Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1868 - Chương 1868 - Thiên Nhược Hữu Tình Thiên Diệc Lão (1)

Chương 1868 - Thiên Nhược Hữu Tình Thiên Diệc Lão (1)
Chương 1868 - Thiên Nhược Hữu Tình Thiên Diệc Lão (1)

Chương 1868: Thiên Nhược Hữu Tình Thiên Diệc Lão (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

(1) Nếu trời có tình thì ắt cũng phải già đi (vì thương xót cuộc chia ly)

“Luân Hồi Cấm Cố!” Huyền Ly tung ra cực chiêu.

Pháp tắc luân hồi hiện lên, như biến thành hắc động sặc sỡ sắc màu, vô số xiềng xích luân hồi bắn ra từ trong đó, quấn thẳng về hướng Diệp Cô Thần, như muốn kéo hắn ta vào luân hồi.

Đây là chiêu thức cực kỳ khủng bố.

Diệp Cô Thần vẫn rất hờ hững, Cầu Bại kiếm trong tay vung lên, kiếm quang như xé nát đất trời.

Rõ ràng chỉ là một thanh mộc kiếm thôi mà lại nở rộ ra sự sắc bén lộng lẫy trảm thiên tuyệt địa!

“Thật mạnh, nghe nói truyền nhân của Kiếm Trủng chính là thiên kiêu Tiên Vực, không nghĩ tới lại có thể đánh đến mức này với Huyền Ly đứng thứ mười một trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên?” Nhìn thấy trận chiến kịch liệt giữa hai người, có người cảm thán nói.

Cũng không có bao nhiêu người biết được cuộc chiến xảy ra trong Kiếm Trủng trước đó, hiển nhiên Huyền Ly cũng sẽ không truyền ra ngoài.

“Nhưng sao ta cảm thấy chiêu thức của Huyền Ly thiếu chủ có uy lực mạnh hơn rất nhiều?”

“Vô nghĩa, nơi này chính là Luân Hồi Hải.”

Một ít khách khứa đang giao lưu.

Kỳ thật hoàn cảnh cũng có ảnh hưởng đối với chiến lực của một người, tỷ như ở Kiếm Trủng, Diệp Cô Thần thi triển các kiếm chiêu như Vạn Thần Kiếp thì uy lực có thể được tăng cường. Mà hiện tại, ở Luân Hồi Hải, tất nhiên Huyền Ly có thể được gia trì lớn nhất.

Chỉ thấy phía dưới vô số những ngơi sao trời, Luân Hồi Hải vốn tĩnh lặng bỗng bắt đầu dâng lên sóng gió.

Trong mơ hồ như có bí lực vô song được thêm vào trên người Huyền Ly, làm hắn trở nên càng mạnh, chiêu thức càng dũng mãnh.

“Đây là gian lận, không công bằng!” Tư Đồ Tuyết thấy thế thì hô lên.

“Giữa tu sĩ chỉ có thắng bại, mặt khác đều là hư vô.” Huyền Ly cũng không ngại chút nào, chỉ cười lạnh một tiếng.

Diệp Cô Thần cũng không nói thêm cái gì, chỉ cần đủ mạnh là có thể chiến thắng tất cả!

Tâm hắn như nước lặng.

Ngay sau đó, hắn chậm rãi chém ra một kiếm.

Kiếm này không nhanh, thậm chí có thể nói là rất chậm. Nhưng lại mang theo một ý nhị đặc thù, như có thể làm vạn vật điêu tàn, năm tháng già nua.

Khi kiếm này được chém ra, tất cả mọi người ở đây đều nín thở.

Bọn họ như thấy được tình trong kiếm này!

Nỗi lòng của mỗi người đều bị xúc động.

Rốt cuộc là một kiếm như thế nào?

Mà khi Tư Đồ Tuyết nhìn thấy kiếm này, trái tim cũng run lên.

Trực giác của nàng ta mách bảo rằng kiếm này là Diệp Cô Thần sáng chế cho nàng!

“Kiếm này tên là Thiên Nhược Hữu Tình Thiên Diệc Lão, nếu ngươi có thể tiếp được, coi như ngươi thắng!”

Diệp Cô Thần vừa dứt lời thì kiếm đã vung về hướng Huyền Ly.

Thiên Nhược Hữu Tình Thiên Diệc Lão chính là tên của kiếm chiêu này!

Diệp Cô Thần vốn sống vì kiếm, nhưng khi gặp được nữ tử Tư Đồ Tuyết này, tâm cảnh của hắn ta đã lặng lẽ xảy ra biến hóa.

Hơn nữa được Quân Tiêu Dao nhắc nhở, Diệp Cô Thần dung nhập cảm xúc đó để sáng tạo ra kiếm chiêu này. Cuối cùng sáng tạo ra một thức kiếm chiêu rất đặc thù, lại có uy lực cường đại.

Quân Tiêu Dao cũng cười nhạt lắc lắc đầu và nói: “Cả kiếm chiêu cũng rải thức ăn chó, Diệp huynh thật sự đã thông suốt rồi.”

Vô số người cảm thấy kinh ngạc hoặc là cảm thán trước chiêu này, mà Huyền Ly chỉ cảm thấy khủng bố!

Kiếm này như có thể làm điêu tàn vạn vật, lốc xoáy luân hồi trước người hắn ta cũng bị kiếm này trảm phá.

“Không ổn!” Huyền Ly vội vàng thúc giục sức mạnh xương ngực đế cảnh, ánh sáng luân hồi khủng bố dâng trào, phụt ra.

Nhưng vẫn không ngăn được kiếm này!

Thậm chí Huyền Ly cảm thấy mình như bắt đầu trở nên già nua, năm tháng chảy xuôi trên người mình.

Đương nhiên, đây là một loại ảo giác, hiện tại Diệp Cô Thần còn chưa mạnh đến mức có thể thay đổi năm tháng.

Đây chỉ là thuộc tính đặc thù của kiếm chiêu này thôi.

“Chẳng lẽ nhị thiếu chủ của Luân Hồi Hải thật sự thua?” Thấy tình cảnh này, khách khứa ở đây đều cảm thấy kinh ngạc.

Nếu thật sự như thế, vậy không chỉ Huyền Ly mất hết mặt mũi, mà toàn bộ Luân Hồi Hải cũng không còn thể diện gì nữa.

Mà đúng lúc này, bỗng nhiên, lại có một bóng dáng xuất hiện chen vào trong đó, ngăn cản kiếm chiêu này.

Rõ ràng chính là thủ hạ bại tướng trước kia của Quân Tiêu Dao, tam thiếu chủ Huyền Mạc của Luân Hồi Hải!

“Là Huyền Mạc!” Nhìn thấy Huyền Mạc xuất hiện, mọi người ở đây nheo mắt lại.

“Hừm?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

Lúc này, lại có một giọng nói thản nhiên chậm rãi truyền đến từ nơi xa: “Không hổ là truyền nhân mới của Kiếm Trủng, kiếm chiêu này thật sự khiến người ta kinh diễm.”

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt mọi người đều cứng lại, sau đó lộ ra kinh ngạc.

“Là vị kia tới!”

Chỉ thấy một công tử mặc hoa phục, phong thần như ngọc từ từ cất bước đi đến, trên người hắn ta mang theo một ý cảnh đặc thù. Đặc biệt là giữa mày có thần hoa lộng lẫy dâng trào, nhìn qua có vẻ rất siêu nhiên.

“Quả nhiên là hắn, đại thiếu chủ của Luân Hồi Hải, Huyền Di!”

Nhìn thấy công tử này, nơi đây lập tức vang vọng tiếng xôn xao nghị luận.

Không nghĩ tới hôm nay có thể nhìn thấy ba thiếu chủ của Luân Hồi Hải cùng hiện thân.

Đây thật sự là cảnh tượng rất khó gặp.

Hơn nữa quan trọng nhất là, sức chiến đấu của ba huynh đệ này khi hợp tác và khi tách rời căn bản không cùng một cấp bậc.

Buổi diễn hôm nay, đẹp!

Tam đại thiếu chủ của Luân Hồi Hải tề tụ, thật sự đã đẩy bầu không khí đến cực điểm.

Tam thiếu chủ Huyền Mạc của Luân Hồi Hải đứng thứ mười bốn, nhị thiếu chủ Huyền Ly của Luân Hồi Hải đứng thứ mười một, còn đại thiếu chủ Huyền Di thì đứng thứ bảy trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên.

Đừng nhìn xếp hạng đều không phải đặc biệt cao, nhưng mỗi một người trong tam đại thiếu chủ đều có được một khối đế cốt đồng nguyên.

Nếu ba người liên thủ, cả loại yêu nghiệt cấp bậc đứng đầu như Vương Diễn, Thất Thải Đạo Nhân, đại ma vương Cổ Thiên Diệt cũng phải đau đầu.

Giờ phút này, Huyền Di hiện thân, lại không lập tức nhìn về phía Diệp Cô Thần, lại đưa mắt quan sát Quân Tiêu Dao, đôi mắt thâm thúy, hình như đang đánh giá cái gì.

Nhìn thấy thái độ của Huyền Di, rất nhiều người chung quanh cũng nói thầm.

Sợ là tiệc cưới này có dụng ý hoàn toàn khác, có lẽ mục tiêu chân chính của Luân Hồi Hải không phải Diệp Cô Thần, mà là Quân Tiêu Dao. Dù sao nếu chỉ có Diệp Cô Thần thì vị đại thiếu chủ Huyền Di này căn bản không cần hiện thân.

Có tư cách làm ba vị thiếu chủ của Luân Hồi Hải cùng ra tay cũng chỉ có Quân Tiêu Dao.

Sau khi trợ giúp Huyền Ly chống đỡ một kiếm, Huyền Mạc cũng lạnh lẽo nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Đến bây giờ hắn ta còn chưa quên được lúc ở tam tiên động Tiên Lăng, Quân Tiêu Dao đã đánh hắn như con chó chết, vô cùng chật vật, mất hết thể diện.

Mà hiện tại, rốt cuộc cũng có cơ hội rửa mối nhục xưa.

Đương nhiên, muốn Quân Tiêu Dao ra tay cần có một lý do, mà Diệp Cô Thần chính là lý do tốt nhất.

Cho nên từ đầu đến cuối, đây đều là một ván cờ nhằm vào Quân Tiêu Dao!

Bình Luận (0)
Comment