Chương 1767: Nội tình chân chính của Thái Dương Thần Sơn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giờ phút này, nhìn thấy trong mắt Sát Thủ Chi Vương phụt ra sát ý hung mãnh, Kim Ô Vương biết mình đã không chống chọi được nữa.
Ông ta trực tiếp quát lên một tiếng: “Thỉnh tổ tiên ra tay!”
Một tiếng rống làm nổ vang trời cao, khiến cho bát phương chấn động.
Trừ một số lão cổ ánh mắt thâm thúy ra thì đa số cường giả đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Thái Dương Thần Sơn còn có nội tình gì khác sao?
Ầm ầm ầm!
Ngay khi tiếng la của Kim Ô Vương vừa dứt, tổ sơn của Thái Dương Thần Sơn, cũng chính là Húc Nhật chi Đỉnh đột nhiên rung động kịch liệt.
Có thánh hỏa thái dương vô tận tràn ra mãnh liệt, nhiệt độ cả thiên địa cũng đang tăng lên.
Sau đó, dưới ánh mắt chấn động của mọi người, Húc Nhật chi Đỉnh bắt đầu chậm rãi ngoi lên từ mặt đất!
“Hả?” Quân Tiêu Dao đang đứng thản nhiên trên boong tàu cũng lộ ra một tia hứng thú tò mò.
Hắn cũng biết Thái Dương Thần Sơn thân là nhất mạch hoàng tộc cổ xưa, tuyệt đối không dễ dàng bị diệt trừ như vậy.
Sau khi Húc Nhật chi Đỉnh chậm rãi bay lên không, dưới đáy lại có dung nham vô tận bùng nổ, dâng trào.
Một giọng nói già nua đến cực điểm chậm rãi truyền ra: “Bao nhiêu năm tháng qua đi, Thái Dương Thần Sơn ta lại rơi vào tình cảnh như vậy.”
Khi giọng nói này truyền ra, trong ngọn lửa dung nham vô tận kia hiện ra một con Tam Túc Kim Ô.
Con Tam Túc Kim Ô kia dần dần biến thành một lão giả nhỏ gầy, nhìn gầy chỉ có da bọc xương, có vẻ rất già nua, nhưng làn da của lão lại tỏa ra một màu vàng kim, quả thực rất như kim thân Phật môn.
Sau khi lão giả này hiện thân, một luồng dao động đế đạo cuồn cuộn đến không thể tưởng tượng cũng phát ra, đè nén toàn trường!
Thậm chí các cường giả chuẩn đế như Phù Phong Vương cũng cảm giác được một luồng áp bách cực kỳ khủng bố!
“Thực lực kia!” Bốn vị thần tướng thao túng đế binh trước nay luôn mặt không cảm xúc cũng lộ ra một tia dị sắc.
Lão giả nhỏ gầy già nua đến cực điểm, thực lực cực mạnh!
“Sao... Sao có thể, chẳng lẽ ngươi là người kia...”
Chuẩn đế của Nghệ tộc, Nghệ Cảnh Sơn, nhìn thấy lão giả này cũng nhịn không được mà biến sắc, bởi vì ông ta nghĩ tới một tồn tại.
Lúc trước, thập đại chí cường giả Kim Ô tộc hóa thành mười mặt trời chói chang, làm nóng cháy Huyền Thiên Tiên Vực, muốn biến toàn bộ Huyền Thiên Tiên Vực thành hoàn cảnh đất cằn thích hợp cho Kim Ô tộc.
Sau đó, Nghệ Thần Nghệ tộc bọn họ ra tay, bắn chết chín Kim Ô, chỉ còn lại một con cuối cùng.
Hay đó là con trước mắt?
Không chỉ Nghệ Cảnh Sơn mà rất nhiều cường giả Huyền Thiên Tiên Vực cũng nghĩ tới điển cố này.
Nếu thật là như thế thì thực lực của lão giả nhỏ gầy trước mắt cực kỳ khủng bố, phỏng chừng không phải đại đế bình thường có thể so sánh.
“Ha hả, lão phu biết các ngươi suy nghĩ cái gì, nhưng đáng tiếc cũng không phải. Người đó là gia gia của lão phu.” Lão giả nhỏ gầy phát ra tiếng cười lạnh khàn khàn.
Lúc này mọi người mới tỉnh táo lại.
Đúng thế, Nghệ Thần bắn chết cửu đại Kim Ô đã là chuyện cực kỳ xa xăm, cho dù là vị cuối cùng kia cũng không có khả năng sống đến bây giờ.
Nhưng, lão giả trước mắt lại là tôn tử của người đó.
Phóng mắt nhìn cả đương thời, lão tuyệt đối xem như cổ tổ của Thái Dương Thần Sơn, nhân vật cấp bậc lão cổ.
“Người của Quân gia sao, thật là hậu sinh khả uý...” cổ tổ Kim Ô nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Trong đôi mắt già nua vẩn đục cũng không lộ ra bất cứ phẫn nộ gì, nhưng càng như vậy thì càng khiến người ta cảm thấy nguy hiểm.
“Quá khen, bổn quân chủ diệt Thái Dương Thần Sơn chỉ là nhất thời hứng khởi, tùy tiện ra tay mà thôi.”
Cho dù là đối mặt với cổ tổ Kim Ô có thực lực còn mạnh hơn đại đế bình thường, vẻ mặt của Quân Tiêu Dao vẫn hết sức bình thản ung dung.
Khí độ này khiến những cường giả Huyền Thiên Tiên Vực đứng nhìn nơi xa cũng líu lưỡi không thôi.
“Không hổ là Đế Đình chi chủ, khí độ này quá ghê gớm.”
“Vô nghĩa, Quân Tiêu Dao người ta chính là tồn tại từng đối mặt với Ách Họa chung cực của dị vực.”
“cổ tổ Kim Ô mạnh đến mấy thì có khả năng mạnh bằng Ách Họa chung cực sao?”
Nhìn thấy trên mặt Quân Tiêu Dao không có chút sợ hãi nào, cổ tổ Kim Ô cũng lạnh lùng cười nói: “Nếu Thái Dương Thần Sơn ta bị huỷ diệt, vậy Quân gia cũng phải đau mình một chút.”
Cổ tổ Kim Ô coi như bất chấp mọi giá.
Tuy rằng giết Quân Tiêu Dao có khả năng gây nên hậu quả cực kỳ khủng bố, nhưng hiện tại, cho dù không giết thì Thái Dương Thần Sơn cũng không có khả năng tồn tại tiếp.
Một khi đã như vậy, còn không bằng lôi kéo Thần Tử Quân gia cùng nhau xuống địa ngục.
Oanh!
Cổ tổ Kim Ô ra tay.
Chỉ là một chưởng vô cùng đơn giản, văn lộ đế đạo đan chéo, đục thủng hư không, tất cả ngọn núi chung quanh sụp đổ.
Cho dù là Phù Phong Vương và các thần tướng chuẩn đế còn lại cũng không ngăn được uy thế này, sôi nổi bị đẩy lui.
“Cự Đầu? Không, còn thiếu một chút, nhưng cũng mạnh hơn đại đế bình thường rất nhiều...”
Cảm nhận được uy thế của cổ tổ Kim Ô, phía Sát Thủ Chi Vương đang đánh nhau với Kim Ô Vương thầm nói trong lòng.
Đế cảnh cũng có phân chia.
Nói một cách nghiêm khắc thì Bán Bộ Đại Đế không xem như đại đế chân chính.
Đại đế là bậc một, lên trên nữa chính là Đế trung Cự Đầu.
Xem tên đoán nghĩa, nhân vật như vậy là tồn tại Cự Đầu trong các đại đế.
Tỷ như Thần Vũ Đại Đế Quân Thần Vũ của ẩn mạch Quân gia trước đó chính là một Đế trung Cự Đầu.
Lên trên còn có cảnh giới càng cao cấp, như Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu có thực lực khủng bố tới cực điểm, mạnh hơn Cự Đầu rất nhiều, cả đại đế như Sát Thủ Chi Vương nhìn thấy cũng phải run rẩy.
Mà cổ tổ Kim Ô trước mắt mạnh hơn đại đế bình thường một chút, nhưng lại kém hơn Đế trung Cự Đầu còn tia.
Có thể nói, nếu Quân Tiêu Dao điều động sức mạnh của Quân gia thì có thể không cần tốn nhiều sức là tiêu diệt được Thái Dương Thần Sơn.
Nhưng Quân Tiêu Dao không muốn như thế, làm vậy không có ý nghĩa gì.
Điều Quân Tiêu Dao muốn là thật sự để Quân Đế Đình đánh ra thanh danh, cho nên hắn không báo cho cường giả của Quân gia.
Nếu nói cho họ, cho dù là tam tổ Quân Thái Hoàng hoặc là Thần Vũ Đại Đế đều sẽ nguyện ý ra tay giúp Quân Tiêu Dao.
Hắn có mặt mũi lớn như vậy đấy.