Chương 1780: Không gian thần dị, kích hoạt đánh dấu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phóng mắt nhìn lại, sâu trong vũ trụ có rải rác mấy cái “Giếng”.
Nói là giếng, nhưng kỳ thật đường kính mỗi một cái giếng đều có kích thước như một mảnh cổ tinh vực, nó đen tối giống như vực sâu không đáy.
Quan trọng nhất chính là giếng này là ngược, dẫn ngược lên trên, quả thực tựa như mấy hắc động cắn nuốt tất cả.
Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được có từng đợt khí tức bất đồng với Tiên Vực đang len lỏi ra từ trong giếng như hắc động kia.
“Đó là khí tức thuộc về Cửu Thiên sao?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Rốt cuộc bí mật của Cửu Thiên là cái gì?
Quân Tiêu Dao cảm thấy thực hứng thú.
Hắn không chần chờ mà trực tiếp bước vào Thông Thiên Chi Tỉnh.
Ngay tức khắc, thiên địa biến hóa, vật đổi sao dời.
Không gian chung quanh rất kỳ quái, như đang vặn vẹo, lại như một mặt hồ nước gợn.
Đồng thời, Quân Tiêu Dao cũng dần dần cảm giác được quy tắc thiên địa của Tiên Vực đang dần dần nhạt đi. Thay vào đó là một quy tắc cực kỳ xa lạ.
Nhưng Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được mức độ dày đặc của tinh khí thiên địa nơi đó cao hơn Cửu Thiên Tiên Vực rất nhiều.
Không biết trôi qua bao lâu, rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng rơi vào một không gian ổn định.
Hắn phóng mắt nhìn lại, lộ ra một tia hơi kinh ngạc cảm thán.
Cửu Thiên thật khác với tưởng tượng của hắn, nó không phải ghép nối hoặc xếp chồng lên từ từng khối đại lục, không phân chia ra chín khu vực giống như Tiên Vực, mà tbộ Cửu Thiên là một mảnh không gian vũ trụ diện tích cực kỳ rộng lớn, tràn ngập linh khí nồng đậm và cảm giác hoang vắng. Quả thực như về tới thời kỳ thượng cổ hoặc thái cổ.
Có cổ thụ thật lớn sinh trưởng trong tinh vân, cành lá vươn sâu vào trong vũ trụ. Có từng thác nước như ngân hà treo ngược đang chảy xuống.
Còn có ngân hà mênh mông bao la vắt ngang qua vũ trụ, trong đó trải rộng rất nhiều sao trời, không thiếu một ít cổ tinh có sinh mệnh tồn tại.
Có thể nói, đây là kỳ cảnh khó có thể nhìn thấy ở Tiên Vực.
Đương nhiên, cũng không phải nói Cửu Thiên cao cấp hơn Tiên Vực, hai bên không phải quan hệ vị diện trên dưới.
Cửu Thiên độc lập bên ngoài Tiên Vực, tự thành vùng cấm, cho nên cảnh tượng trong đó mới khó gặp ở Tiên Vực.
Nhưng tốt xấu gì Quân Tiêu Dao cũng là người nhìn quen việc đời.
Hắn chỉ kinh ngạc một chút, sau đó vẻ mặt đã trở nên bình tĩnh.
Quân Tiêu Dao giơ tay, năm ngón tay chụp vào hư không, hình như có thể cảm giác được từng đợt tinh khí nhè nhẹ chảy xuyên qua kẽ tay.
“Khó trách một ít thiên kiêu Tiên Vực đều ngóng trông được Cửu Thiên tiếp dẫn, hoàn cảnh ở nơi đây tốt hơn Tiên Vực rất nhiều.”
Quân Tiêu Dao không thể không thừa nhận, hoàn cảnh tu luyện của Cửu Thiên thật sự rất cao cấp.
Cũng khó trách nuôi ra một đám sinh linh Cửu Thiên kiêu căng ngạo mạn, lỗ mũi hướng lên trời.
Nhưng thiên phú tu luyện của Quân Tiêu Dao quá yêu nghiệt, hoàn cảnh tu luyện không có ảnh hưởng gì quá lớn đến hắn, nhiều nhất chỉ là dệt hoa trên gấm.
Tiếp đó Quân Tiêu Dao lại chú ý tới, trong Cửu Thiên chi Thượng có một ánh trăng sáng.
Theo lý thuyết thì đây không phải chuyện gì hiếm lạ.
Ở Tiên Vực, mỗi một đại lục đều có nhật nguyệt luân phiên, âm dương biến thiên.
Trong nội vũ trụ của Quân Tiêu Dao cũng diễn sinh ra rất nhiều tinh thể nhật nguyệt, nhưng ánh trăng ở Cửu Thiên lại khác, nó như chiếu khắp toàn bộ Cửu Thiên.
Toàn bộ Cửu Thiên chỉ có ánh trăng sáng này chiếu rọi, không hề có mặt trời
Điều này thực kỳ dị.
Quân Tiêu Dao cảm thấy cái gì của Cửu Thiên cũng lộ ra cảm giác thần bí, như cách một lớp khăn che mặt mông lung.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao suy tư, trong đầu hắn đột nhiên vang lên âm thanh máy móc của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đã tới địa điểm đánh dấu - Cửu Thiên, có đánh dấu hay không?”
…
“Đánh dấu.” Quân Tiêu Dao mặc niệm trong lòng.
“Chúc mừng ký chủ, khen thưởng đánh dấu mười sao, một Chủ Tế Lệnh!”
Sau khi tiếng nói của hệ thống vừa dứt thì trước người Quân Tiêu Dao đột nhiên hiện ra một lệnh bài đen nhánh.
Lệnh bài này vô cùng cổ xưa, không phải kim loại cũng không phải gỗ, không phải đá cũng chẳng phải ngọc, nhìn không ra là chế tạo từ chất liệu gì.
Nó toả ra khí tức cực kỳ cổ xưa.
Trên lệnh bài có khắc một con số “Năm” bằng văn tự thái cổ xa xăm.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao nhận ra văn tự thái cổ này là bởi vì trong Tàng Kinh Các của Quân gia có rất nhiều điển tịch bằng văn tự thái cổ.
Nhìn cái gọi là Chủ Tế Lệnh, Quân Tiêu Dao đột nhiên cảm nhận được từng đợt tim đập nhanh.
Chủ Tế Lệnh đen nánh này không toả ra bất cứ dao động đặc thù nào. Đừng nói là đế binh, ngay cả khí tức của chí tôn khí cũng mạnh hơn Chủ Tế Lệnh này vô số lần.
Nhưng Quân Tiêu Dao cứ có cảm giác đáy lòng khẽ run lên.
Lấy tâm tính của hắn, có thể làm hắn sinh ra loại cảm giác này thì có thể đoán ra Chủ Tế Lệnh này thần bí đến mức nào.
Quân Tiêu Dao như thấy được trên Chủ Tế Lệnh này lây dính máu tươi của vô số sinh linh.
Mà ngay vào lúc Quân Tiêu Dao đánh dấu Chủ Tế Lệnh, toàn bộ Cửu Thiên như bị một khí cơ mơ hồ lượn lờ.
Trong một trong thập đại vùng cấm, Thánh Linh Chi Khư, có tồn tại cổ xưa bị kinh động: “Hả, khí tức kia, chẳng lẽ là...”
Trong một vùng cấm khác, Tiên Lăng, cũng có tồn tại chí cường kinh ngạc: “Quả nhiên là khí tức kia, xem ra lần ‘ đại thanh tẩy ’ này sẽ khủng bố nhất trong lịch sử.”
Ở một trong thập đại vùng cấm, Đế Vẫn Thần Sơn, cũng có cường giả lạnh lùng nói.
“Rất lâu trước kia, sau khi vị kia của Luân Hồi Hải bị Vô Chung đánh bị thương nặng trầm miên, vị trí đó vẫn luôn để trống.”
“Hiện tại, rốt cuộc cũng có kẻ kế thừa xuất hiện, không biết là tồn tại của vùng cấm vô thượng nào, chờ ta thôi diễn một chút.”
Nhưng chí cường Đế Vẫn Thần Sơn này thôi diễn một hồi lại lộ ra vẻ mặt kinh nghi xưa nay chưa từng có.
“Không thể bị thôi diễn, xem ra quả nhiên là một vị vùng cấm chi chủ, che chắn nhân quả, không để ai nhìn trộm, thôi, vẫn là không nên mạo phạm.”
“Xem ra nghi thức Chủ Tế lần này sẽ sáng tạo lịch sử, có lẽ thật sự có người có thể bước vào nơi đó, thực hiện sự thăng hoa đỉnh điểm...”
Giờ khắc này, các đại vùng cấm toàn bộ Cửu Thiên đều có tồn tại cổ xưa bị kinh động, sau đó ngờ vực, thôi diễn.
Chẳng những là Cửu Thiên, cho dù là ở Tiên Vực cũng có một ít cường giả chí cường thế lực cổ xưa mơ hồ có cảm ứng.
Mà những người có thể cảm ứng được không ai không phải tồn tại vô cùng cổ xưa, trải qua mấy kỷ nguyên, thậm chí đã từng tự mình trải qua náo động khủng bố nào đó.
“Quả nhiên, vẫn là không thể tránh khỏi sao?”
“Cho dù Vô Chung tái hiện cũng chưa chắc có thể trấn áp náo động lần này.”