Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1816 - Chương 1816 - Vương Diễn Có Được Hỗn Nguyên Kim Đấu?

Chương 1816 - Vương Diễn có được Hỗn Nguyên Kim Đấu?
Chương 1816 - Vương Diễn có được Hỗn Nguyên Kim Đấu?

Chương 1816: Vương Diễn có được Hỗn Nguyên Kim Đấu?

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đối với người bình thường, có lẽ ba ngọn Huyền Từ Mẫu Sơn này là áp lực cực lớn, nhưng với nhân vật có cơ thể biến thái đến mức yêu nghiệt như Quân Tiêu Dao thì cũng chẳng bỏ bèn gì.

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt bỗng dưng vang lên trong một ngọn Huyền Từ Mẫu Sơn.

“Quân Tiêu Dao, bây giờ mới tới à, hình như là chậm quá ấy nhỉ?”

Mọi người đưa mắt nhìn sang, thấy trên ngọn núi kia có một mặt trời màu tím mọc lên, bao phủ một thân ảnh siêu nhiên, tràn ngập làn khói màu tím.

Đó chính là Vương Diễn!

Vân Thiên Lại, Liễu Quỳnh Yên và Khương Lạc Ly đều đổ dồn ánh mắt lên tay Vương Diễn. Trên tay hắn ta là một cái đỉnh thanh đồng hình vuông vô cùng cổ xưa, tản ra một luồng sức mạnh kinh khủng vô biên. Một gợn sóng không gian tản ra, thậm chí còn lởn vởn những luồng tiên ý.

“Chẳng lẽ đó chính là Hỗn Nguyên Kim Đấu!”

Vân Thiên Lại và Liễu Quỳnh Yên đều không nén nổi tiếng thét. Cả hai dán chặt mắt vào cái đỉnh thanh đồng hình vuông kia.

Mặc dù tên là Hỗn Nguyên Kim Đấu, nhưng thật ra là một kiện đồ vật tương tự như cái đỉnh vuông.

Trong này có không gian rộng lớn, danh xưng có thể chứa đựng toàn bộ hỗn nguyên, bởi vậy nên được xưng là Hỗn Nguyên Kim Đấu.

Vân Thiên Lại không ngờ, vậy mà Vương Diễn lại đi trước một bước đến được chỗ này, đoạt được Hỗn Nguyên Kim Đấu.

Đây quả thực đã vượt ra ngoài dự liệu của mọi người.

“Hửm?”

Nét mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình tĩnh như trước.

Vương Diễn nhìn thoáng qua Hung Vương Cùng Kỳ bị Quân Tiêu Dao giẫm ở dưới chân.

Một câu nói lạnh lùng coi thường truyền ra:

“Thân là thú hang tứ tiểu vương, lại còn xếp hạng ở trên bảng Cửu Thiên Long Phượng, thế mà lại bị một người Tiên Vực đàn áp, Vương mỗ hổ thẹn ở cùng trong một bảng danh sách với ngươi.”

Lời của Vương Diễn khiến cho Hung Vương tức giận không thôi.

Gã nổi giận nói: “Vương Diễn, trước đừng ở chỗ này ra vẻ, ngươi có thể đánh bại được hắn rồi hãy nói.”

Vương Diễn không không thèm đếm xỉa tới Hung Vương mà nhìn sang Khương Lạc Ly, thản nhiên nói:

“Lạc Ly, ta thay ngươi chiếm được Hỗn Nguyên Kim Đấu rồi.”

“Chỉ cần kết hôn với ta thì nó chính là của ngươi.”

Lời của Vương Diễn khiến cho nét mặt Khương Lạc Ly hơi thay đổi.

Nói thật, Khương Lạc Ly xác thực cần Hỗn Nguyên Kim Đấu. Thứ này không chỉ có lợi cho nhất mạch Bích Tiêu, hơn nữa càng có lợi cho tu luyện của nàng.

Nhưng Vương Diễn muốn thông qua Hỗn Nguyên Kim Đấu ép nàng kết hôn, đây là nghĩ quá nhiều rồi.

Đừng nói bây giờ Quân Tiêu Dao đang ở bên cạnh nàng, cho dù không có ở bên cạnh thì Khương Lạc Ly cũng không thể đồng ý. Thậm chí cho dù chỉ là ứng phó ngoài mặt, lừa gạt một chút cũng không được.

Ở trên loại chuyện liên quan tới danh tiết này, Khương Lạc Ly không cách nào tùy tiện nói láo được.

Mặc dù có thể Quân Tiêu Dao không quá bận tâm đến những chuyện này.

Nhưng Khương Lạc Ly nhất định phải trong sạch, giao chính mình cho Quân Tiêu Dao.

Thậm chí là vết nhơ chút xíu trên danh tiết, cũng không cho phép tồn tại!

“Vương Diễn, ngươi cứ nằm mơ đi, cùng lắm thì bản cô nương không cần Hỗn Nguyên Kim Đấu!”

Khương Lạc Ly rất kiên cường.

“Ngươi… Khương Lạc Ly, ngươi đây là tội gì, không cần thiết phải treo cổ ở trên một thân cây.”

Với tâm trạng của Vương Diễn, giờ phút này ngay cả giọng điệu cũng không nhịn được có chút ý hờn giận.

Tuy rằng mục đích ngay từ đầu của hắn ta, quả thật là bởi vì Nguyên Linh Tiên Thể của Khương Lạc Ly rất có lợi cho Hồng Mông Tử Khí của hắn ta.

Nhưng hắn ta cũng không thể không thừa nhận, Khương Lạc Ly là nữ nử khiến cho người khách ưa thích, rất dễ làm cho nam nhân động lòng.

“Nhưng Tiêu Dao ca ca, chính là cả rừng rậm của ta.”

Khương Lạc Ly không cần nghĩ ngợi thốt ra.

Mặc dù lời nói rất đơn giản, nhưng lại biểu đại trung trinh trước sau như một của Khương Lạc Ly.

Từ bữa tiệc mười tuổi, khi lần đầu tiên trông thấy bóng dáng bạch y ấy, Khương Lạc Ly đã biết, đời này chỉ duy nhất một mình hắn.

“Nha đầu ngốc, ta sẽ không để cho ngươi chịu bất kỳ ấm ức gì.”

Quân Tiêu Dao cũng xoa nhẹ đầu Khương Lạc Ly. Có đôi khi nha đầu ngốc nghếch này chính là như vậy, không hiểu được linh hoạt ứng biến.

Có điều đây cũng là chỗ đáng yêu của nàng.

Sau một khắc, Quân Tiêu Dao nhìn sang Vương Diễn:

“Vương Diễn, vốn còn cho rằng, ngươi có lẽ cũng xem như một nhân vật, nhưng không ngờ lại ngu xuẩn đến buồn cười như thế.”

“Hả? Ngươi có ý gì?” Vương Diễn nhíu mày.

“Nên dò xét Hỗn Nguyên Kim Đấu trong tay ngươi một chút, xem coi nó đến cùng là thật hay là giả đã.”

Giọng điệu Quân Tiêu Dao kéo theo một chút ý châm biếm.

Nguyên thần tam thế cấp Hằng Sa của hắn, cảm giác thần hồn cực kỳ nhạy bén, tất nhiên có thể dò xét được một chút chi tiết mà thiên kiêu bình thường dò xét không đến.

Biểu cảm trên mặt Vương Diễn hơi thay đổi, sau đó tỉ mỉ cảm nhận.

Ánh mắt hắn ta cũng nổi lên biến hóa vi diệu.

“Hả…Là thật hay giả vậy?”

Sau khi Vân Thiên Lại lần nửa tỉ mỉ cảm nhận xong, cũng đã nhận ra một chút không đúng.

Ngay từ đầu, Vương Diễn đã trực tiếp lấy cái đỉnh vuông này ra, cho nên bọn họ cũng không có trải qua suy xét nhiều lắm, lập tức theo bản năng cho rằng đó là Hỗn Nguyên Kim Đấu.

Nhưng bây giờ xem ra, hình như Vương Diễn cũng trúng chiêu.

“Bây giờ rốt cuộc đã nhận ra rồi sao, ta nói là ngươi ngu xuẩn, ngươi không có ý kiến chứ?” Quân Tiêu Dao tiếp tục châm chọc.

“Hừ…”

Vương Diễn ném cái đỉnh vuông kia xuống.

Tuy rằng trên mặt hắn ta vẫn như cũ có khói ráng màu tím bao phủ, nhưng thấp thoáng có thể thấy được vẻ mặt hắn ta không hề dễ coi.

“Thật đúng là một tên đần, một kiện hàng giả lại muốn lừa gạt bản cô nương.” Khương Lạc Ly cũng lấy lại dáng vẻ tươi cười.

“Thế Hỗn Nguyên Kim Đấu thật sự đang ở đâu?” Vân Thiên Lại lần nữa đưa ra nghi vấn.

Quân Tiêu Dao cười nhạt một tiếng nói: “Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt.”

“Cái gì?”

Đám người Vân Thiên Lại mờ mịt.

Còn Khương Lạc Ly, trong mắt to lưu chuyển ánh sáng trí tuệ, đột nhiên vỗ hai tay nói:

“Ta biết rồi, có phải ở ngay dưới chân ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu kia không?”

“Vẫn là Lạc Ly nhà ta thông minh.” Quân Tiêu Dao khẽ cười một tiếng.

“Hì hì…”

Khương Lạc Ly hồn nhiên mỉm cười.

Thật ra nàng cũng có cảm giác mơ hồ khó hiểu, sau khi qua Quân Tiêu Dao dẫn dắt chỉ điểm, nàng mới phát giác.

“Nói cách khác, Hỗn Nguyên Kim Đấu nằm ở một trong ba ngọn núi Huyền Từ Mẫu này.”

“Muốn biết ở dưới ngọn núi nào, không phải chỉ cần nhấc ngọn núi Huyền Từ Mẫu này lên là được rồi sao?”

“Nhưng đây là điều mà người bình thường có thể làm được sao?”

Vân Thiên Lại cũng rung động không gì bằng.

Bình Luận (0)
Comment