt của Kim Ô Vương như xuyên thủng hư không, lạnh lẽo nói: “Tiểu bối Quân gia, ngươi muốn lấy Thái Dương Thần Sơn của ta khai đao sao?”
“Làm càn, dám xưng hô Đế Đình chi chủ của ta như thế!”
Trong mắt Võ Hộ bắn ra tia sắc lạnh.
Tuy rằng dựa theo tuổi tác vai vế, Quân Tiêu Dao thật sự là tiểu bối trước mặt Kim Ô Vương, nhưng cho dù bỏ qua thân phận ở Quân gia, chỉ xét đến thân phận Đế Đình chi chủ thì hiện tại hắn cũng không thấp hơn Kim Ô Vương.
Nhưng một tiếng cười lạnh bỗng vang lên: “A... Kim Ô Vương, hiện tại ngươi có tư cách gì gọi bổn quân chủ như thế?”
Trên một cổ chiến thuyền vượt vực hậu phương, một thanh niên bạch y thon dài, tuấn tú vô luân, đưa một tay ra sau lưng, tay còn lại ôm một loli trắng trẻo mềm mại đi lên boong tàu.
Không ai khác chính là Quân Tiêu Dao.
Hắn không tự xưng mình mà bản thần tử, mà đã là bổn quân chủ.
Quân chủ chính là Quân Đế Đình chi chủ.
Có nghĩa là hiện tại Quân Tiêu Dao là Quân Đế Đình chi chủ, mà không phải tham dự trận bất hủ chiến này với thân phận Thần Tử Quân gia.
“Tiểu bối Quân gia, ngươi to gan lớn mật!”
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thản nhiên hiện thân như thế, trong mắt Kim Ô Vương thiêu đốt ngọn lửa hừng hực.
Mười đứa con nối dõi của ông ta đều trực tiếp hoặc gián tiếp ngã xuống trong tay Quân Tiêu Dao, đặc biệt là Kim Ô Thập Thái Tử mang Thái Dương Thánh Thể mà ông ta sủng ái nhất, hắn ta chết quá uất ức và thống khổ.
Nhưng ngặt nổi thân phận của Quân Tiêu Dao quá khủng bố, sau lưng có hai đại Hoang Cổ thế gia làm chỗ dựa, cho dù Kim Ô Vương tức giận đến mấy cũng không thể xuống tay với Quân Tiêu Dao.
Nếu không sẽ mang đến cho Thái Dương Thần Sơn tai họa ngập đầu.
Kim Ô Vương đã trực tiếp nuốt nghẹn cục tức này xuống.
Ông ta vốn dự tính chờ mình chứng đạo thành đế xong, lại chờ đợi một hồi đại náo động. Trong thiên hạ không có thế lực lưu truyền vĩnh viễn, chờ đến khi náo động cấp sử thi tiến đến, Quân gia lo cho bản thân còn chưa xong.
Đến lúc đó ông ta lại ra tay, tự mình diệt sát Quân Tiêu Dao, báo thù cho con nối dõi của mình.
Kết quả hiện tại ông ta còn chưa chứng đạo, náo động còn tạm thời chưa đến mà Quân Tiêu Dao đã tiên hạ thủ vi cường, trực tiếp ra tay với Thái Dương Thần Sơn.
Điều này làm Kim Ô Vương càng tức giận, ông ta còn chưa tìm đến cửa báo thù thì kẻ thù Quân Tiêu Dao lại chủ động tới cửa.
Quả thực là khinh người quá đáng, tới cửa vả mặt!
“Kim Ô Vương, ngươi cũng là thế hệ từng trải rồi, hẳn sẽ không ngây thơ như vậy chứ? Ta giết Kim Ô Thập Đại Thái Tử, thù hận với Thái Dương Thần Sơn đã là không chết không ngừng. Một khi đã vậy, chẳng lẽ bổn quân chủ còn phải đợi cho các ngươi đến trả thù sao?”
Khóe môi Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười lạnh.
Tuy rằng hắn và những Thái Cổ Hoàng Tộc khác hoặc nhiều hoặc ít cũng có thù oán. Nhưng thù với Thái Dương Thần Sơn là sâu nhất, Kim Ô Vương cũng là người muốn hắn chết nhất.
Cho nên tất nhiên Quân Tiêu Dao muốn tiêu diệt Thái Cổ Hoàng Tộc có thù oán sâu nhất này trước.
“Tiểu bối Quân gia, tâm tư của ngươi quá ác độc!”
Cả người Kim Ô Vương dâng trào đế uy cuồn cuộn, tuy rằng không ổn định, nhưng cũng vượt qua cường giả cấp chuẩn đế.
Ông ta giơ tay lên, pháp tắc dâng trào, đan chéo thành một Tam Túc Kim Ô.
Đôi cánh kim sắc ngang trời, kiếm vũ vô tận bắn ra, xuyên thủng hư không, đồng thời còn mơ hồ mang theo ngọn lửa mãnh liệt, có thể đốt tan cả trời cao, không gian cũng cho dù vặn vẹo sụp đổ.
Một kích tuỳ tiện đã có uy lực cường hãn như vậy!
Các chuẩn đế Phù Phong Vương cùng ra tay, chắn ở trước người Quân Tiêu Dao.
Phanh!
Tiếng va chạm kinh thiên bùng nổ, các chuẩn đế đều bị đẩy lui, ngực chấn động.
Cảnh tượng này làm rất nhiều cường giả Huyền Thiên Tiên Vực vô cùng khiếp sợ, thực lực của Kim Ô Vương thật sự khủng bố!
Mà trên gương mặt tuấn tú của Quân Tiêu Dao vẫn treo một ý cười tùy ý không sao cả.
Vèo!
Trong hư không, một huyết ảnh quỷ mị bỗng hiện lên!
“Đã sớm liệu trước!” Trong mắt Kim Ô Vương phụt ra tia sắc lạnh.
Tuy rằng ông ta vẫn luôn bế quan, nhưng đại trưởng lão cũng thường xuyên nói rất nhiều tin tức ngoại giới cho ông ta nghe.
Tất nhiên Kim Ô Vương biết nhân vật khủng bố nhất trong Quân Đế Đình là ai.
Sau lưng Kim Ô Vương bỗng sinh ra một đôi cánh Kim Ô, cánh dài tận ba trượng. Lúc vỗ cánh, thân thể Kim Ô Vương hóa thành một ánh lưu quang, nhanh chóng tránh lui.
“À, Kim Ô cực tốc?” Huyết ảnh kia tập kích thất bại, lộ ra một tia kinh ngạc.
“Là vị Sát Thủ Chi Vương kia!” Có tu sĩ kinh hô.
Nhưng đúng lúc này, ở mảnh hư không phía sau Kim Ô Vương lại có một huyết ảnh xuất hiện, chính là bản tôn của Sát Thủ Chi Vương!
“Đáng tiếc, Kim Ô Vương ngươi chưa chứng đế, bằng không hôm nay Sát Thủ Chi Vương này có thể thí đế!”
Quanh thân Sát Thủ Chi Vương có vạn ma hoàn huyết sát hiện lên, ông ta tay cầm một thanh chủy thủ lấy máu, đâm thẳng về hướng Kim Ô Vương!
“Cái gì?!” Vẻ mặt Kim Ô Vương cũng rất chấn động.
Không nghĩ tới hư ảnh huyết sắc trước đó chỉ là đánh lạc hướng.
Quả nhiên, một vị sát đạo đại đế thật sự không thể khinh thường!